Chương 13: Tam Yêu Tập Kích.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiêu Đệ quay về nơi cả nhóm nàng dừng chân. Đập vào mắt nàng đầu tiên là một trận hỗn chiến. Một nữ tử mặc đồ trắng, một nữ tử mặc đồ tím cùng một nữ tử mặc đồ cam cả ba đang lao vào đánh nhau với tướng công nàng là Khương Tử Nha. Nàng suy nghĩ trong giây lát liền biết thân phận của cả ba người đó.

- Sư mẫu! Người mau qua đây cẩn thận sẽ bị thương đó._Võ Cát hét lên với nàng khi đang cẩn thận cùng Tiểu Muội dìu Võ đại nương qua một bên tránh bị ngộ thương từ trận hỗn chiến.

- Võ Cát con hãy bảo vệ Tiểu Muội cùng mẫu thân con, ta qua giúp sư phụ của con._Chiêu Đệ chỉ để lại một câu như vậy liền triệu hồi Tuyệt Sát kiếm cũng lao vào trận hỗn chiến.

- Đúng là lũ yêu nghiệt thấp hèn, chỉ biết đánh lén._Chiêu Đệ vung tay, kiếm khí cuồng cuộng đánh bay nữ tử áo cam đang định dùng ám chiêu với Khương Tử Nha.

- Ngươi là kẻ nào? Dám chán sống xen vào chuyện của bọn ta._Nữ tử áo tím hẳn là Phụng Thanh Thanh nhìn nàng tức giận.

- Yêu nghiệt thấp kém không xứng biết tên ta._Chiêu Đệ chỉ nói như vậy liền cầm kiếm lao tới.

- Nhị tỷ, cẩn thận ả ta mạnh lắm đó._Ngọc Khánh cũng tức là nữ tử áo cam hét lên.

Chiêu Đệ ra tay mỗi một chiêu đều hung hiểm. Chiêu nào cũng muốn dồn hai con yêu quái vào chỗ chết. Phong cách hành xử của nàng đối với kẻ thù từ trước tới nay luôn rất tàn độc vô tình. Tuyệt Sát kiếm thân mang sát khí nồng đậm vì trước đây nó từng là yêu quái giết hại rất nhiều mạng người. Đi theo sát khí còn có cả oán khí, kiếm này vừa xuất ra những con tiểu yêu đều phải run sợ.

- Ahhhh!

Một tiếng hét thất thanh vang lên. Đó là tiếng của Ngọc Khánh. Nàng ta phun ra một ngụm máu nhìn Chiêu Đệ như muốn ăn tươi nuốt sống nàng. Chiêu Đệ cầm kiếm ánh mắt sắc lạnh, mày cũng chẳng thèm chau nhìn Triệu Ngọc Khánh bị nàng đánh trọng thương.

- Tiện nhân dám làm muội muội của ta bị thương._Phụng Thanh Thanh tức giận lao về phía Chiêu Đệ.

Chiêu Đệ cũng không e ngại mà xông tới. Nàng biết rõ với tu vi của mình hiện tại dư sức đối phó với hai con yêu này nên cũng chẳng có gì phải ngại ngần hết.

Phụt!

- Ah!!!_Phụng Thanh Thanh đau đớn ôm vết thương do kiếm đâm phải ngay bụng.

- Nhị tỷ!!_Triệu Ngọc Khánh thét lên.

- Nhị muội, tam muội!!!_Đắc Kỷ đang đánh với Khương Tử Nha nghe tiếng hét của hai muội muội mình liền nhìn qua.

Kết quả khi ả nhìn qua liền thấy hai muội muội mình người nào cũng bị thương nặng nằm sõng soài ra đất. Cách đó không xa là một nữ tử lam y tay cầm kiếm. Trên mũi của thanh kiếm còn đang nhỏ máu. Đắc Kỷ bỏ mặc Khương Tử Nha lao tới cạnh hai muội muội.

- Tiện nhân!! Hai muội muội của ta có thù oán gì với ngươi mà ngươi lại ra tay tàn độc với hai muội ấy như vậy._Đắc Kỷ cơ hồ muốn phát điên.

- Không thù, không oán._Chiêu Đệ thái độ dửng dưng.

- Vậy vì sao ngươi lại muốn lấy mạng hai muội ấy._Đắc Kỷ sắp không kiên nhẫn được nữa rồi.

- Đụng vào người của ta. Giết!!!_Khi nói đến từ cuối sát khí trong mắt nàng tuôn ra không ngừng.

- Người của ngươi? Ngươi có quan hệ gì với Khương Tử Nha?_Đắc Kỷ trừng mắt.

- Hắn là phu quân của ta. Các ngươi dám tập kết còn muốn ám toán tướng công của ta thế mà còn dám nói là không thù không oán?_Chiêu Đệ nhìn Đắc Kỷ.

- Được! Các ngươi chờ đó, sẽ có ngày ta phanh thây xẻ thịt phu thê các ngươi._Đắc Kỷ oán giận xoay người biến mất cùng hai muội muội của nàng ta.

Chiêu Đệ rút khăn tay từ trong người ra lau máu dính trên kiếm. Sau đó thì tra kiếm vào vỏ cất vào khư đỉnh.

- Huynh không sao chứ?_Chiêu Đệ tiến tới quan sát Khương Tử Nha thấy hắn không bị thương liền an tâm.

- Ta không sao. Chúng ta qua xem nhóm người Võ Cát đi._Khương Tử Nha lắc đầu trong lòng có chút ngọt khi thấy nàng quan tâm đến hắn.

- Được._Chiêu Đệ.

Chiêu Đệ cùng Khương Tử Nha đến xem nhóm người Võ Cát thì thấy hai người Võ Cát và Tiểu Muội đang há hốc mồm nhìn chằm chằm nàng.

- Tử Nha mặt ta dính gì sao?_Chiêu Đệ quay qua hỏi Khương Tử Nha khi bị hai con người kia nhìn chằm chằm.

Khương Tử Nha lắc đầu ý bảo không có. Sau cũng thắc mắc nhìn hai người Võ Cát và Tiểu Muội.

- Trời ơi! Sư mẫu ơi người ngầu quá thể. Con chưa từng biết là người biết dùng phép thuật hơn nữa pháp lực của người còn cao tới như vậy luôn á._Võ Cát ánh mắt sùng bái la lên làm Chiêu Đệ giật mình.

- Phải đó Mã tỷ. Vừa nãy muội thấy tỷ chỉ đánh có vài chiêu mà hai con yêu quái kia liền trọng thương. Tỷ thiệt là lợi hại. Tỷ phu cũng vậy, hai người thật sự là rất rất lợi hại._Tiểu Muội.

- Được rồi tỷ làm gì lợi hại đến như vậy đâu. Ba người có bị thương không? Võ đại nương người không sao chứ!_Chiêu Đệ ngăn hai con người đang tâng bốc quá đà đó.

- Không có, Chiêu Đệ bọn ta đều không sao._Võ đại nương lắc đầu.

- Vậy mọi người hãy nghỉ ngơi đi. Buổi chiều chúng ta sẽ lên đường._Khương Tử Nha.

Mọi người gật đầu tán thành. Sau giờ nghỉ trưa tất cả cùng lên đường băng qua khu rừng rậm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net