Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngồi đè lên thân trên của tên thủ lĩnh, nó liên tục đấm vào mặt cái tên vừa nãy đã phá hỏng giấc ngủ của nó, dồn tất cả lực mà đấm liên tục  không ngừng nghỉ vào khuôn mặt toe toát máu, sóng mũi đã gãy một cách thậm tệ, hàm răng còn méo cả sang một bên.

Đứng dậy phủi phủi vết bẩn dính trên bộ đồ đen của nó. Sora bỗng để ý đến sọc ảnh rơi lả trả khỏi túi quần của một tên. Đó là một bức ảnh về cảnh tụi nó đang hiếp tập thể một bé gái lạ mặt, do cơ thể của người trước đã che khuất tầm nhìn chỉ để lộ một mái tóc vàng dài đang bị lôi lên một cách đầy thô lỗ. Chờ đã, con hẻm này...và cả bộ trang phục này....Không phải là của nó hay sao?! Giựt phăng sọc ảnh lên, mắt xanh trợn tròn khi nhìn thấy khuôn mặt ngẫm lệ hướng thẳng về phía camera đang phát sáng.
Hình ảnh cả cơ thể loã lỗ của bản thân bị xóc lên cao phần dưới liền bị đâm nát bằng cái thứ to lớn, còn có cả tư thế gói quà, kiểu doggy rồi có cả tư thế đứng gập. Vừa lật qua những tấm ảnh khác không tử nhủ được mà bóp nát thành từng mảnh nhỏ, gân nổi lên khắp khuôn mặt xinh đẹp."Không được!? Mày phải bình tĩnh lại, không được để cơn giận dữ kiểm soát tâm trí mày một lần nữa!!" Nó hét to lên, tát một bạc tai đau điếng vài má phải, nó cố gắng bình ổn lại tâm tình.

Uống một ngụm nước suối mát lạnh tại bồn uống nước công cộng sát bên, bản thân cũng đã nằm dưới hạ thân không biết bao nhiêu người, nên việc đột nhiên giận dữ đến như vậy, nó đây không tài nào hiểu được. Không có ma túy cũng chẳng có kẹo vitamin gây nghiện mà mình thường mang theo, Sora âm trầm ngồi khụy dưới nền đất còn dính một ít máu đỏ. Đôi mắt xanh đột nhiên mở to, cảm nhận cơ thể nặng trĩu dưới đáy nước rộng lớn, nó cố bơi lên mặt nước nhưng lại bị kéo xuống bởi chiếc còng chân siết chặt lấy thân mình, ôxi dần cạn kiệt rồi nó cứ thế chìm sâu xuống đáy nước mù mịt.

Kanashi Sora là một con người toàn vẹn về mọi mặt, uyên bác, khoẻ mạnh, nắm bắt thông tin nhanh chóng và có sức chịu đứng mạnh mẽ. Nhưng hắn có một điểm yếu duy nhất mà bản thân không tài nào khắc phục được, đó là dễ nổi nóng mà mất kiểm soát hành vi. Hắn lựa chọn ma túy và thuốc lắc  nhằm gây ra cảm giác sung sướng và khoác lại để che đậy đi cảm giác tức tối trong lòng ngực. Sora không tưởng tượng nổi chuyện gì sẽ xảy ra nếu hắn lấy lại được sự tỉnh tảo của bản thân. Hắn nhớ lại ngày đầu được đặt chân tới Trung Quốc và cướp lấy cái tên Xiong Giang này, lúc đó hắn chỉ mới giết một người không tính từ trước đến nay, nhưng chỉ vì vài câu nói mỉa mai của con ả khốn khiếp nào đó đã làm hắn mất đi sự tỉnh táo, đến khi hắn tỉnh dậy liền nhận ra bản thân đã giết sạch hết mọi người kể cả đó có là phụ nữ hay trẻ em. Hắn biết sẽ khó có thể ở lại đây lâu nên đã trốn tìm cách chạy trốn nhưng kết quả cuối cùng là bị bắt và xử tử ngay tại chỗ. Lần mới nhất chắc có lẽ là ở Nhật Bản, cạn kiệt ma túy cũng như thuốc lắc nên nó liền không thể kìm chế được cơn tức giận và khi tỉnh dậy cũng đã 1 tháng trôi qua, hắn bị nhốt ở trạng tâm thần này suốt nửa tháng trời mà không hề hay biết tại sao lại ở đây. Lần này hắn không biết bản thân sẽ lại gây ra tai hoạ gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net