Chap 38 : Trải nghiệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🐣Đang thiếu nhân công 🐣

Chuyện là thế đấy !! Nên anh chủ ở đây đã giữ hai thiếu nữ chưa  18 làm mấy việc lặt vặt dựa trên tinh thần anh em gặp nạn phải giúp đỡ nhau . Nhưng tức lắm

-" Anh bảo gì phải hai đứa phải làm nấy ! Phải nghe lời bảo một dạ hai vâng mệnh lệnh của thần là tuyệt đối ....

щ(゜ロ゜щ) Thần cái con kẹc ! Từ chối nhận người quen , Nói anh em với nhau mà đẩy xuống cấp thành đầy tớ hả

-"   TỰ LÀM ĐÊ !  CHÚNG TA VỀ " Lời Harla Hoàn toàn đồng tình hai tay hai chân . Nhờ người khác mà thái độ vậy đấy

-"  Anh Uzui hay phổ biến luật cho người mới vào nên bệnh nghề nghiệp ấy mà! Hai đứa ở lại giúp nhá " Makio nài nỉ gãi đầu giải thích, Mĩ nhân xinh đẹp đã nói vậy thì khó lòng từ chối

-" Em chỉ làm vì chị Makio thôi đấy ! " Reita -" Chứ không vì tình anh em của ai đó đâu "

-" Cảm ơn hai đứa "

Công nhận phải nói là rất tất bận thảo nào thiếu người làm là phải . Nơi này rất rộng dài như mê cung ý . Một tầng chắc có thể ví von với mấy 5, 6 toa tàu hỏa  . Đã thế còn chiều cao còn hơn cả khu chung cư đang ở,  công trình như này chắc lương bán mĩ phẩm cả đời cũng chả bằng mất

Từ đồ ăn đồ trang trí sàn nhà đều phải được đánh bóng thật sạch sẽ , ngăn nắp và hào nhoáng ( Uzui bảo thế )

Makio thì đang chuẩn bị lên danh sách khách sắp tới  . Hinatsuru đang cùng Harla và những người khác nấu phần ăn cho nghìn người trong bếp .
Ai cũng có việc để làm cả không thể ngơi tay ngơi chân

Còn Chị Suma nữa , có hơi mít ướt rụt rè một chút nhưng cũng rất đáng yêu . Phần việc chị ấy là chỉnh chu cho mọi người lên đồ thật đẹp

Chị ơi ! Em nhớ là nói sẽ giúp phụ việc nhưng sao lại phải mặc kimono và bị bôi son chát phấn lên mặt đến nỗi không nhìn ra mình đâu

-" Hai em cũng đang phải có trang phục chứ ! Đâu thể mặc quần áo bình thường được . Hôm nay là buổi chúc xuân vô cùng x 3,14  quan trọng Đấy nên ai cũng phải mặc " Su- nghiêm túc -ma nói hoàn toàn có lý .

Vẫn thấy sai sai khi chị ấy cầm máy ảnh lên tách tách mấy tấm

(Nguồn từ Pinterest , Bên trên là Harla , bên dưới là Reita )

Dùng dây cố định hai vạt áo để dễ dàng cho mọi thứ hết lau sàn gỗ thì sang  cắm hoa  treo đèn , tưới cây và nhiều việc khác nữa . Lao động thế là vinh quang bác Hồ đã nói rồi phải thật vui khi được lao động tay chân chứ ( Nói thể để an ủi vì không được đồng nào

-" Hàng tới rồi "

-" Để em " Reita xung phong đi ra bê nguyên liệu mới đến và các hàng hoá khác

-" Em bê được không đó toàn bia rượu nă..Ặc " Chị gái   đang giỡ đồ nghẹn ứ cả họng khi nhìn cô gái trẻ hai tay bê hai két bia trên vai chỉ như vác mấy cái chăn mới phơi xong

-" Mấy cái này nặng lắm cứ để em bê vào cho ..." Reita bước chân đi vào trong rồi lại quay lại  hỏi :" Mấy cái này phải để đâu vậy ạ "

Chị  gái phải một lúc mới nói-" ....Ở phòng thứ ba dãy trong bên trái ..." Reita hiểu bê đi liền với tâm lý làm nhanh thì được nghỉ nhanh chứ không nhiệt tình lắm

" Con bé khỏe thật đấy ...Tengen -  sama thật biết nhìn người quá " Tôi nghe thấy hết đó chị gái ! Sức tôi mà đi khen ổng. Cần đá đảo

Ting ! Bạn có một tin nhắn mới . Người nhìn vào hình ảnh vừa đến không khỏi cười khẩy

" thấy người rồi "

'Nổ địa chỉ cho tao  '

Tình cờ cũng khá bất ngờ . Oiran ( hoa khôi ) của Uzuinasaki là Sakura Natamoe lâu rồi không gặp mà chị ấy trở thành hoa khôi xinh đẹp mỹ miều nhất trong biển mĩ nhân ở đây . U là tr ! Tin nóng hổi sốt dẻo đây

Cô gái hôm bữa là chị ấy đấy .Nguyên nhân cái lũ của Roppongi cuông gì đấy đấy chắc  thấy người đẹp nên bắc quàng làm họ , gạ gẫm , đây mà cũng đúng thôi chị ấy rất xinh đẹp như thúy kiều của Nguyễn Du nghiêng nước nghiêng thùng

Mà công nhận trong trang phục của hoa khôi đi dạo phố thì đúng là rất đẹp . Bảo Lưu truyền thống văn hoá tốt đẹp giữ cho cốt cách ngàn đời được toàn vẹn của Nhật Bản . Các Oiran sẽ là người thu hút các khách đến với lầu họ . Nhiệm vụ của chị Nataome là vậy và các Oiran của lầu khác cũng thế đó là theo chị Hinatsuru nói . Ở ban công các tầng trên  có thể ngắm toàn bộ cuộc diễu hành

Khi diễn ra sự kiện này, Là lúc Uzuinasaki sẽ mở cửa chào đón mọi người tới . Đồng thời gian  những người làm mấy việc lặt vặt  sẽ được giải lao ngắn lấy sức để chiến đấu tiếp khi khách đến

-" Nhoằm ...Nhoằm ...Nhoằm " Reita đang nhai
Mấy cái bánh mochi sakura để bồi bổ thêm năng lượng

-" Ăn ít thôi ! Tý mà tức bụng thì đừng có mà kêu tớ " Harla chĩa cái mui to về phía cô,b Không làm vậy chút nữa cái đống bánh kia chui tọt vào trong bụng cậu  mất

-" ...Ốt.. ái..ôi ( Nốt cái thôi ) " Nhìn Harla cầm cái mui mà tức không thể bóp nghẹt . Câu này nãy giờ nói phải trên dưới bốn lần rồi nhưng mà trách sao được tại Đồ ăn ngon quá mà thôi cũng là vì quá đói . Mấy cái bánh nhỏ này sao mà đủ được chứ

-" Harla ! em xem hộ chị cái này cái "

-" Em ra ngay đây !Cậu ra khuấy  một lúc đi  thì cho muối vào nhá   "  Cô bạn hiếm hoi mới giao việc bếp cho , nên chắc sẽ làm tốt thôi ngoáy vài vòng

┬──┬ ¯\_(ツ) Làm màu tí nè ! Rắc muối một cách thật CHUYÊN NGHIỆP chắc chắn đây là một thành công của tạo hóa

Để cho chắc tôi đã nếm thử một miếng . Mừng rỡ thay người thử là mình đây chứ mà là Harla hay ai đó Thì ....

' Má Ơi !  Nước ! NƯỚC !.. cay quá  "  Rei- biết phun lửa -ta nhanh vặn vòi nước uống mới đỡ hơn ,

nhìn vào lọ gia vị mình mới bỏ là bột ớt hàn quốc,  Nồi súp cua cứ thế mà đi vào dĩ vãng .

"Có cho muối vào cũng không xong " Trí tưởng tượng của Rei

(┛◉Д◉)┛彡┻━┻ Đéo được ! Harla sẽ siết cổ mình mất . Cái nồi này là mồ hôi sôi nước mắt mấy tiếng đồng hồ đấy

Reita đành hạ kế sách cuối cùng vì nếu sửa thì chỉ càng thêm tệ thôi.  Ở trong bếp còn vài người nên phải chú ý thôi

-" Lọc ! Khôi phục Nguyên trạng  "

* Thịch *
Bịch  Chiếc lọ gia vị lăn đều trên đất cứ thế lăn đi . Khác hẳn với người vừa buông ra đang đứng như chồng trời

Tư thế quay lưng lại với nồi súp còn đang sôi sùng sục tỏa khói nghi ngút trên bếp đỏ thứ đáng ra phải được chú ý thật kĩ vì sắp đến lúc được bày ra đến miệng bao người . Thế lại có thứ có thể khiến cô đổ bộ hoàn toàn sự chú ý ! Bức tường trong căn bếp trang hoàng  .
Không phải ? Đó là một đôi mắt . Sắc lẹm và có cái nhìn khiến cả cơ thể buốt rét lên dù chỉ từ phía sau.

Cái cảm giác tê dại lúc nãy là gì  ? Reita để tay lên ngực vẫn còn vang âm dữ dội lúc nãy đến giờ .  Chỉ trong vài tích tắc mà có bao nhiêu cảm giác ập đến bao quanh mọi giác quan từ đầu , tai , tất cả .

Cánh mũi ngửi thấy mùi hương quyến rũ từ cái nồi to trên bếp kéo nó lại với thực tại mùi đã đúng như lúc chưa bỏ gì vào và lần này để cho chắc  đã  ăn thử và   phải kiểm tra tên gia vị trước khi bỏ vào nồi súp .

Có phải do mình sợ bị Harla chửi quá nên bị thế không nhỉ ? Hoặc là vẫn còn đói


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net