Chapter 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

Bây giờ, Felix đã hoàn toàn mất kiểm soát, hắn bây giờ không khác nào kẻ điên loạn.

Marry :- không xong rồi! bây giờ hắn ta đang mất kiểm soát, không bao lâu nữa sẽ phá nát nơi này mất thôi!

Đúng như dự đoán, một làn bóng tối bao bọc lấy hắn ta, hóa thành thứ quái vật khổng lồ màu bóng tối

Alicia :- đây là... trạng thái Bóng Ma Quái?!

Ikuto :- Bóng Ma Quái là sao?!

Alicia :- là trạng thái cực điểm của ác ý, sự kết hợp của tuyệt vọng và ham muốn!

Amu :- như vậy, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến mạng sống!

Con quái vật kia bắt đầu tấn công, chỉ với một cái hất tay, một áp lực liền đẩy họ ra xa

Neko :- để tiêu diệt thì chỉ có thể đánh từ bên trong ra ngoài, nhưng với tình cảnh này thì...

Alicia :- để chị thử!

Quả cầu trên tay cô phát ra một cột sáng phóng thẳng lên bầu trời, xuyên thẳng qua lớp mây đêm dày đặc:

- {Shooting Star}!

Từ bầu trời đêm, hàng vạn ngôi sao rơi xuống, tập trung lên con quái vật nhưng cũng chẳng làm nó xay xát bao nhiêu

Alicia :- không có xay xát? đùa à?

Tadase :- có vẻ như là không được rồi!

Amu :- Alicia! bọn tớ sẽ cầm chân nó ở đây, cậu tìm cách xâm nhập vào nhé!

Alicia :- nhưng mà... nguy hiểm lắm! nếu thành công thì cơ thể nó sẽ phát nổ, mọi người sẽ ảnh hưởng mất!

Ikuto :- không sao đâu, Ali!- anh xoa đầu cô- bên ngoài cũng còn có tôi mà! tôi sẽ thay cô bảo vệ họ nhé?

Alicia :- cảm ơn anh!- cô cười

Bỗng nhiên, cô giữ cổ áo anh, nhón chân lên hôn nhẹ vào má anh, mặt hơi đỏ, nói:

- có lẽ không đúng lúc nhưng mà... anh đừng cố gắng quá nhé! anh mà có chuyện gì thì... em sẽ lo lắm đó!

Ikuto ngẩn người một lúc rồi phì cười, xoa đầu an ủi cô:

- ừ, anh hứa! em cũng đừng cố quá nhé! nếu khó khăn thì anh sẽ đến hỗ trợ!

Alicia :- vâng!

Nói rồi, cô chạy thẳng về phía con quái vật kia, phóng ra nguồn năng lượng mạnh mẽ mang sắc Ngân Hà:

- {Endless Star}!

Đòn tấn công đã khiến nó choáng ván, lợi dụng cơ hội, cô nhảy vào khoang miệng của nó rồi đi thẳng vào bên trong

...

Bên trong cơ thể kia không chút ánh sáng, xung quanh là một màu tối đen. Quả cầu trong tay cô chính là thứ ánh sáng duy nhất ở đây

Marry :- trước tiên phải tìm Felix đã! có lẽ anh ta đang ở tim của con quái vật này

Alicia :- ừm!

Nói rồi, cô di chuyển khắp nơi bên trong. Tìm mãi mới thấy được trái tim của nó

Đúng như dự đoán, Felix đang thu mình như một bào thai, xung quanh được bao bọc như bong bóng, trên lớp bảo vệ được cắm nhành rễ, chúng như đang hút lấy sinh lực của kẻ bên trong

Alicia :- Felix! Felix! anh có nghe em không?!- cô đập vào lớp bảo vệ

Felix :- anh nghe...- giọng nói yếu ớt phát ra, hắn nhìn cô

Alicia :- tốt quá! em sẽ giúp anh thoát khỏi đó!

Felix :- phiền em quá... không cần đâu!

Alicia :- sao?!

Felix :- từ giờ anh sẽ ở đây... mãi ở đây

Alicia :- anh nói cái gì vậy? em phải cứu anh!

Nói rồi, cô liên tục tấn công màn bảo vệ nhưng nó cũng chẳng mấy sứt mẻ

Felix :- đủ rồi... giờ mà thoát ra thì anh chỉ sẽ thêm đau khổ thôi...

Alicia :- tại sao?

Felix :- anh giết bố mẹ, mang danh nghịch tử, em bây giờ cũng đã có những người bạn tốt, thậm chí là người làm mọi thứ để bảo vệ em... em cần gì ngó ngàng đến người anh sát nhân này

Alicia :- không đúng! em... tuy em có sợ hãi anh, nhưng em chưa từng muốn bỏ mặc anh

Felix :- vậy tại sao ba năm trước em lại chạy trốn anh?

Alicia :- em... do em quá sợ hãi... là lỗi của em!

Felix :- mọi thứ đã rõ... em quay về đi! có lẽ họ đang đợi em đó!

Alicia :- KHÔNG ĐƯỢC! cỏa ngoài thì cả hai cùng đi! anh còn phải trả giá cho những gì anh đã làm đó, có nghe chưa?!

Felix :- đủ rồi...

Alicia :- em là kẻ hèn nhát, ba năm trước chẳng dám đứng lên đấm thẳng vào mặt anh, để bây giờ anh phải khổ sở, em phải đau đớn trong cảnh không người thân

Felix :- Ali...? em nói gì vậy?

Alicia :- cảm ơn anh... có lẽ em là đứa bất hiếu khi nói câu này... cảm ơn anh, cảm ơn anh ngày đó đã giết bố mẹ... cảm ơn anh đã giải thoát cho em, để em sợ hãi anh, cho em gặp những người bạn... cảm ơn anh...

Cô áp lòng bàn tay vào mặt bảo vệ, nhìn hắn với nụ cười ấm áp trên môi

- dù có gì xảy ra, anh và em vẫn là anh em ruột, cùng cha cùng mẹ, cùng một thời điểm chào đời... là song sinh

Những lời nói ấy đã động đến trái tim đã héo úa màu bất hạnh của hắn. Hắn đặt tay khớp với tay cô

- cảm ơn em... em gái nhỏ của anh!

Lớp vỏ bọc biến mất, đôi tay họ đan lại với nhau, nắm chặt

...

Bên ngoài, cơ thể của con quái vật kia phát ra thứ ánh sáng rực rỡ

Ikuto :- nó sắp nổ đó! mọi người né mau!

Nghe lời, họ lùi ra xa. Quả thật,nó phát ra vụ nổ lớn, mọi thứ xung quanh dần lụi tàn

Đứng giữa vụ nổ, lấp ló sau làn khói là hình ảnh cặp song sinh đan tay nhau, đôi môi nở nụ cười hạnh phúc.

Nagihiko :- thành công rồi?

Ừm, họ thành công rồi!

Cơ thể của Felix đang dần tan biến. Có lẽ, đây là cái giá cho những lỗi lầm mà hắn đã gây nên

"Nếu có kiếp sau, chúng ta sẽ lại là song sinh nhé!"

Đó là lời trăn trối cuối cùng của hắn, hắn chết

Ailicia buông thõng đôi tay, ngước mắt nhìn lên bầu trời đầy sao với những đốm sáng mà hắn phân hủy. Cô cố gắng nở ra nụ cười rạng rỡ nhất có thế, quay mặt nhìn họ:

- tôi thắng rồi!

Nụ cười dần xuất hiện trên khóe môi mỗi người, họ ăn mừng cho chiến thắng huy hoàng

Ikuto tiến đến, ôm cô vào lòng mình, mỉm cười nói:

- vất vả cho em rồi!

Alicia :- Ikuto, anh không bị thương chứ?

Ikuto :- tất nhiên! sao dám cãi lời của cô bạn gái nhỏ này chứ!

Alicia đỏ mặt

Amu :- chậc chậc chậc! hình như quanh đây có mùi gì ngọt ngào phảng phất thì phải ~- Amu trêu chọc

Kukai :- ai cũng có cặp có đôi... tui thì ---

All :- có Utau ~

Họ cười nói vui vẻ với nhau. Bỗng nhiên, Alicia nhìn họ, nở nụ cười đầy ẩn ý:

- tạm biệt nhé?

Kairi :- ể?

Nói mới để ý, hình như cơ thể cô có phần mờ nhạt, dần trong suốt

Ikuto :- Ali, chuyện này là sao?!

Cô vẫn giữ nụ cười, vô tư nói:

- là "chết" đó!

Amu :- lẽ nào là do trạng thái Biến Hình Tính Cách?! nếu vậy, Ikuto...?

Alicia :- không! tôi... Vốn đã chết... gần mười năm rồi!

...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net