(7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Khoảng thời gian ấy nàng và chàng cùng nhau trải qua biết bao vui, buồn, giận hờn, dỗ dành. Nàng còn nhớ chàng từng nói.

- Mỹ nhi, ta rất nhớ nàng, sẽ không xa nàng, một chút cũng không muốn.

Nàng đã hạnh phúc biết bao cứ nghỡ rằng sẽ là một tân nương, một tân nương đẹp nhất của chàng, sẽ cùng chàng phiêu khắp năm châu bốn bể. Nào ngờ chàng rời đi, không một lời nhắn, không một tin tức. Chàng cứ như vậy mà biến mất như làn sương mỏng mỗi sớm mai.

Nàng đau lòng, đau đến điên loạn mà tìm kiếm chàng khắp nơi. Rồi cuối cùng cũng tìm thấy chàng nhưng chẳng biết nên vui hay nên buồn đây? Nàng cười khổ tự an ủi trái tim đang tổn thương...

- Ta tìm thấy chàng rồi, chàng không sao cả, rất vui vẻ, rất khỏe mạnh. Xem ra nàng ấy chăm sóc chàng thật tốt, ta phải mừng mới phải.

Những ngày tháng về sau nàng cố gắng quên chàng, quên chàng đến quên cả nụ cười. Quên chàng đến bản thân cũng không màng. Bóng hình chàng mờ nhạt trong tim, đến khi nàng chẳng còn nhớ rõ nữa thì chàng đột nhiên trở về và nói rằng.

- Mỹ nhi, ta rất mệt

Nàng cố lạnh nhạt hỏi chàng:

- Thân xác, tâm trí hay trong lòng?

Chàng nói:

- Là tất cả, thân xác, tâm trí và cả trong lòng.

Nàng cười nhạt:

- Sao chàng quay về, phải chăng bỏ quên vật gì?

Chàng nhìn ta vẫn ánh mắt năm xưa đầy ưu sầu:

- Là niềm vui, ta chỉ cần vui vẻ là được rồi

Nàng quay đi cười khẩy:

- Thì ra ta không phải kẻ thay thế mà là người mua vui haha... Từ nay ta và chàng ân đoạn nghĩa tuyệt.

Hồ ly tu dưỡng ngàn năm trở thành kẻ ngu muội vì một thứ gọi là "tình ái". Từ nay ân đoạn nghĩa tuyệt, gặp lại nhau cũng sẽ là cái bóng mờ phủ che mắt.

- Chàng đi đi ta không muốn nhìn thấy chàng nữa.

Sau khi chàng ta đi được 1 đoạn nàng lấy thanh kiếm tự chặt đi 2 đuôi của mình. Nỗi đau đớn đến tận cùng. Tương truyền rằng mỗi đuôi hồ ly sẽ là 1 điều ước.

Nàng khuỵ xuống.

- Điều ước thứ nhất, ta ước chàng có thể có lại niềm vui và hạnh phúc chàng mong muốn bên nữ nhân kia và quên ta đi.

Đuôi chợt tan biến. Thế là nàng biết điều ước đã đươc thực hiện. Khóe môi chợt nở lên nụ cười.

- Điều ước thứ hai, ta ước ta vĩnh viễn quên chàng, vĩnh viễn đoạn tuyệt kiếp người, mãi mãi mang kiếp hồ ly không vướng phàm trần.

Chiếc đuôi thứ 2 tan biến mang theo ước nguyện của nàng.

Môt kẻ yêu đến điên đảo gặp một kẻ chỉ xem là trò mua vui.

Thế sự vô thường.

***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#longmy