Trong lòng đại dương xanh ..

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạch tuộc Lộc Hàm cảm thấy rất đau lòng. 

Mama đã từng nói với nó, bộ tộc của chúng tất cả đều là công.

Hơn nữa còn chắc chắn là công, phải theo đuổi người ta, theo đuổi nam nhân, theo đuổi nữ nhân, tóm lại bạch tuộc chưa từng thấy ai trong gia tộc mình bị người đeo.

Thế nhưng, nó có một bí mật nho nhỏ.

Kỳ thực, nó là thụ.

Bạch tuộc Lộc Hàm là một e lệ thụ, tuy rằng nó không lúc nào không khát vọng một tiểu công anh tuấn hung hăng chà đạp nó một trăm lần a~ Một trăm lần~

Thế nhưng tưởng tượng và hiện thực không bao giờ giống nhau. Lần đầu tiên luyến ái, Bạch tuộc Lộc Hàm yêu phải một người rất đẹp.

Bạch tuộc Lộc Hàm thâm tình nhìn đại dương vật của tiểu mỹ nhân, khát vọng nó hung hăng đâm vào trong cơ thể mình.

Nhưng, nó thất tình rồi. Bạch tuộc phát hiện, tiểu mỹ nhân cư nhiên cũng là thụ ...

Mối tình đầu luôn không có kết quả.

Bạch tuộc Lộc Hàm an ủi mình như vậy, nhanh chóng tỉnh táo lại, bắt đầu tìm tiếp một tình yêu có thể mang cho nó cuộc sống đầy tính phúc.

Năm ấy nắng xuân long lanh, ánh dương cỏ xanh thơm ngát, tuy rằng nó không ngửi được.

Bạch tuộc Lộc Hàm, yêu cá mực Thế Huân mất rồi ... TvT

Lại nói lại một câu phía trên, tưởng tượng và hiện thực không bao giờ giống nhau.

Khi Bạch tuộc Lộc Hàm rơi vào võng tình, yêu cá mực Thế Huân thật sâu sắc, vì hắn liều chết quên thân, tin dữ lại tới.

Cá mực Thế Huân, bị người ta bắt làm mực nướng rồi ...

Như sét đánh giữa trời quang! Chấn động đến nỗi đám xúc tu của bạch tuộc Lộc Hàm đều run lên.

Tại sao? Tại sao!?!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nó ngẩng đầu 45 độ rơi lệ nhìn trời, ngửa đầu hét thảm: Tại sao!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Tại sao a!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! Tại sao!!!!!!!!

Tình yêu, tình yêu là gì?

Có người nói đó là một thứ thừa thãi xa xỉ, có người lại cho rằng đó là tình cảm trân quý nhất.

Bạch tuộc Lộc Hàm biết, nó vĩnh viễn không thể làm như người thứ nhất, cho nên nó quyết định liều chết quên thân.

Trước mặt là một cái lưới thật dài. Bạch tuộc Lộc Hàm đau thương liếc về chỗ mẫu thân, buông người lao đi ...

Đây, là một con đường không thể quay lại ...

Tình yêu như một ngọn lửa cháy, mang theo ánh mắt như thiêu đốt tình cảm và ám muội. Bạch tuộc Lộc Hàm nhanh chóng bị ném đến bên cá mực Thế Huân. Nó thở dốc, quăng xúc tua lên người cá mực Thế Huân, thanh âm ôn nhu.

"Ngươi... nguyện ý làm lão công ta không...?"

Cá mực Thế Huân cười, như một tia xuân phong, mang theo hơi thở của thiên nhiên.

"Kỳ thực, ta là cái..."

Đả kích này, khiến cho Bạch tuộc Lộc Hàm hoàn toàn mất mục tiêu cuộc sống sau này, rất thống khổ. Bỗng nó đột nhiên cảm giác được một cái gì đó đâm vào thân thể nó, thô bạo cắm vào trong nó.

'Nga!! Ta cuối cùng cũng thụ rồi! Rốt cuộc lần đầu tiên của ta là cho ai vậy?'

Bạch tuộc nghĩ, khó khăn cúi đầu nhìn dưới thân.

Nó bỗng nghĩ đến một câu mama nó từng nói.

Con à, ba ngươi nói, gả ngươi cho que tăm rồi ...

Kết thúc: "Ai muốn ăn bạch tuộc viên a~ mau mau tới mua, một đồng năm hào a!"

Một vị khách quan đi tới, bĩu môi, "Sao nhỏ như vậy a?"

"Không nhỏ làm sao chỉ có một đồng năm hào?"

"Vậy cho ta hai xuyến..."

----------------------------------------------------------------

:v :v :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net