Làm quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giống như mọi khi, nó bước ra từ phòng với bộ đồng phục xuống ăn sáng,
Mẹ nó ( Dương Ngọc Lan ):_dạo này con mẹ chăm quá ha! Dậy sớm lạ thường.
Nó bĩu:_Mẹ chứ trêu con hoài..! Con vẫn chăm đó chả qua mẹ k để í thôi!
Mẹ nó:_Cha cô! Ăn nhanh còn đi học kìa. Đc buổi dậy sớm mà trần trừ vậy cô!
Ăn xong nó và anh cùng ik học. Lần này khác nha, 2 anh em nó cùng đi bộ , một phần là nó muốn tập thể dục và phần khác là muốn tham quan môi trường mới này.
K hiểu sao anh em nó đi vs nhau mà i như 1 cặp vậy, thu hút khá nhiều ánh mắt m.ng. Anh nó rất ngầu nha. Mặc chiếc sơ mi trắng, chiếc quần bò sắn gấu và khoác lên chiếc áo khoác đen cùng vs mái tóc nâu cx đã đủ thu hút r. Nó cx chả kém j,mái tóc tím đc xõa ngang lưng cùng vs bộ đông phục.Chỉ thế mà anh em nó đã làm bao ng chết mê rồi đó nha.
_Anh hai!_Nó
_J đây cô lương_ anh nó
_Bao giờ anh mới dẫn bạn gái về đây!_nó
Anh nó cười cốc đầu nó :_ Con nhỏ này...anh mày thế này ai thèm để í!
_Hứ anh e đẹp zai thế này cơ mà, có mà anh kén thỳ có. ~^O^~ _ Nó
_Thỳ anh cũng phải tìm người thích hợp chứ, ai mà chat cần thời gian. Thôi ! Đi học nhanh đi nhèo muộn!!!_Anh nó
Từ trước tới giờ ai chả biết anh hai nó kén chọn.

Cuộc trì truyện của hai anh rm chả mấy chốc mà đã phải tạm biệt nhau lên lớp.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hôm nay nó lại lười như mọi khi rồi, lại tận dụng giờ học ngủ tiếp.Trong khi nó ngủ , nó k hề biết ai đang ngắm khuôn mặt của nó. K ai khác là hắn nha, có lẽ lần đầu tiên hắn nhìn nó nâu như vậy. Chứ mọi khi hắn có bao giời ngó ngàng đến cô học sinh mới này đâu.
Hắn để ý kĩ mới biết nó xinh thật nha, mái tóc tím dài có chút xoăn nhẹ ở đuôi. Đôi môi đỏ hồng tự nhiên, hai má nó hồng hào. Mà k hiểu sao nhìn nó ngủ cũng dễ thương gớm.
K biết từ khi nào nó đã tỉnh , nó thấy hắn nhìn nó chằm chằm.
_Ủa! Hết tiết chưa z_ nó hồn nhiên hỏi
_Chưa!Cậu ngủ sang tiết thứ 2 rồi đấy_ Hắn quay mặt nói
_Mà hnay tôi mới thấy cậu nói chuyện đó nha! Mọi khi sao cậu im vậy!_Nó quay sang hỏi hắn
_Tôi k hay có thói quen nói chuyện hay tiếp xúc với người lạ_Hắn k thèm nhìn nó mà chăm chú vào chiếc IPhone của mk.
_Vậy ta làm bạn nha! Thế sẽ không phải người lạ_Nó vô tư đưa tay có ý định bắt tay.
_À...ờ_hắn nhìn nó ấp úng bắt tay.
_Có j mong cậu giúp đỡ_noí xong nó kéo nhỏ Nhi xuống canteen.
Phải nói ní thật sự bạo nha...mà cũng lạ, bởi từ trc tới giờ hiếm thấy hắn làm bạn với ai nha! Mà sao nó, hắn lại dễ chấp nhận như vậy. Có lẽ đã bị chút dung động trc cô bé này rồi.
Trên đường đi tới canteen nó và Nhi gặp


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net