phần 39: Tìm người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bách Thiên nghiêng đầu nhìn ta, lúc hắn khôi phục lại tinh thần ta đã tìm một cái ghế ngồi xuống, hứng thú nheo mắt đánh giá.

- Cứu mẹ ngươi, không phải không có cách. Chúng ta trao đổi, dùng mạng đổi mạng.

- Ta dựa vào gì để tin cô.

Phút chốc cả không khí liền chìm vào ngưng động, hắn muốn đấu trí cùng ta, ta cũng không ngại ngùng nghênh tiếp. Lúc trước lên thiên đình ta chính là mang một bộ mặt này để sống, vừa tỏ vẻ huyền bí,  vừa tỏ vẻ nguy hiểm.

- Giết ta đối với ngươi không có lợi, nhưng mẫu thân ngươi tình trạng thế nào ngươi nên biết rõ, tính mạng của mẫu thân ngươi tùy thuộc vào ngươi.

Cảm thấy vấn đề nghiêm trọng, Bách Thiên kéo lùi ta ra khỏi phòng sau đó hắn ra lệnh cho một tên canh gác đứng ngoài cửa ném vào trong kia một người sống, lúc đã đi xa, sau lưng truyền lại làtiếng kêu thê lương vì bị xé nát.

Hòn đảo về đêm, không một ngôi sao, mây trời bay lập lờ.

A thập được phái đến hầu hạ ta, nét mặt không giấu được vẻ vui mừng.

- Lam tiểu thư, gặp lại người thật may mắn.

Ta chưa hiểu chuyện gì, A thập đã nhào đến ôm ta khóc nức nở. Hỏi ra mới biết, sau khi ta đi nàng bị quái điểu trên đảo ức hiếp, đoàn thủy thủ trên thuyền lúc ấy đều không ai ra mặt. Mãi đến gần chiều tối, Bách Thiên mới đến đem nàng vào đây.

- Lam tiểu thư, tôi rất sợ.

Ta xoa xoa mái tóc rối tung của A thập. Bách Thiên, hắn muốn dùng A thập cản đường chạy trốn của ta. Hắn biết ta sẽ mềm lòng sao?

Những ngày sau ta được đãi ngộ vô cùng tốt, cơm đến há miệng áo đến dang tay, thậm chí muốn đi đâu kiệu xe cũng sẵn sàng đưa đón.

Ngược lại, Bách Thiên không ăn không ngủ hai hôm liền, hắn điều động hơn một nửa lực lượng trên đảo tìm một người.

Chính là người không bị trời đất trong tam giới nắm giữ, kẻ mang trong mình dòng máu yêu ma thuần chủng.

Không đợi quá ba ngày, Bách Thiên thông báo với ta tin tốt.

Hắn đã tìm ra được kẻ như thế, nhưng đích thân ta phải đi một chuyến, trực tiếp đem tim kẻ đó moi sống chỉ chừa lại thân xác.

Ta cười thầm.

Nếu ta không thể moi sống tim kẻ đó, ta sẽ bị hắn giết chết, Bách Thiên cuối cùng ra tay làm ngư ông đắc lợi.

Nếu ta không chịu đi, hắn sẽ dùng A thập uy hiếp, nhân tiện ra tay giết luôn ta.

Thật là.... cảm giác bị tính kế này làm ta vô cùng khó chịu.

Sáng sớm hôm sau, Bách Thiên đưa A thập lên núi, bảo nàng lên đó làm chút công việc. A thập nước mắt lăn dài hai bên má, khóc thút thít miễn cưỡng ra đi. Trước khi đi còn không quên dặn ta đi đường về sớm, nàng rất mong đợi.

Bách Thiên không dùng thuyền, hắn trực tiếp ôm ngang hông ta cưỡi mây đi lướt như gió.

Giữa không gian dày đặc oán khí, bầu trời xám xịt, hắn vẫn không chùn bước, thậm chí tốc độ càng lúc càng nhanh.

Tu vi của hắn, nếu thoát khỏi đây chắc chắn sẽ là mối nguy hại của nhân giới.

Như mẫu thân của hắn vậy.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net