Đoản 10: Hãy tả người bạn cùng bàn của em=))

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hồi tưởng lại tuổi thơ dữ dội của bạn học Thái Từ Khôn và bạn học Chu Chính Đình...

Hôm nay, giờ Ngữ Văn, cô giáo ra đề bài: "Hãy tả người bạn ngồi cùng bàn của em."

Bạn học Chính Đình và bạn học Từ Khôn nhíu mày ngẫm nghĩ một lát rồi chăm chỉ cúi xuống viết viết liên tục trong ánh mắt háo hức của cô giáo.

Ding! Đến giờ nộp bài! (Cô giáo: >o<)

- Thái Từ Khôn, Chu Chính Đình, hai em lên bảng đọc bài!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Bạn học Từ Khôn cười cười bảo bạn học Chính Đình:

- Chính Chính, cậu đọc trước đi, mình có chỗ chưa hoàn thành!

- OK~

Bạn học Chính Đình lon ton chạy lên bảng, giở bài làm ra chăm chú đọc:

- Bạn học cùng bàn của em là Khôn Khôn. Bạn ấy thực sự rất soái, học rất giỏi, rất tốt bụng. Bạn ấy luôn ở bên cạnh giúp đỡ em khi em cần. Bọn em rất thân, chơi với nhau rất vui, Khôn Khôn rất thích ăn miệng em, miệng của bạn ấy mùi vị cũng rất tuyệt, vô cùng ngọt. Em rất thích bạn cùng bàn của em. Hết.

Phản ứng 1: Bạn học Khôn nhếch mép thỏa mãn, ánh mắt thâm hiểm, lập tức vỗ vỗ tay tán thưởng (Con tác giả: Tuổi tác đâu còn ý nghĩa gì nữa, cíu tao, cho tao vào rạp xem phim ma với chúng mày ơi TT.TT)

Phản ứng 2: Bạn cùng lớp: "Tui là cẩu độc thân mà, mấy người đừng ngược tui nữa *khóc*.

Phản ứng 3: Cô giáo gục xuống bàn, đắm chìm trong hố thính Khôn Đình vừa đào cho cô=)) Không hối tiếc, có chết cũng không hối tiếc nữa dòi- Tiếng lòng cô giáo.

(Con tác giả: Ây, đừng chết cô ơi, bạn học Khôn còn chưa đọc bài ~

Cô giáo: Ờ, tao quên mất. Khôn! Em mau lên đọc nốt bài để cô chết cho thanh thản:))

Bạn học Khôn với phong thái điềm tĩnh từ từ đi lên bảng, và bạn ấy đọc:

- Bạn cùng bàn của em, đồng thời là phu nhân tương lai của nhà họ Thái, là bạn học Chính Chính. Bạn ấy vô cùng đáng yêu, rất ngốc, rất cẩn thận, cũng rất tốt bụng. Mặc dù bạn ấy không thể ở bên em khi em cần, nhưng cũng không sao, vì em có thể chạy đến bên cạnh bạn ấy. Chính Chính rất thích bị em ăn miệng, miệng bạn ấy rất mềm rất ngọt, đó cũng là món ăn em ưa thích nhất. Em rất thích bạn cùng bàn của em và em sẽ thích bạn ấy hơn nếu bạn ấy đồng ý trở thành bạn cùng giường của em. Hết.

...

(Cô giáo: Đừng ai đỡ tao lên nữa, có đỡ tao cũng không thở được đâu, thôi tao yên lòng nhắm mắt đây.) "^"

Trong lúc đó...

 Khôn Khôn đáng ghét, cậu bắt chước bài văn của mình đúng không, mình giận rồi, không chơi với Khôn Khôn nữa đâu *^* - Bạn học Chính Chính giận dỗi phồng má.

Ngoan, không giận nữa, mình đưa cậu đi ăn kem dâu được chưa $^$ - Bạn học Khôn Khôn vui vẻ dắt tay bạn học Chính Chính ra khỏi lớp.

Leng keng leng keng~ Giờ học kết thúc=))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net