Chap 22: Sàn đấu giá.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Reiji đi khỏi đó Ray không biết làm gì bèn đứng chờ... Nhưng khi đang chờ thì 1 chiếc áo... Oh~~ Sự chú ý của ta đã va phải vào ánh mắt của nàng.... À nhầm =))).

1 chiếc áo đúng gu của nó lại xuất hiện ở đây. Lẽ nào đây là định mệnh (´,,•ω•,,)♡...! Không chần chờ gì nó phóng 1 cái đã tới cái tiệm quần áo.

Cơn mê mua sắm của bao cô gái đã phát tán, Ray nhảy từ tiệm này sang tiệm khác... Hết tiệm quần áo rồi tới tiệm giày, không giày thì là đồ ăn... Ôi đây đích thực là thiên đường!!!

Mãi mê mua đồ quá mà nó không biết mình đã đi bao xa, khi quay qua quay lại nhìn thì mới nhận ra nó đã chạy đến gốc cây số 41.

* Đi xa quá rồi! Chắc phải quay lại thôi, không thì bị Reiji chửi chết * Ray gãi lỗ tai.

Đang gãi tai ngon lành tự nhiên thằng khứa nào trùm bao bố lên đầu nó.

" WTF! Thằng nào chơi trùm bao lên người bà " Ray xù lông.

" Đại ca...! Con này trông lạ quá...? " Bắt cóc 1.

" Tao chưa từng thấy con người nào lại có tai sói...? " Bắt cóc 2.

" Không chừng là loài hiếm đấy đại ca " Bắt cóc 1.

" Oh~ Tao nghĩ với con này sẽ thu được bộn tiền đấy " Bắt cóc 2 xoa cằm.

" Vâng! Vậy chúng ta mau đi tới lùm số 1 thôi " Bắt cóc 1.

* L*n gì vậy! Lùm số 1... Không phải đó là chỗ đấu giá sao? * Ray giật mình.

" Đm tổ cha chúng mày! Thả bà ra " Ray.

" Đại ca con này dữ quá " Bắt cóc 1.

" 2 thằng đàn ông mà chơi kiểu đó à!? " Ray.

" Thử solo với bà xem! Coi tụi bây có thắng nổi không ".

" Ồn ào quá! Mày có im không " Bắt cóc 2.

Tên đại ca đấm vào bụng nó.

" Đ-Đại ca à... Làm vậy lỡ mất giá thì sao " Bắt cóc 1.

" Không sao! Sẽ không ai giở áo nó lên đâu " Bắt cóc 2.

" Vâng... " Bắt cóc 1.

Tên đại ca đánh mạnh vào gáy khiến nó bất tỉnh.

Một lúc sau khi đến sàn đấu giá, Ray bị đưa tới nơi cực tối. Thấy nó đang bất tỉnh tên đại ca đổ 1 ráo nước lạnh lên người nó.

" Dậy đi...! " Bắt cóc 2.

" Khụ... Khụ... Làm quái gì thế " Ray.

" Oh~ Tỉnh rồi à cô gái trẻ " Disco. ( Ai ko biết thằng này thì coi One Piece chap 500 nhe ).

" Thằng nào đây...? " Ray.

" Nghe nói cô em là tộc Mink... 1 giống loài rất hiếm " Disco.

" Hiếm cái cù lôi...! Ở trên đảo Zou có 1 đống " Ray.

" Chật...! Đây là lần đầu ta thấy tộc Mink đấy " Disco xoa 2 tay.

" Mắt ngươi mù mới không thấy...! Hay ngươi chưa bao giờ ra biển " Ray.

" Đúng là đồ tối cổ ".

" CON CHÓ KHỐN KIẾP! TAO NHỊN MÀY HƠI LÂU RỒI ĐẤY " Disco đạp nó.

" Disco - san! Xin anh bình tĩnh lại, nếu bị trầy sẽ không còn giá nữa đâu ạ " Nhân viên 1.

" Mau kiểm tra nó " Disco.

" Vâng " Nhân viên 1.

Bọn nhân viên trong sàn đấu giá bắt đầu tập trung lại nó, người thì giữ tay, người thì giữ chân.

" Này các ngươi làm gì thế? " Ray.

" Chết tiệt... Hải lâu thạch ".

" Ngoan ngoãn nào cô gái " Nhân viên 1.

" Vạch lưng nó lên " Disco.

Nghe tên Disco nói xong, bọn nhân viên liền lật úp nó lại rồi giở áo lên.

" Cút ra bọn chó.... Grừ... " Nó xù lông lên.

Không thể làm gì được vì bây giờ nó đang bị xích lại bởi hải lâu thạch nên đã mất hết sức lực, lúc nảy còn bị ăn 1 xô nước biển vào mặt.

Bọn kia bắt đầu nhấn đầu Ray xuống, có 1 tên đã luồn tay xuống áo nó rồi vạch lưng... Sau khi tấm lưng trắng nõn của Ray được vạch ra thì bỗng nhiên bầu không khí đã thay đổi.

" Chuyện gì đấy!? " Disco đi lại.

" Disco - san... Đây không phải là 1 tộc Mink bình thường.... ".

" Ý ngươi là sao?! " Disco.

" Đây là... Thành viên băng hải tặc Râu Trắng " Nhân Viên 1.

" Ngươi nói cái gì...! Mau tránh ra " Disco.

" Hahaha! Món hàng này trước đã cao mà nay còn cao hơn ".

" Được rồi mau chuẩn bị đi...! Buổi đấu giá sẽ bắt đầu " Hắn quay đầu bỏ đi.

Sau khi tên Disco quay đầu rời đi thì mấy tên nhân viên vác nó rồi quăng vào nơi giam giữ.

Bịch.

" Ui da...! Các ngươi không biết nhẹ nhàng à " Nó đứng dậy chửi.

Cảm thấy bực mình vì không ai để ý tới nó đành ngậm ngùi ngồi yên... Vừa ngồi xuống đã thấy người quen.

" Oh~~ đây chả phải là Minh vương Silvers Rayleigh sao... Ông đi bán thân à " Ray quay mặt lại.

" Chẳng phải là nhóc Ray đây sao... Lại bị bán nữa rồi à " Rayleigh.

" Ngài nghĩ cái thân già của ngài đáng giá lắm sao ạ " Bắt đầu cà khịa.

" Cùng 1 người mà bị bán tới 2 lần... Nhóc không biết nhục à " Rayleigh cũng không chịu thua.

" Cháu còn trẻ bị bắt là chuyện bình thường... Nhưng còn ngài, chắc đi đánh bạc thua trắng tay nên mới đi bán thân chứ gì " Ray.

" Ta nghĩ khi bán cái thân già này rồi sẽ có chút vốn để làm ăn lại " Rayleigh.

" Không có đâu ạ! Cái thân của ngài thật sự... Không đáng 1 xu " Ray.

PHẬT.

Lời nói của Ray đã đâm thẳng vào trái tim bé nhỏ của vị cựu thuyền phó băng hải tặc Roger.

" Thật đáng thương...! Tiền của cháu đưa anh trai giữ hết rồi, hay chút nữa anh ấy đến cháu kêu anh ấy bố thí cho ngài một ít nhé " Ray.

" Nhóc... " Rayleigh.

" ... " Ray.

" Con nhóc ngày xưa ta cứu đâu rồi, cái con nhóc nhút nhát, hiền lành trước kia đâu rồi...? " Rayleigh nắm vai nó lắc lắc.

" Sao giờ nhóc lại độc mồm độc miệng thế này ".

" Hahaha! Cháu trước giờ vẫn thế mà... Chỉ tại ngài không nhận ra thôi " Ray cười ra nước mắt.

Nói chuyện được một lúc thì Ray để ý tới cô gái ngồi kế bên.

" Xin chào...! Cô là nhân ngư à " Ray.

" Vâng... Tôi tên Camie " Camie.

" Cô bị bắt đến à " Ray.

" ... " Camie run rẩy cúi đầu xuống.

" Đừng lo... Đã có Rayleigh - san ở đây rồi " Ray chỉ vào Rayleigh.

" Cái gì! Ta á " Rayleigh.

" Vâng...! Chẳng phải ngài mạnh lắm sao " Ray.

" Lúc nảy ta nghe nói nhóc cũng là thành viên băng Râu Trắng...! Chắc cũng phải mạnh lắm chứ " Rayleigh.

" Không đâu ạ! Cháu còn chưa bị truy nã nữa mà... Hì hì " Ray gãi đầu.

" Ra biển lâu rồi mà còn chưa bị truy nã à " Rayleigh cười khẩy.

" Chưa tới lúc thôi ạ " Ray cười nhe răng.

Đang nói chuyện vui vẻ thế éo nào buổi đấu giá bắt đầu rồi... Đm bà đây còn chưa tám đã.

_____ Bên ngoài _____

" Chào tất cả mọi người!!! " Disco.

" Chao ôi, hôm nay quả có một bộ sưu tập nô lệ cho các bạn nha! ".

" Các bạn may mắn lắm đấy! Vì chúng tôi có 2 quả bom tấn để sẵn cho bữa nay! ".

" Vậy các bạn hãy cầu nguyện mình là người mang về nhà món hàng như ý đi!!! ".

" Vậy thì buổi đấu giá bắt đầu thôi nào!!! ".

Tiếng nói của tên Disco vừa cất lên thì cả người Camie đều run lên... Có lẽ cô ấy đang rất sợ.

Để trấn an Camie, Ray đã đặt tay mình lên tay cô ấy và cười dịu dàng.

" Đừng lo! Sẽ ổn thôi " Ray.

" L-Liệu tôi có bị bán không? " Camie.

" Cô sẽ không bị bán đâu...! Tôi sẽ bảo vệ cô!!! " Ray cười tự tin.

======== Hết chap 22 =======

Happy Birthday Sabo 🎂 ❤❤❤

Nhớ vote và cmt để Ka có thêm động lực nhe (๑•̀ㅂ•́)و

Ngày đăng: 20/3/2021.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net