5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đình Đình à anh chơi một trò chơi này với em không ?"

"Chơi cái gì ?"

"Bốc thăm thôi a, em nhờ anh Tĩnh chuẩn bị cho 5 phiếu thăm rồi. Luật chơi đơn giản lắm: Bốc phải lá thăm nào phải làm theo mệnh lệnh trên đó, không làm phải nghe người còn lại sai bảo. Sao, Đình chơi không ?"

"Chơi thì chơi, anh đây sợ cái gì chứ "

"Anh hứa rồi đấy nhé !"

Chu Chính Đình liếc nhìn một hộp thăm nhỏ với 5 lá, cẩn trọng suy nghĩ bằng cảm tính xem bốc cái nào sẽ không bị bắt nạt. Lúc nãy lỡ hếch mặt lên với Thái Từ Khôn rồi, giờ bốc phải lá thăm xui xẻo thì thật mất mặt. Anh nhanh chóng lấy ra một lá thăm, đọc nội dung được viết bên trong. Không đọc thì thôi, hàng chữ rắn rỏi đập vào mắt khiến Chu Chính Đình cả kinh:

Chu Chính Đình phải làm người yêu của Thái Từ Khôn.

Vâng bạn học Thái của chúng ta sau khi hé mắt xem trộn lá thăm của bạn học Chu thì hí hửng ra mặt, giọng nói đắc ý không thể che giấu.

"Anh đã hứa rồi đấy nhé, không được nuốt lời."

"Quân tử nhất ngôn, người cõi tục như anh đây sợ cái gì chứ"

Cứng thế thôi chứ bạn học Đình đang rủa xả mình tơi tả, cả bạn học Thái đang hí hửng vỗ vai xoa đầu anh cũng nằm không mà dính phải đạn. Đã biết đây là một tên vô sỉ kinh hồn rồi, thế mà vẫn tự dẫn xác vào hang cho hổ ăn. Chu Chính Đình anh đây sao lại khờ khạo thế chứ !

Chờ bóng hai người khuất rồi, Hoàng Quyền Phú Quý và Lâm Ngạn Tuấn, Vương Tử Dị, Tiểu Quỷ, Trần Lập Nông (nói tóm lại là NINE PERCENT liệt kê mệt quá) cùng với chính chủ của cái hộp là Vưu Trường Tĩnh mới túm năm tụm ba thò đầu đọc hết các lá thăm mà thực ra là chính tên Thái Từ Khôn ranh ma kia chuẩn bị.

Lá thăm đầu tiên.
Chu Chính Đình phải đồng ý ký vào tờ giấy đăng ký kết hôn đã có tên Thái Từ Khôn.

Lá thăm thứ hai.
Chu Chính Đình phải gọi mẹ Thái Từ Khôn một tiếng "mẹ chồng".

Lá thăm thứ ba.
Chu Chính Đình phải chấp nhận lời tỏ tình của Thái Từ Khôn.

Lá thăm cuối cùng.
Chu Chính Đình có quyền bốc những lá thăm còn lại.

"....."

"Thái Từ Khôn cậu đích thị là một tên lưu manh !"

Có một sự đồng thanh không hề nhẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net