chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào ngày XX tháng XX năm XX

có một bóng đen đang lướt qua những con phố trong màn đêm.Màn đêm của sự tuyệt vọng,  .Thân hình nhanh nhẹn được bao phủ với bộ đồ hắc sắc được bó vào thân thể làm cho linh động hơn.PHẬP một em đã ra đi.....chưa chết đã kêu.LỘN! chưa kịp kêu đã chết^°^

-Thật không may một cái RẦM,BẸP....BỤP,CHAP~~~RẦM RẦM RẦM RẦM OEOEOEOEOE...Ó Ó Ó OE OE OE...........................!!

-Ta đang ở đâu đây..........................!!Cô ôm đầu,xoa xoa cái mông thân yêu của mình(đó là chị Nguyệt  nhà ta)

-Xin chào đến với khoảng không vô tận.Một giọng nói lạ hoắc

-Mấy ngươi là ai!!Cô phòng thủ.

Ta là Thần Sinh Tử bên cạnh ta là Thần Thời Không.người tóc đen nói

Mang tính chất minh họa có giống một chút^^:

THỜI KHÔNG TÓC ĐEN

TÓC TRẮNG SINH TỬ

-Sao tui lại ở đây.cô bỏ cảnh giác hỏi

-Tại......tại vì ta lỡ ghi tên ngươi vào vào sổ tử nên mới vậy... 

-Bả ngập ngừng rồi nói tiếp: Vì ta thấy ngươi toàn giết người có tội đỡ được phần t......ta...ta muốn ban cho ngươi ai dè lỡ ghi vào sổ đen .khuôn mặt hối lỗi .

khuôn mặt của bà cô nguyệt bây giờ đen như nồi không còn đen nữa "hèn chi hôm nay mình toàn bị gì không hừ ~~#"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~quay lại trước khi xuyên ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

hôm nay là trời nắng đẹp cô đang đi dạo trên công viên lá cây xanh mơn mởn những gió thi thoảng làm bay mái tóc của cô nhưng cảm giác thấy hôi hôi cúi xuống OH MY ....chưa nói xong từ đó thì một quả bóng đánh vào mặt cô lãnh nguyên quả biết sao ko né không vì chưa hoàn hồn mà còn nữa về nhà đang tắm thì nước hết bực quá chửi chửi xong rồi thì chuyển qua làm nhiệm vụ kiếm thằng nào giá cao cao một chút để hả dạ ai dè giết thằng đó xong thị bị té cầu thang nhưng vẫn đi được rồi lên xe chạy thị bị thằng dở hơi nào ngu ngốc người to mà óc như trái nho tông vào cô sau đó một đời sát thủ của cô kết thúc.......................................

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ về thực tại  ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-xong ta định ghi lại thì lỡ vào sở tử: bà sinh tử nói.

nói thiệt bây giờ không biết cảm xúc phải biểu đạt như thế nào để nói vì trong đâu đang nổi giông nhưng rồi cô "cười cười tươi tươi tươi sắp có bão thiên tai lũ lụt rồi bà con ới ời ơi chạy đi"

hai vị thần thấy vậy cười lại nhưng sau lưng chảy ròng ròng mồ hôi hột không.

vậy phải đền bù cho chính đáng ấy nhể bà cô hỏi đang trong tình trạng(NẾU LỜI NÀO KHÔNG HỢP LÀ TA THIẾN###)

đương nhiên họ hiểu những gì cô đang nghĩ nên..................

-Đ.........đú...đúng vậy tôi sẽ đền bù cho cô nên tôi mới mời thần thời không .Nếu không chắc tôi giảm tuổi thọ khi đấu với hắc thần này mất ôi má thiên thần thượng đế tôi ơi giúp tôi thoát khỏi êm xuôi tốt đẹp cho qua đi.

Thần thời không thấy vậy chảy vài vạch hắc tuyến tưởng dễ ai dè cũng bị lây hây~ 
~'~''''''~~~~~~~''''~~~~~~~~~~~~~~~~~~một góc ~~~~~~~~~~~~~~~
Nhảm nhảm sao ấy ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net