Chapter 1. tái sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một cuộc sống bị rằng buộc bởi chức vụ của bản thân mình, tôi không thích điều đó và cũng không thể ghét nó.

Bản thân là một vị Vua xảo nguyệt được truyền đanh đi khắp thế giới.

Chính vì thế mà mỗi lần tôi đi xuống phố hoặc là đi đâu đó, thì ít nhất cũng phải vài người lính đặt nhiệm đi theo tôi.

Tôi nhớ ma vương đâu có yếu đâu mà sao bọn họ sợ quá vậy. Đúng, là tôi đây, Rimuru Tempest, hoàng tộc duy nhất và cũng là vua của cả đất nước Ma Vật.

Tôi có rất nhiều cái danh khác nhau, đa số là phóng đại sự tàn bạo của tôi thôi, tôi cũng chả để ý đến làm gì.

Hôm nay tôi khá vui, vì lần này tôi được Shuna cho phép 1 tuần vui chơi mà không có sự giám sát.

Là một Thánh Ma mà phải nhận sự cho phép của người khác á? Không cần!

Nhưng nếu tôi làm thế thì tôi sẽ bị Shuna giáo huấn mất.

Mà kệ, công việc mà, thôi thì được nghỉ một tuần này hãy đi làm một cái gì đó thật là thanh thản đi.

Cả tháng nay gần như tôi không có bước ra khỏi hội đồng, nên lần này tui muốn đi đâu đó thân quen xíu.

Như là đồng ruộng chẳng hạn, nếu về nói về ruộng thì phải nói đến vùng ngoại ô thủ đô, nơi có nhiều tai tiếng về sự 'ngon' của lúa mì ở đó.

Tuy tôi cũng đến vài lần rồi, nhưng lúc đó tôi đến với thuộc hạ mình, nên hầu như tôi không thể cảm nhận được sự ngon tự nhiên ở nơi đó.

Lần này thì khác, tôi sẽ đi xuống vùng đó ăn như một người bình thường!

Hồi tưởng xong, mang cho mình một bộ đồ giản dị rồi bước ra hội đồng.

Đi đến trạm tàu, tôi mua vé xuống vùng nông thôn.
Tàu chạy lúc 4:15 Am, tôi tranh thủ đi mua vài món ăn buổi sáng rồi đi lên tàu.

Lên tàu, vào chỗ của mình, tôi lôi mấy cái món ăn tôi vừa mua ra ăn, vừa ăn vừa nhìn ra cửa sổ.

Giờ này toa tàu đi xuống vùng nông thôn hầu như khá là vắng vẻ, ít tới có thể mỗi người ngồi một chỗ lớn cũng được.

Đi đến vùng, hầu như lúc đi tàu không có vấn đề gì xảy ra.

Ra khỏi trạm, tôi bắt xe đi đến ngôi làng gần đó, trên xe nhìn xuống thôi cũng đã thấy ruộng lúa rồi.

Lúc ngồi trên xe tôi cứ thốt ra những câu nói háo hức như mấy đứa trẻ lần đầu đi đến một nơi chưa từng đến vậy.

Trên tàu lẫn trên xe nó vẫn như vậy, hầu hết mọi người đều nhận ra tôi, họ cũng có lại bắt truyện với tôi vài lần, cuộc đối thoại diễn ra như hai người bình thường.

Nhờ thế mà tôi cũng biết, có người khác xem tôi như một người bình thường.

Đi xuống xe, vì hào hứng quá nên tôi chạy sang cánh đồng gần đó.

Đi trên con đường ruộng rộng chỉ vọn vẹn vừa đủ để một người đi, đến một vùng thảm cỏ với cái cây bóng mát xen giữa các cánh đồng ruộng to lớn.

Ánh sáng trưa chiều đâm xuyên qua những khe của các lá cây chạy xuống mặt đất, gió thổi làm lung lây qua lại khu cỏ ở nơi đây.

Cây đung đưa nhờ vào gió thổi ra những luồn không khí mát kết hợp với ánh sáng mát mẻ.

Đứng từ đây tôi cũng có thể thấy một vài người nông dân phía xa đang canh tác cây trồng.

Nó làm tôi nhớ đến quan cảnh cánh đồng sinh sôi nảy nở ở miền quê Nhật Bản.

Hừm, nên đây là một nơi khá thích hợp để ngủ! Mình sẽ xin phép ông chủ khu ruộng này sau, tạm thời thì cứ ngủ cái đi.

Ngồi dựa lưng vào cây, vùng cỏ xung quanh vừa mềm làm nên một chiếc giường to lớn tự nhiên.

Ngã lưng vào thân cây, những hạt ánh sáng loi lỏi xuyên qua các tán lá phản chiếu vào mắt tôi, trông thật chói chang.

Trước khi tôi ngủ, tôi cũng đã để ý đến xung quanh về việc có ai làm phiền hay không rồi.

Sau đó tôi dần hạ cảnh giác xuống mức thấp nhất, mắt chập chểnh, rồi rơi vào giấc ngủ.

Cảm giác tựa như nằm trong một vùng nước huyền ảo với những cảnh vật đẹp lung linh.

Teng
...
Teng
...
Teng
...
Teng-teng-teng~

Những tiếng đánh trống từ đâu xuất hiện, nó kêu từ vài âm thanh lủi thủi lên đến ấm thanh của một bài trống.

TENG!

Một tiếng cuối cùng vang lên với chất lượng âm thanh cực đại vỏng vểnh xung quanh nơi tôi đang mộng ảo.

Không chịu được thứ âm thanh phiền phức này, tôi quay trở lại với sự cảnh giác cũ bật dậy.

Are, arere?

Không đứng dậy được.

Khoang đã, chuyện gì thế?

Từ từ cũng đã xuất hiện màu sắc, các tế bào cảm nhận ánh sáng cũng đã quay trở lại.

Để xem nào... một cái trần nhà?

Hưm, nó được nhiều cây gỗ chắt qua tạo nên sự ăn khớp kì lạ, trông khá đẹp đối với người như tôi, chắc căng nhà này cũng đẹp lắm.

Khoang đã, Đó là thứ mình quan tâm sao?

Một người đàn ông với gương mặt trẻ tuổi tầm đôi mươi, mái tóc nâu vòm với đôi mắt cùng màu vắt qua gương mặt của tôi.

"Lehis, bukyh leniq pichshe quae nokr jila gkenk?"-người con trai
(Oa, con của ta trông dễ thương thế này?)

Tên này đang nói gì thế?

"Henklshg imneybsl tuneyj klajb quebn glacjh"-người cô gái
(Mình này, trông nó cũng khá giống em đấy chứ)

Lại thêm một người phụ nữ trông cùng tuổi với người con trai kia với mái tóc vàng nhạt lóng lánh cùng với đôi mắt tương tự người kia xuất hiện trước mặt tôi.

Đây là hai vợ chồng trẻ đang đóng vai cha mẹ à, và họ lấy tôi ra làm vai đứa con?

"Quena kudben ahvenh hunk"-người con trai
(Ừ thì nó là con chúng ta mà)

Cơ mà, tôi cũng muốn hỏi trực tiếp lắm, nhưng không hiểu sao tôi không bật người dậy được.

Cơ thể tôi kì lắm, trông khá khó chịu đôi chút, tay chân tôi có thể cử động được nhưng tôi cá nó cũng không thể đứng được đâu.

Người đàn ông bắt đầu làm ba cái trò kì ngoặc như đang cố làm cho tôi cười lên.

Người cô gái kia thì chỉ cười khúc khích và nhìn vào tôi với người kia.

Cho tôi hỏi lại lần nữa, đây có phải là trò đùa của hai người này không?

Tôi muốn túm cổ hai người này hỏi chuyện lắm đấy.

Tuy không hiểu ngôn ngữ đó và cũng chả hiểu việc quái gì đang diễn ra, tôi dùng những sức lực kém cỏi của mình vươn tầm tay qua về phía hay người đang ngóng xuống nhìn tôi.

Hử, không nắm bắt được.

Khoang đã, cánh tay mình... Nhỏ xíu.

Hai người kia càng ngày càng cười một cách hạnh phúc hơn khi thấy tôi dang tay ra rồi trò chuyện với nhau về một thứ nào đó.

Nhìn qua nhìn lại thì tôi cũng hiểu ra được vấn đề.

Cố giữ bình tình, người con gái nắm tay nhỏ bé của tôi lại nhìn tôi một cách êm nhẹ.

Được kìm lại đi phần nào cảm xúc khó hiểu, ngạc nhiên nhưng tôi vẫn phải thốt ra trong suy nghĩ.

Ểhhhhhhhhh -Rimuru

Tôi đã bị biến thành một đứa nhóc.

______________

Đăng lúc: 23h15 21/1/2021
Độ dài: 1405 từ.

Chap mở đầu thế thôi, hi vọng đây sẽ là một Series đầy màu mỡ :))

Comment mạnh vào để nêu suy nghĩ của bản thân về bộ truyện này.

Spoil: tuy rằng Ri sỡ hữu gen của hai người vợ chồng sinh ra Ri, những sau này thì Ri vẫn sẽ bị biến về hình thái cũ nhé :')

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net