Chap 5:Hẹn hò(p2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

+Sáng hôm sau,Yumeko đã dậy sớm để chuẩn bị cho chuyến đi này của họ,có vẻ cô rất mong chờ chuyến đi này

Y-Mary-san,thay đồ đi nhanh lên nào~

M-Cậu nói sẽ chọn đồ cho tôi mà

Y-Oh,tớ quên mất,lại đây tớ chọn đồ cho cậu

+Yumeko chọn cho cô 1 chiếc áo len cùng 1 chân váy đen,áo khoác cùng với 1 chiếc khăn choàng màu trắng.Yumeko đưa Mary đến trước gương,hỏi cô

Y-Cậu thấy được không?

M-Không tệ...Hay để tôi chọn đồ cho cậu nhé?

Y-Được thôi,tớ rất vui đó

+Sau khi thay đồ,quản gia mang xe đến đón hai người đến chỗ của Souko Jabami

Y-Onee-san~

S-Yumeko?

Y-Là em đây.Hôm nay bạn của em cũng đến đó

S-Vậy sao?

M-Em...chào chị

S-Chào em

M-Em là Mary Saotome,bạn của Yumeko

S-Được rồi,ngồi xuống đây chúng ta sẽ nói chuyện sau

M-Vâng ạ

+Mary ngồi xuống bên cạnh Souko,nhìn chằm chằm vào chị ấy

M-Em không biết là Yumeko lại có chị gái đó ạ

S-Cũng phải thôi,Yumeko-chan có bao giờ nói cho người khác về mình đâu,em chắc chắn là rất đặc biệt với Yumeko-chan đó

M-Vậy sao ạ?

Y-Thật đó~

+Yumeko xuất hiện đột ngột từ phía sau khiến Mary giật bắn mình

M-Yu...Yumeko cậu..cậu"Không được,mình đang ở trước mặt chị gái của Yumeko,không được làm loạn,vả lại đây cũng là bệnh viện nữa"cậu làm tôi hết hồn đó

Y-Ara,tớ xin lỗi nhé

S-Em có vẻ thân thiết với Saotome-chan nhỉ?

Y-Vâng ạ

+Nói chuyện 1 hồi lâu,Yumeko và Mary tậm biệt Souko,tiếp tục hành trình của mình

Y-Mary-san,cậu muốn đi đâu nào?Mary-san?cậu sao thế

M-Giờ tôi sẽ tính sổ cậu vụ lúc nãy

Y-Hả...?

M-Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đấy,Yumeko!!

+Dứt câu,Mary lao vào tóm lấy cổ áo của Yumeko

M-Cậu...cậu có biết lúc nãy cậu hù tôi làm tôi muốn gào lên không hả!!

Y-Chuyện đó....

M-Nếu tôi mà không kiềm chế tôi sẽ rất xấu hổ với Souko-sama đó

Y-Ara~tớ xin lỗi mà

+Yumeko ôm lấy Mary,bắt đầu nói những lời ngọt ngào để dỗ dành cô

M-Cậu chỉ biết nói những câu đó thôi à

Y-Đến nơi rồi Mary-chan~

M-Cậu đừng đánh trống lảng

+Họ bước xuống xe,tiến vào công viên

Y-Mary-chan~lại đây

M-Ai cho cậu gọi tôi kiểu đó vậy 

Y-Mary-chan~

M-Bó tay với cậu

Y-Mary-chan~đợi tớ ở đây nhé tớ đi mua kem cho cậu

M-Ừm đi nhanh lên đấy nhé

+Mary ngồi xuống ghế ở công viên,mắt hướng về phía Yumeko đi,bỗng nhiên có 1 cậu bé bước đến

?-Chị...

M-Hửm??Sao thế nhóc

?-Chị có thể giúp em tìm mẹ của em được không ạ,em....em bị lạc

M-Chuyện này...ừm cũng được,đi theo chị

+Mary cầm tay cậu bé đi khắp công viên,nhưng đã rất lâu vẫn không thấy mẹ của cậu đâu

?-Chị ơi,sao em không thấy mẹ của em đâu ạ?

M-Cái này chị...

+Mắt cậu bé hướng về phía của Mary rồi òa khóc

M-Ưm...đừng....đừng khóc chị...chị sẽ cố gắng tìm mẹ cho nhóc mà

?-Kotaru!!

+Tiếng một người phụ nữ phát lên,cô ấy đang nhìn về phía của họ

K-Ah!!Mẹ!!

+Cậu bé chạy đến ôm lấy người phụ nữ đó,Mary trong lòng cũng thở phào nhẹ nhỗm khi đã giúp cậu bé tìm lại được mẹ

K-Mẹ,chị ấy đã giúp con đó

?-Cảm ơn cháu nhiều nhé

M-Không có gì đâu ạ,cháu xin phép đi luôn ạ,bạn cháu còn đang đợi cháu

+Mary chạy về chỗ cũ nhưng Yumeko lại không có ở đó

M-Hah...giờ thì mình lại phải đi thì 1 đứa trẻ học năm 2 cao trung sao??

+Mary lại phải đi vòng công viên,nhưng kết quả dường như là bằng không

M-Yumeko,tôi mà tìm thấy cậu,nhất định tôi sẽ....

+Ngước mặt lên,Mary nhìn thấy Yumeko,nhưng cô đang cầm tay một cô gái khác

M-Yumeko...

Y-Ah Mary-chan,cậu đi đâu vậy?Cậu biết tớ lo lắm không

M-Lo cho tôi mà đứng ở đây nắm tay người khác sao??

Y-À,tớ chỉ đang hỏi..

M-Im miệng...

Y-Mary-chan,sao thế?

M-Tôi thật sai lầm khi yêu cậu

Y-Mary-chan,đừng như vậy mà...tớ biết tớ sai rồi

?-Anou,tớ làm hai cậu hiểu lầm nhau thì phải,nhưng cậu ấy chỉ hỏi tớ về cậu thôi,chứ chuyện không như cậu nghĩ đâu

M-Yumeko...

Y-Cậu ấy nói thật đó Mary-chan

M-Thôi được,tạm tin cậu đó

Y-Tạm biệt cậu nha chúng tớ đi đây

+Yumeko đưa Mary ra chỗ khá ít người,ngồi xuống băng ghế,mắt của Yumeko hướng về phía mấy bông hoa nhỏ ở bên cạnh

M-Yumeko,cậu thích mấy bông hoa đó lắm hả?

Y-Chúng đẹp mà

M-Ah,kem của tôi đâu

Y-Etou...xin lỗi cậu nha tớ....lỡ cho người khác mất tiêu

M-Yumeko!!Đồ đáng ghét!!

+Mary kéo tay Yumeko,đánh liên tiếp vào người của cô

M-Mua cho tôi rồi lại cho người khác hả!!Đánh cho cậu tỉnh!!

Y-Aha..tớ xin lỗi mà Mary-chan~

M-Đánh cậu cũng chả có lợi ích gì cả,cậu đúng là....

Y-Nhưng tớ có thể đền cho cậu thứ khác mà

M-Thứ gì???

+Yumeko ghé sát mặt Mary,rồi hôn cô

M-Ư...ưm"Cậu ta đang đưa lưỡi vào,mình sẽ ch*t vì khó thở mất"

Y-Fwa,môi của cậu ngọt thật đó~

M-Cậu....!

Y-Coi như đền bù cho cây kem của cậu nhé~

M-Cậu đúng là đồ đáng ghét,kéo tôi ra chỗ ít người để dễ hành động chứ gì

Y-Mary-chan của tớ thông minh thật đó~Nhưng không chỉ có mỗi thế thôi đâu~

M-Cậu còn tính làm gì nữa

+Yumeko lộ ra vẻ mặt nham hiểm,luồn tay vào váy của cô,tay còn lại đưa vào miệng của Mary

M-Yumeko...ưm...ah

Y-Shh...nhỏ tiếng thôi nào~

M-Fwa,ưm...

+Bỗng nhiên điện thoại của Yumeko reo lên,thì ra là bác quản gia gọi đến

Y-Hết vui luôn.Cháu nghe ạ

QG-Tiểu thư,cũng muộn rồi,vậy cô có về nhà không?hay ở lại nhà Saotome-san?

Y-Cháu sẽ ở lại nhà Mary-chan ạ.Tạm biệt bác

QG-Vâng

Y-Chán quá đi mất

M-Sao lại chán?

Y-Đang vui mà lại,biết vậy tớ sẽ không nghe máy nữa đâu

M-Cậu....cậu còn tối nay mà

Y-Đúng ha,thời gian tối nay sẽ được lâu hơn đó

M-Đừng làm gì quá đáng đấy nhé,cậu nên nhớ ngày mai chúng ta phải đi học đấy

Y-Nhưng tớ đâu có nói chúng ta sẽ làm gì đâu?

M-Gì!!

Y-Cậu nghĩ gì thế Mary-chan?~

+Yumeko bắt đầu chọc ghẹo Mary khiến cô vừa ngại vừa giận đến đỏ mặt

M-Đừng nói nữa coi!!

Y-Không ngờ cậu lại có ý nghĩ như vậy đó nha~

M-Yumeko...Cậu muốn ch*t hả!!!

+Lại là câu chuyện vợ chửi chồng nghe :))Nhưng Mary hổng có chửi,bả lụi Yumeko luôn :D

Y-Ah!!...đừng đánh tớ mà

M-Tôi không thể không đánh cậu được Yumeko!!

+Đánh chán chê thì bả dừng lại :))

M-Tại tôi bị lây cậu chứ bộ

Y-Tớ có làm gì đâu~

+Yumeko lại bày ra vẻ mặt đáng thương,ngây thơ vô số tội để mua chuộc Mary,nhưng vào lúc này với Mary,cái trò đó đã hết tác dụng rồi ;)

M-Không có tác dụng đâu Yumeko

Y-Mới có 4:30 mà trời đã sắp tối rồi,về thôi Mary

M-Ừ nhỉ,chắc phải về rồi

+Họ nắm tay nhau bước ra khỏi công viên,vừa đi Yumeko vừa nói những chuyện lung tung khiến Mary cảm thấy khó chịu,nhưng đó là lúc trước thôi,giờ chỉ cần có Yumeko bên cạnh,dù có thế nào cô cũng cảm thấy vui





                                                                     -Lời cuối chap của Káy-

-Ấu dề lãn tử tìm lại lương tâm ròi :)),không bị thẫn thơ thẩn thiền thánh thiện nữa

-Đã lấy lại được ý tưởng nhưng cũng mon mấy cậu góp ý cho tác phẩm của tớ 






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#kakegurui