đoản 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


  Anh à . anh biết không Không có anh , có lẽ cuộc sống của em sẽ tốt hơn ...Vì chữ yêu mà trái tim này đầy trai sạm , mới đầy ắp vết thương Vì anh mà em bỏ lỡ biết bao điều , người bạn thân em từng đồng cam cộng khổ , bỏ lỡ cả một thời thanh xuân Nhưng em không hối hận . 

 Vì nó mà em biết được dư vị tình yêu , ngọt bùi đắng cay .

 Em nhớ ngày ấy dưới hàng cây anh đào anh nói lời yêu em . người con gái đã thầm yêu anh từ lâu 

 Em nhớ ngày ấy em vì câu nói của anh mà hai má ửng hồng , xúc động đến phát khóc mà đồng ý , để rồi tối về mất ngủ cả đêm vì hạnh phúc Em nhớ buổi hẹn đầu tiên anh từng nói :

" Thất tịch thường mưa nhưng chắc năm nay không mưa đâu nhỉ " Nụ cười anh khi ấy tựa ánh nắng ban mai khiến em xao động . Anh cùng em , hai người cùng chung một cái ô nhỏ không đủ che về tới nhà em thì một bên vai anh đã ướt sũng . Ngày ấy em biết bao xúc động , áy náy , anh chỉ khẽ xoa mái tóc em cười bảo :" anh che thì che cho người yêu anh chứ có người lạ đâu " Em nhớ một lần hai ta hẹn hò mặc đồ đôi vô tình bị bạn anh bắt gặp . - này bắt quả tang rồi nhá mày với con my yêu nhau chứ gì áo đôi kìa - em giây phút ấy biết bao mong chờ anh nói em là người yêu anh thì anh lại như một gáo nước lạnh dội lên em . Làm em giây phút ấy như đứng hình - đâu chỉ là em gái thôi đừng đùa - giây phút ấy anh biết em cảm thấy thế nào không . Em nghĩ rằng anh là đùa hay là xấu hổ vì yêu em .Nhớ ngày ấy em giận anh mà bỏ về. Mà khóc suốt một đêm , khóc tới lúc ngất đi vì kiệt sức . Hôm sau anh mang hoa hồng tới . 

Em tiện tay rút một bông :" anh đếm đi nếu cánh cuối là em hết giận . 

Em sẽ hết và nghe anh giải thích " nghĩ là một cánh "em hết giận "thì cánh còn lại là "em giận" .vậy mà anh ngồi xổm xuống trước cửa nhà em - 

" em hết giận ... em hết giận ... em hết giận ... " tới cánh hoa cuối .Ngày ấy em ngây thơ tin vào lời anh nói rằng nó chỉ là bất đắc dĩ ; vì anh lo em sẽ bị bọn nó trêu mà nói dối .  

  Tin vào lời quan tâm trách em sao lại khóc , đáng ra em phảu trút giận lên anh sao lại tổn thương bản thân vậy ?

Anh biết không lúc ấy em còn xúc động không .Để rồi sau này nhìn lại thấy mình thực ngốc Anh nhớ không dưới ánh trăng chứng giám em và anh trao nhau nụ hôn đầu tiên . 

Khi ấy anh tựa hồ chủ động càng quét mọi luồng không khi trong em , để rồi khi kết thúc em chỉ biết xấu hổ khuôn mặt đỏ bừng như dặm phấn mà che mặt .

lúc ấy anh biết bao dịu dàng nhẹ nhàng kéo tay em ra khẽ thì thầm bên tai" ngốc em có biết khuôn mặt của em dễ thương thế nào không phải chăng en muốn anh ... phạm tội " " anh ... đúng là vô sỉ , em không chơi với anh " mặc dù là dỗi nhưng khi ấy em quay đi vẫn dữ nụ cười ngọt ngào trên môi . 

Giây phút đấy anh thực biết làm người ta vui mà ôm chặt em vào lòng khẽ nói lời hứa sẽ mãi yêu em Anh biết không người bạn em từng đồng cam cộng khổ em từng nói anh không tốt , anh không yêu em . 

Nhưng khi ấy em nào có tin . Nó bảo anh chỉ lấy em làm thế thân cho người con gái mình yêu . Chứ anh đâu yêu em .

Em cũng không tin anh biết không lần ầy vì anh mà em tát người bạn thân . 

Vì em tin anh không có vậy . 

Vì em tin anh không lừa em .

Vì em tin lời nói cô ấy là hiểu lầm em nói nhưng cô ấy vẫn buộc tội anh . Và phải chăng khi ấy em không chấp nhận sự thật .

Anh nhớ không ngày em kể chuyện ấy anh bảo cô ấy chắc vì muốn anh và em chia tay mà vậy . Những người ích kỷ như thế không nên chơi . Em thật ngốc vì bỏ tình bạn từ nhỏ vì anh và cũng vì sự ngốc nghếch bản thânĐể rồi nghĩ lại cũng đã 2 năm . 

Hai năm ấy .Anh xây lên trong em một giấc mộng màu hồng tuyệt đẹp để rồi giờ đây nó tan tành trong chốc lát .Khi mà em thấy anh đâu phải chỉ vốn dành cho em , anh cũng nói yêu , cũng ngọt ngào cho người con gái khác .

Anh biết không là con gái người ta ích kỷ lắm . Chỉ một cái liếc mắt thôi cũng đủ khiến em ghen Ấy vậy mà anh nỡ lòng nào đối xử em như vậy . 

 Anh không giải thích anh chỉ nói một tiếng  

  " xin lỗi , người anh yêu là cô ấy. anh không yêu .... em . Chuyện này anh vốn định nói mà chỉ sợ em tổn thương " anh biết không khi ấy tim em như thắt lại Anh không yêu nhưng sao lại nhận lời em phải chăng vì thương cảm em , hay vì anh coi em là món đồ chơi mặc anh đùa giỡn .Vậy có lại vì vậy mà anh không dám công khai để yêu cô ấy . Lúc ấy ánh mắt em như hút phải hình ảnh người con gái bên anh . 

Thực xinh , lại thật dịu dành . Nhưng trái tim đau thắt trong em lại càng nhói khi nhìn thấy chiếc nhẫn màu hồng xinh sắn trên ngón tay chị .

 Đúng là món quá hồi đó em thấy anh đeo cùng một hộp quà hôm nọ . Vậy mà em con ảo tưởng là món quà anh dành cho em .

Anh nói anh yêu chị ấy ,không yêu em vậy tại sao đối xử với em tốt vậy . Tại sao anh lại xây cho em một giấc mộng tuyệt đẹp để rồi phũ phàng phá nó .Anh sợ em tổn thương nhưng tại sao anh không từ chối từ đầu trái tim này sẽ đỡ đau " chúc ... chúc hai người hạnh phúc" âm thanh mềm mại cô nói lí nhí dần . Rồi bước đi phải chăng vì tim nhói đau mà âm thanh không thể phát ra được nữa . Khóe mắt giờ sao lại cay tới thế .

 Không em sẽ không mắt trước mặt anh đâu . anh có biết vì sao không vì em muốn giữ mãi trong anh hình ảnh em đẹp nhất như anh từng nói là khi em cườiEm ngốc lắm đúng không đáng ra phải đánh chửi anh nhưng không lại chúc anh hạnh phúc. Để rồi giờ đây khóc một mình nơi góc phòng nào ai thấy .

 Em khóc tới ngất lịm nào ai hay Nhưng không sao em chấp nhận mà Anh à hôm nay là ngày hoa anh đào nở đấy 3 năm trước cũng ngày này anh nhận lời yêu em mà cũng ngày này anh kết thúc cuộc tình này .

 Tim này đau , cả giấc mộng đẹp đầu đời của thiếu nữ tan tành , tình bạn đẹp vì sự cố chấp của em mà coi nhau như người dưng bên đường . Và có lẽ cả anh môid tình đầu của em .Tất cả đều như cánh anh đào " sự chia ly"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sung #sắc