Nếu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tobirama đã giữ cái xác này đã quá lâu rồi. Anh giữ cái xác ấy và ngắm nhìn nó mỗi khi anh có một chút thời gian ngắn ngủi, cái xác lạnh lẽo nhưng lạ lùng thay anh vẫn cảm nhận được cái ấp ấp từ đâu đó trong tim mình.
Anh yêu cái xác ấy, nó sẽ không bao giờ khinh miệt anh, không nhìn anh bằng ánh nhìn căm phẫn, không nói với anh bằng giọng điệu chua chát.

Nó chỉ đơn giản là nằm đấy trong căn phòng lạnh băng như thể chờ đợi hơi ấm của người sống để ủ ấm nó, chờ đợi kẻ yêu nó bằng cả trái tim, bằng cái cảm xúc còn sót lại do chiến tranh bào mòn, nói cho nó nghe bí mật được anh giấu kín trong lòng.
Tobirama rơi lệ rồi, lệ rơi xuống khuôn mặt của người anh yêu. Rồi nhẹ nhàng đặt môi mình lên đôi môi lạnh lẽo ấy.
" Madara, nếu có một điều ước ta muốn được quay lại, khi ấy ta nhất định sẽ không để ngươi phải mất đi người thân cuối cùng và ta sẽ theo đuổi ngươi, yêu ngươi. Cho dù.....ngươi không yêu ta."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net