Chương 10: Kim Won cùng Yoo Rachel trò chuyện với nhau thật vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Mộ Dung Hiểu Phương

Beta: Thiên Nhi lão quỹ~

Chúng mình chỉ dịch vì sở thích. Nghiêm cấm sao chép đi mọi nơi. Bản quyền thuộc về tác giả ~

Chương 10: Kim Won cùng Yoo Rachel trò chuyện với nhau thật vui

Cha Eun Sang bình tĩnh suy nghĩ một chút, cô cảm thấy người đàn ông này thực sự quá bạc tình, vừa mới mới gặp vị hôn thê của anh ta, hiện tại lại hướng về cô mà thổ lộ. Thế nhưng nếu như muốn nắm chắc Kim Tan trong tay của cô thì nhất định phải đem vị hôn thê của anh ta giải quyết mới được. Cha Eun Sang liền nói:"Anh đã đính hôn, chúng ta....giữa chúng ta không thể nào!"

"Nhưng tôi vẫn thích em." Kim Tan lại một lần nữa dùng ánh mắt thâm tình nhìn Cha Eun Sang.

Cha Eun Sang cảm thấy nếu anh ta không giải quyết chuyện vị hôn thê này thì cô không nên đồng ý với anh ta, huống hồ đàn ông đều cảm thấy đồ không chiếm được mới là đồ tốt nhất.

Lúc này di động của Kim Tan vang lên, trưởng phòng Yoon nói cho Kim Tan hành tung của Kim Won, nói hội trưởng yêu cầu anh ta tham gia bữa tiệc này. Kim Tan đối với bữa tiệc gì đó không có gì hứng thú, anh ta chỉ muốn gặp mặt người anh đã ba năm không thấy kia. Từ nhỏ anh đã biết anh mình chán ghét sự tồn tại của anh, nhưng anh vẫn cứ thích anh trai. Anh cảm thấy anh trai mình không có giống anh em ruột thịt ở các tập đoàn khác, làm ra cuộc chiến tranh một mất một còn mà đem anh trục xuất đi Mĩ, vì anh trai vẫn còn tốt đối với anh. Thế nhưng anh lầm rồi, Kim Won xưa này không phải là loại người nhân từ với kẻ địch, anh ta sở dĩ không động thủ với Kim Tan vì hiện tại Kim Tan không có xảy ra tranh giành gì với anh, vì vậy tại sao anh ta phải nhọc lòng đi đối phó một nhân vật nhỏ như Kim Tan chứ? Mà Kim Tan xem Kim Won như anh em ruột, thật sự là chuyện buồn cười mà. Mẹ của Kim Won đã đi rồi, cha của anh ta dẫn theo một thư ký ở công ty vào nhà, cuối cùng cho hắn thêm một đứa em, haha, sự việc sỉ nhục như vậy sao Kim Won có thể quên được? Còn coi Kim Tan là anh em ruột? Quả thực chính là chuyện cười!

Kim Tan chờ đợi thời điểm gặp được anh trai của mình, thật sự rất lâu anh không có nhìn thấy anh mình, anh làm tiệc đính hôn, anh trai cũng không có tới, thời điểm anh đi Mĩ, anh trai cũng không xuất hiện.

Kim Tan nhìn Cha Eun Sang, quyết định đem người con gái làm mình rung động đem tới cho anh trai nhìn, anh hiện tại rất mong chờ anh trai khen "Bạn gái" của anh.

Yoo Rachel đang ở trong quán café, đột nhiên nhận được điện thoại của Esther Lee.

"Mẹ, chuyện gi?"

"RS International của chúng ta cùng với giám đốc một tập đoàn ở Mĩ từng có hợp tác, mẹ gần nhất đang muốn cùng tập đoàn này phân phối quần áo mùa hè của chúng ta, giám đốc tập đoàn này hiện tại ở trang trại tư nhân của ông ta tổ chức tiệc, vừa vặn con đang ở Mĩ, liền thay mẹ đi tham gia buổi tiệc này đi, cụ thể công việc hợp tác mẹ sẽ cùng ông ta bàn sau, con chỉ cần đem thân phận tiểu công chúa của RS International biểu hiện ra là được rồi, rõ ràng?"

"Lại là tiệc?" Yoo Rachel lườm một cái, "Được rồi, lúc nào?"

"Ngày mai, con ngày mai dậy sớm một chút, mẹ sẽ cho người an bài thợ trang điểm cho con."

"Con biết rồi, cứ như vậy."

Kế hoạch Yoo Rachel đã định ngày mai đã bị làm rối loạn, hiện tại cô cần ra ngoài càn quét một phen. (HP: chắc là nàng ấy đi càn quét các shop à, trong nguyên bản cũng không đề cập nữa...==)

Hôm nay Kim Won đã đến Mĩ, anh ngồi xe nhìn cảnh bên ngoài cửa sổ, nghĩ đến chuyện làm sao ngày mai cùng người kia nói chuyện hợp tác với tập đoàn Jeguk, đột nhiên anh thấy Yoo Rachel, Yoo Rachel tại sao lại ở Mĩ? Làm sao cô chỉ có một mình? Kim Tan không phải ở Mĩ sao? Tại sao cô không đi tìm Kim Tan?

"Dừng xe." Kim Won cảm thấy con bé kia xem ra có chút đáng thương, một mình ở Mĩ, điều này làm cho anh cảm thấy hai người đều có cảm giác cô độc giống nhau, anh còn chưa kịp khống chế chính mình, đại não cũng đã vì anh làm ra quyết định. Kim Won nói xong câu đó liền cảm thấy có chút không tiện, bởi vì anh cùng Yoo Rachel cũng không tính là rất quen, hơn nữa Yoo Rachel rất yêu thích Kim Tan, sự việc này anh cũng đã nghe qua, anh rốt cuộc có nên đi tới không đây? Cuối cùng Kim Won vẫn đi về hướng Yoo Rachel.

Yoo Rachel lúc này đang nhàm chán, không biết nên đi chỗ nào.

"Yoo Rachel?" Kim Won ở sau lưng cô hô một câu.

"Hả?" Yoo Rachel xoay đầu lại, thì ra là Kim Won oppa, "A?! Won oppa, anh tại sao lại ở đây?"

"Anh còn muốn hỏi em đây? Haha, anh vừa xuống máy bay, đến Mĩ vì cuộc hợp tác làm ăn sắp tới." Kim Won nhìn thấy Yoo Rachel biểu hiện kinh ngạc như cô gái nhỏ liền cảm thấy rất buồn cười, bình thường anh đều thấy Yoo Rachel ở các buổi tiệc làm cho anh lầm tưởng Yoo Rachel vẫn là một tiểu công chúa kiêu ngạo, không nghĩ tới cô bé lại có bộ dạng ngây ngốc đáng yêu như thế. Haha.

"Uhm, em là bị mẹ buộc đến Mĩ thăm Kim Tan, bởi vì, ngày kỉ niệm đính hôn một năm sắp đến, haha." Yoo Rachel nghĩ xong, nếu cô muốn triển khai kế hoạch kẻ thù đối với Kim Tan, phải cùng kẻ thù của anh ta tạo mối quan hệ, không phải người ta vẫn nói kẻ thù của kẻ thù là bạn của mình hay sao? Yoo Rachel khéo léo biểu đạt ý là chính mình là bị mẹ bức bách thăm Kim Tan.

"Uh? Mẹ em buộc em? Em không phải rất thích Kim Tan sao?" Kim Won cảm thấy lời của Yoo Rachel vừa nói biểu đạt ý cô không thích Kim Tan, làm cho anh khó mà tin nổi.

"Won oppa, anh có từng thử qua cảm giác thất vọng về tình yêu của mình qua chưa? Mà em, chính mình đang thử nghiệm cảm giác như vậy, tình yêu của em và Kim Tan, haha, cũng không thể xem là tình yêu đi, anh ta đối với tình cảm của em xưa nay chưa từng có phản ứng, anh ta cảm thấy em rất phiền, bây giờ em vì yêu anh ta mà bỏ ra nhiều năm như vậy, không biết tại sao thật giống như hoàn toàn không có gì cả, trong lòng em vẫn rõ ràng Kim Tan xem em như một đồ vật thuộc về anh ta, thật giống như em sẽ không rời đi anh ta. Oppa, anh biết không? Ở trong tình yêu, không thể chỉ có một phía trả giá, tình yêu, là hai bên dành cho nhau những cảm giác tốt đẹp nhất, mà anh ta, chỉ là lợi dụng thôi. Anh ta căn bản cũng không yêu em. Như vậy một mình em ngây ngốc trả giá, thật sự cảm thấy rất mệt." Yoo Rachel đem cảm giác nội tâm của bản thân nói ra, đời trước chính mình dường như rất là ngu a!

"..." Kim Won trầm mặc, anh không phải cố ý lấy im lặng trả lời Yoo Rachel, chỉ là lời nói của Yoo Rachel làm anh nhớ tới tình yêu của chính anh, có thể điều này cũng đúng như Yoo Rachel nói tới, đây căn bản không tính là tình yêu, anh cùng Hyun Joo thật sự có thể đi lâu dài sao? Vẫn luôn là anh tìm đến cô ấy, vẫn luôn là anh quan tâm cô ấy, vẫn luôn là anh nhớ nhung cô ấy.

Yoo Rachel nhìn dáng vẻ trầm mặc của Kim Won biết là anh đang nhớ tới Jeon Hyun Joo, liền muốn đùa đùa cho anh vui.

"A! Won oppa, em muốn cái này!"

Kim Won cho rằng cô sẽ chỉ vào cái gì ở cửa hàng trang sức, quay đầu nhìn lại, kết quả nhìn thấy một con thú bông... Kim Won nhất thời đơ nói không ra lời.

"Có thế giúp em gắp được con gấu kia sao? Oppa?" Yoo Rachel lắc lắc tay Kim Won làm nũng. Kim Won trong nháy mắt cảm giác anh thấy được một con gấu Koala khả ái.

"...được rồi." Kim Won bị Yoo Rachel kéo đến máy gắp thú trước mặt.

Tài xế nhìn giám đốc của mình sau khi xuống xe liền đi tới trước mặt một cô gái xinh đẹp chào hỏi, sau đó lại!!! Lại bị kéo đến máy gắp thú trước mặt, trời ạ!!! Chuyện này quả thật không thể nào tin được, đây là giám đốc của mình sao? Hơn nữa còn nói cười, giám đốc đã lâu rồi không nở nụ cười, lẽ nào vị này là giám đốc phu nhân tương lai sao?

Kim Won rất lâu mới gắp được con gấu đó cho Rachel, cô cảm thấy đặc biệt hài lòng, cảm giác cô độc khi đi dạo phố một mình bỗng nhiên toàn bộ bị quét sạch sành sanh. Kim Won cùng Yoo Rachel nhìn nhau nở nụ cười, Kim Won nhìn nụ cười của Yoo Rachel, thật là một nụ cười đơn thuần a. Yoo Rachel thực ra là một cô bé rất đáng yêu.

"Cảm ơn Won oppa." Yoo Rachel cầm gấu bông, tâm tình rất tốt liền nói cảm ơn Kim Won.

"Không cần cảm ơn, anh cũng chơi rất vui vẻ, nói thật đây là lần đầu anh chơi đó, haha." Kim Won rất vui vẻ.

"Thật sao? Em cũng là lần đầu tiên." Yoo Rachel muốn cho Kim Won vui vẻ lên, không biết tại sao cô không muốn thấy dáng vẻ khổ sở của Won oppa.

"Hiện tại cũng không còn sớm, em ở nơi nào? Anh đưa em trở về." Kim Won nhìn đồng hồ nói.

" Em ở khách sạn xxx, vậy thì cám ơn oppa rồi!" Yoo Rachel hướng Kim Won nở nụ cười.

"Anh cũng dự định ở khách sạn này, chúng ta tiện đường, vừa vặn cùng chỗ." Kim Won thầm than duyên phận thực sự là chuyện mà trời đã định trước rồi.

"Tốt. Haha."

Sau khi trờ lại khách sạn, Kim Won cùng Yoo Rachel hẹn với nhau chừng nào trở lại Hàn Quốc có thể hẹn nhau đi chơi một lần nữa. Cuối cùng mẹ dặn cô phải ngủ sớm một chút, vì lẽ đó cô liền hướng Kim Won nói tạm biệt, hai người sau khi từ biệt liền trở về phòng mình.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net