Chương-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Sally, dừng chạy loạn nữa"

"Sẽ không, con muốn chơi nữa" Giọng nói non nớt, ngọt ngào, dễ nghe phát ra từ một nữ hài tầm 1-2 tuổi. Mái tóc đỏ dài đến ngang vai, làm nổi bật làn da trắng nõn, khuôn mặt trái xoan, hai má phấn nộm phúng phính dễ thương, đôi mắt màu hổ phách to tròn khiến người nhìn cảm giác đầy thần bí.

Trên người nữ hài mặc một chiếc váy màu trắng đơn giản, chân trần chạy lon ton khắp thuyền. Đằng sau, hài tử tầm 9-10 tuổi chạy theo, chiếc mũ rơm trên đầu che đi mái tóc đỏ, khuôn mặt anh tuấn nhăn nhó pha chút tức giận đuổi theo nữ hài.

Trên tàu náo loạn một phen, người xem thì nhiều mà người can chẳng có. Bởi lẽ họ đã quá quen với mấy màn rượt đuổi này rồi, ước chừng 2-3 lần 1 ngày. Mọi người xung quanh chỉ cười cười ngao ngán, lắc đầu bất lực. Không phải mọi người không muốn giúp mà họ không muốn bị ghét đâu.

Có lẽ chuỗi sự kiện này bắt nguồn từ lần họ bị cuốn cơn bão khủng khiếp và cũng là lần đầu họ gặp đứa trẻ này...

----------Ta là giải phân Cách 2 năm trc------------

Vào một buổi sáng đẹp trời, trong không khí thoáng đãng của tân thế giới, từng tia nắng nhè nhẹ chiếu xuống bặt biển xanh xanh, những gợn sóng lăn tăn theo cơn gió xô vào bờ. Xa xa, bóng dáng một chiếc thuyền dần hiện ra trước mắt. Con thuyền to lớn với biểu tượng nàng tiên cá ở phía trước mũi tàu trang trí hai bên khẩu đại pháo. Trên cánh buồm có biểu tượng hình đầu lâu với 2 chỏm râu dài và cong.

"Thuyền trưởng, chúng ta làm gì tiếp theo" Một thành viên của tàu hỏi vị thuyền trưởng của họ.

Hiện tại, trước mặt họ là 1 cơn bão lớn, mây đen phủ kín bầu trời, từng đạo xét đánh oanh trời, sóng biển cuồn cuộn, dữ dội. Tâm của cơn bão là một xoáy nước lớn, nước biển theo chiều kim đồng hồ kéo mọi thứ trong khu vực vào trong.

Ở mũi thuyền, một người đàn ông tầm tuổi trung niên, mái tóc đen rũ xuống 2 bên má, khuôn mặt nghiêm nghị nhìn về phía cơn bão, hai tay đan chéo để trước ngực, nổi bật nhất là chòm râu vừa cong vừa dài không ai khác chính là Gol.D.Roger.

"Chúng ta sẽ tiến thẳng đến tâm của xoáy nước" Roger nói xong, chỉ tay về phía cơn bão, một tia hứng thú nổi lên.

"Như vậy có nguy hiểm quá không" Thành viên 1

"Tôi thấy ta nên đi đường vòng" Thành viên 2

Roger chỉ cười, nhìn về phía xoáy nước xa xa, nghiêm túc nói:" Ở tân thế giới này, không có gì là an toàn cả. Mà, ta có dự cảm,sẽ có thứ gì đó đang gọi ta"

Các thuyền viên khác nghe xong lập tức đi căng buồm tiến vào cơn bão. Gió lớn kèm theo sóng biển dữ dội khiến con thuyền ko ngừng rung lắc. Càng đến gần tâm xoay nước, mưa càng dày, thuyền gần như bị lật úp mỗi khi rung lắc, nguy hiểm trước mắt trùng trùng điệp điệp nhưng với mỗi thành viên trên thuyền đó là 1 sự khám phá, 1 trải nghiệm thú vị.

"Thuyền trưởng, ở tâm xoáy nước có một chiếc hòm" một thuyền viên tay cầm ống nhòm đứng trên mạn thuyền hào hứng nói

"Thật" vị thuyền trưởng cười cười, nhìn xoáy nước một lúc, hét lớn:" Chúng ta sẽ lấy chiếc hòm đó"

Xoáy nước dữ dội cuốn thuyền về tâm xoáy, tầm nhìn của họ bị che khuất bởi cơn mưa như trút nước. Lúc này, vài bóng dáng to lớn dưới biển ngoi lên mặt nước.

"Thuyền trưởng, là vua biển...tổng cộng là 3 con"

"Ta sẽ đi nói chuyện vs nó, các ngươi ở lại thuyền"

Chưa nói xong, chiếc đuôi to lớn của vua biển hướng về phía chiếc thuyền quất xuống. Chiếc đuôi đáng ra nên chẻ đôi chiếc thuyền nay bị chém làm nhiều mảnh.

"Tôi phải nói bao nhiêu lần là vua biển rất nguy hiểm" người đàn ông vừa chém cái đuôi của vua biển tay cầm một thanh kiếm, mái tóc ngắn màu vàng, khôn mặt luôn mang ý cười, bên mắt trái có 1 vết sẹo, cặp kính gọng tròn không làm mất đi vẻ ôn hòa vốn có của ông, râu rưới cằm lởm chởm.

"Reighly, ko cần lo cho tôi" vị thuyền trưởng lắc đầu xua đuổi thuyền phó của mình.

Khi mọi người còn đang dây dưa, con vua biển bị chém lúc trước điên cuồng vẫy vùng trong nước, miệng nó há to muốn nuốt chửng con thuyền vào bụng để trả thù cho chiếc đuôi của nó bị chém.

Lần này, con vua biển bị chém 1 nhát, chết ngay tức khắc, một nhát chém vừa dài, vừa sâu.

Thấy đồng bọn của mình bị giết, hai con vua biển từ trên cao nhìn chằm chằm xuống con thuyền nhỏ bé mà ngang nghiên.

Nó tức giận rống to 1 tiếng, chiếc đuôi ở dưới biển đánh về phía thuyền. Một lần nữa, vua biển bị chém làm nhiều mảnh, rơi xuống biển. Con cuối cùng cũng không ngoại lệ, bị một con người nhỏ bé chém thành nhiều mảnh khiến nó tức giận mà cũng chẳng kịp đáp trả.

Con thuyền vẫn tiếp tục tiến vào tâm xoáy nước, gần đến tâm, thuyền ngược chiều kim đồng hồ xoay liên tục

"Tôi sẽ đi lấy cái hòm" Reighly cởi bỏ áo trên người, đi về phía man thuyền nhảy xuống biển

Xoáy nước dữ dội muốn cuốn trôi tất cả, reigh xuôi chiều dòng nước hướng về phía cái hòm, khi ông đặt tay lên hòm, xoáy nước trong chốc lát tan biến, không còn mưa lớn, không còn sóng biển sự dội, những trận xét đánh hay gió lớn nào nữa. Mây đen trên trời dần tản ra xung quanh, trả lại khung cảnh mặt biển yên ắng vốn có.

Các thuyền viên trên thuyền cũng bất ngờ, chiếc hòm kia chính là nguyên nhân của tất cả. Reighly bơi về phía thuyền, được các thuyền viên kéo lên. Ông đặt chiếc hòm xuống sàn, mọi người xúm lại vây quanh, tò mò nhìn chiếc hòm lạ mắt.

Hòm được trang trí tinh xảo, lớp gỗ trông có vẻ chắc chắn và còn rất mới. Vị thuyền trưởng râu xoăn ngồi xuống, nhìn chiếc hòm một lúc rồi loay hoay mở. Chiếc hòm không bị khóa, khi vừa mở ra mọi người hết sức bất ngờ. Bên trong chiếc hòm là một đứa trẻ được đặt trong một khối pha lê.

'rắc'

Một vết nứt xuất hiện trên mặt khối pha lê, từng vết nứt khác cũng xuất hiện theo, đem khối pha lê vỡ ra thành nhiều mảnh. Bây giờ, họ có thể nhìn rõ đứa trẻ hơn. Đứa trẻ được cuốn trong khăn, khuôn mặt hồng hào đang say ngủ, một vài lọn tóc đỏ trên đỉnh đầu. Roger thuận tay bế đứa trẻ lên, trông đứa trẻ đáng yêu vô cùng.

'Thiên thần' đây là tiếng lòng tất cả thuyền viên trên thuyền

Đứa trẻ bị tiếng động làm cho tỉnh giấc, mở đôi mắt mơ màng, con ngươi màu hổ phách đảo mắt nhìn xung quanh, híp mắt cười một cái. Bàn tay bé nhỏ túm lấy chỏm râu dài của vị thuyền trưởng nào đó.

Một bóng dáng nhỏ nhắn xuất hiện sau lưng Roger nhìn đứa trẻ trên tay ông mặt đầy hưng phấn, chiếc mũ rơm che đi mái tóc đỏ, bên cạnh là một đầu xanh dương,khuôn mặt thốn đến cực điểm.

Shanks hai mắt long lanh nhìn đứa trẻ, Roger nhìn Shanks cười cười, đưa đứa trẻ cho cậu bế. Đứa trẻ híp mắt nhìn Shanks thốt lên một tiếng khiến các thuyền viên bất ngờ

"Ba"

Roger phản ứng nhanh hơn, nhìn đứa trẻ, tay không ngừng chỉ vào mặt mình

Đứa trẻ nhăn mặt, giọng nói non nớt lại vang lên:"ji"(cách gọi giống oji:ông nhưng mất lịch sự hơn)

Roger thất vọng, ngồi một góc vẽ mấy vòng tròn. Reigh và các thuyền viên ý thức được đứa trẻ này và 1 bé gái và rất yêu thích Shanks, một mặt tránh xa vị thuyền trưởng của mình chạy về phía cậu.

Sau 1 vài thảo luận, mọi người quyết định sẽ nhận nuôi đứa trẻ. Nhưng bọn họ gần như không có kinh nghiệm trông trẻ nên phần này sẽ dành cho Shanks và Buggy, hai thuyền viên nhỏ tuổi nhất của tàu chăm sóc.

Roger mặt mày hưng phấn muốn đặt tên, nhưng bị các thuyền viên phản đối. Một loạt cái tên được liệt kê và bị phản đối kịch liệt. Cuối cùng Shanks đề nghị đặt tên đứa trẻ là 'Scarlet'. Có lẽ mái tóc đỏ là khởi điểm của cái tên. Tuy vậy mọi người trên thuyền vẫn gọi cô bằng cái tên 'Sally', một cái tên rút gọn của Scarlet.

"Chào mừng con trở thành 1 thành viên của thuyền, hãy cứ coi đây là nhà" Roger nhìn Scarlet, một tay xoa xoa đầu cô

Bánh xe định mệnh bắt đầu xoay cho cuộc đời một con người bí ẩn.

---------------------19/3/2020---------------
-Văn phong hạn hẹp, mong mn thông cảm, mk viết cứ cảm giác tự vả vào mặt ý. Từ ngữ lủng củng vl

-Vì tui là 1 con người thích logic nên cần nhiều thời gian nghiên cứu truyện và bố trí, phát triển truyện theo hướng đúng nội dung của truyện. Không đem thêm hoặc cắt bớt, chém gió thái quá bất kì arc nào của tr. Tóm lại là tui cần thời gian và mỗi chap truyện sẽ ra rất lâu a

-Và 1 điều nữa là tui điên wattapd lém, nguyên nửa tháng ko vào đc, hôm nay vào đc rùi...

-Mn cứ gọi tui là gà cho thân thiện a

Tiện thể tặng mk 1 vote và follow để lên tinh thần nhá ♥♥♥

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC