Xuyên không rồi (tiếp II)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Izuna đang bốc hoả trong thư phòng miệng không ngừng lẫm bẩm chửi rủa, xung quanh là văn kiện, các giấy tờ của gia tộc. Bài tay nắm chặt bút như hận không thể bẻ gẫy nó. 

Sao một lúc chật vật Izuna dừng bút bước ra ngoài sân liền thi chiển hoả độn để chút bỏ gánh nặng.

- Mới làm việc một chút mà đã mệt rồi sao? Izuna: Madara bước đến 

- MỘT CHÚT? Một chút của huynh là bắt đệ làm sự vụ từ sáng đến tối để huynh tình tứ với tình nhân nhỏ tóc trắng hả! Tưởng có tình yêu rồi muốn làm gì thì làm à! Ahhhhhhh

Nói xong Izuna tặng huynh trưởng một cái hoả cầu chi thuật rồi biến mất, để lại Madara đen thui do hứng trọn hoả cầu kia. Bất lực Madara biết chắc mình phải nhịn đói vừa làm sự vụ gia tộc bởi đây không phải lần đầu hắn trốn việc đi yêu đương hẹn hò như này. 

- Đệ ấy lại nổi giận rồi, có lẽ mình nên tìm người yêu cho em ấy. Để khỏi ganh tị.

Vừa dứt câu đã nghe tiếng thét của Izuna 

-  ĐỆ KHÔNG GANH TỊ!!!!!!!!

Sau khi Madara đi về  Tobirama mới dám rời khỏi gia trạch tìm đến phòng thí nghiệm của bản thân tại đây. Dạo quanh một vòng phòng thí nghiệm, xem ghi chép các nghiên cứu Tobirama ở thế giới này và của anh cũng không khác xa là mấy.

Ngay lúc này chiếc gương mà anh đã chế tạo, à không là Tobirama ở thế giới này chế tạo sảy ra hiện tượng. Anh liền đến xem xét chỉ thấy một người với thương tích đầy mình cố gắng bước vào phòng, khi người đó mở đèn lên mới phát hiện là đó là anh. 

Quá sững sốt anh không kiềm được la lên một tiếng. Dường như nghe thấy tiếng la Tobirama lê mình đến nơi phát ra âm thanh cả hai người nhìn nhau không cần giả thích cũng hiểu. 

- không ngờ chúng ta lại bị hoán đổi cho nhau thế này : Anh mở lời 

- Tôi cũng không ngờ. Chúng ta nên gọi nhau thế nào đây. Tôi là Tobirama, anh cũng là Tobirama khó mà phân biệt đó.:  Cậu cũng lên tiếng

- Tôi gọi cậu Tobi được chứ, huynh trưởng cũng lắm lúc gọi cậu như vậy? 

- cũng được thôi nhị đương gia!

Anh bỗng bật cười khi nghe thấy cậu gọi Mình như vậy, giọng điệu cũng thật giống tên khó ưa kia. Đúng là người yêu có khác. Tiếp tục cuộc trò chuyện họ kể nhau nghe về quá khứ của đối phương. Tâm sự đủ chuyện cùng chung sỡ thích nghiên cứu nên khó mà dứt được, vạn lời muốn nói nay đã có thể nói hết ra.

- nay Tobirama à cho tôi hỏi nhỏ nhé! Anh với Madara có xích mích gì sao? Lúc tỉnh lại ở bệnh xá anh ấy lạnh lùng với tôi lắm đó.

- kẻ thù sao không xích mích được. Chỉ có tobi cậu với tên Madara này mới yêu nhau thôi! Tôi đã ngất khi đọc thư tình cậu viết cho tên mắt đỏ đó. Cái gì mà  'chúc mừng sinh nhật Madara,  em không có quà để tặng chỉ biết nói rằng em yêu anh rất nhiều. vậy nên em xin phép dùng tấm thân này làm lễ vật tặng anh!' .

Anh vừa tường thuật vừa mỉ mai, tức giận trong khi cậu thì ngựng tới chính cả mặt mày quên luôn cơ thể đang chịu thương tổn chỉ muốn tìm cái lỗ chui vào. 

Lúc này bên ngoài phòng thí nghiệm nơi cậu đang cố chịu đựng cảm giác xấu hộ khi bị Tobirama phơ bày bức thư tình thì Madara đã đá phăng cánh cửa bước vào: 

- Tobirama ! Ồ có hẳn hai vị Tobirama lận nha. câu chuyện của hai người thật thú vị cho ta tham gia góp vui được chứ!

Anh ở bên kia chiếc giương sững sốt khi nhìn thấy hắn, lúc này Tobi đang trong cơ thể anh hơn ai khác anh biết rõ cơ thể mình có bao nhiêu thương tích nếu Madara làm bậy sợ rằng cho dù có trở về cũng không có xác để nhập thể.

- ngươi đến từng khi nào? : Tobirama làm tư thế phòng thủ sợ rằng gã sẽ xông qua gương:

- hữm để xem, hình như là từ lúc hai người nói rằng nên gọi nhau là gì. Này cậu Tobirama có cần ta giúp hai người đổi lại với nhau không? : Gã đáp

- Madara chuyện này không liên quan đến ngươi, mời về cho

- Sao lại về, ta đang muốn giúp đỡ mà, hay nhị đương gia đang sợ sao? Yên tâm! Muốn giết ngươi, ta cũng phải đợi ngươi quay về, chính tay ta sẽ giết người. Còn Tobirama này không phải kẻ thù ta, nên người không cần lo lắng.

Nói xong gã liền bỏ đi, dù vậy như anh vẫn sợ, chưa bao giờ anh cảm thấy Madara lại đáng sợ như vậy. Anh quỵ xuống để lấy lại bình tĩnh. Trở về làm sao để trở về đây gã sẽ không làm hại làng chứ hay gã sẽ lợi dụng Tobi đây. 

- Mong là Madara sẽ giữ lời không làm hại cậu Tobi à 

- Anh yên tâm, tôi không yếu duối tới nổi để người khác làm tổn thương mình đâu. Trước khi chúng ta có thể quay lại thế giới của mình tôi sẽ giúp anh bảo vệ làng. nhị đương gia 

Chiếc gương dần mơ đi và trở lại thành chiếc gương bình thường. Kết thúc cuộc trò chuyện.

Gã thật ra chưa rời đi mà chỉ chờ cái gương kì lạ kia ngừng thi chuyển liền nhanh chóng quay lại cướp mất nó trước mặt cậu. Với sức lực của cậu lúc này sao địch lại gã đành nằm đấy rồi ngất đi. Madara cũng không nhẫn tâm đem chiếc gương bố trí ở trong phòng mình xong thì cho người báo tin cho Hashirama đưa cậu về nhà.

- Mình và tên tóc trắng kia là người yêu ở thế giới khác sao! Mình kia bị cho ăn bùa gì mà yêu cái tên trắng bốc, lạnh lùng, khó ưa kia chứ! Đáng ghét 















Tối đến Uchiha Madara nằm mơ nhìn thấy. Gã cùng Tobirama đang tình tứ, nắm tay, hôn môi.  Gã còn mơ thấy anh nói với gã những lời y như nội dung bức thư mà gã nghe lén. Đầu óc gã lúc nào cũng nghĩ về giấc mơ đó. Gã dặn lòng sao khi tên tóc trắng trở về phải trả thù vì đã kiến gã trở nên kì lạ như thế.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net