Chương 1: Ta Có Thể Đọc Tâm Của Nàng Ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung nữ Vân Tú cung kính bưng một chén canh thuốc, nàng là Tú Trúc Hiên thị nữ, phụ trách hầu hạ Tam công chúa.

Công chúa hôm qua rơi xuống nước, tiểu cô nương mới 3 tuổi , suýt chút nữa nhịn không nổi, nhìn đáng thương.

Dù sao cũng là phúc khí, bình thường hoàng thượng chưa bao giờ chú ý nàng, trong cung chính là tiểu trong suốt không ai để ý.

Một lần rơi xuống nước này lại rơi ở trước mặt hoàng thượng, bây giờ hoàng thượng đặc biệt hỏi đến, cũng coi như có giá trị.

"Công chúa, nên uống thuốc ."

Cố Huy ngồi dậy, bĩu môi, cũng biết bệnh của mình muốn uống thuốc mới có thể tốt, nếu không ở cổ đại, cảm lạnh liền có thể muốn tính mệnh.

Nàng cầm lấy thuốc, vừa định mở miệng uống thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói.

【 Công chúa, là nô tỳ có lỗi với người nô tỳ kiếp sau nhất định vì người làm trâu làm ngựa! 】

Cố Huy đột nhiên buông thìa thuốc trong tay, cái thìa va vào mặt bát, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Nàng bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên trên, trong mắt tràn đầy không thể tin.

Lại thấy rõ ràng Vân Tú trên đầu thuần trắng chữ.

【 Phản chủ cung nữ! 】

Phản chủ?

Cố Huy cúi đầu xuống, che giấu đi trong mắt kinh ngạc, không để cảm xúc lộ ra.

Nàng lén lấy chiếc kim bạc giấu trong tay áo ra cho vào thuốc.

Ngân châm mắt trần có thể thấy biến thành đen.

Cố Huy ngẩng đầu nhìn Vân Tú, trong đôi mắt gợn sóng không rõ ràng, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy non nớt, tại Vân Tú trong mắt lại có vẻ phá lệ uy nghiêm.
Vân Tú bị Cố Huy ánh mắt nhìn, trong lòng hốt hoảng, kéo khoé miệng cố cười.

"...... Công chúa sao vậy? Phải chăng là thuốc quá chát? Nô tỳ vì đã chuẩn bị cho người mứt hoa quả."

Cố Huy điều chỉnh tốt tâm tình, chăm chú nhìn Vân Tú, mỉm cười ngọt ngào.

"Vân Tú, ngươi sẽ trung thành với ta cả một đời sao?"

Vân Tú cứng ngắc cười gượng:

"Nô tỳ đương nhiên, công chúa đây là đang nghĩ gì thế!"

Chẳng lẽ...Nàng lộ ra sơ hở gì ?

Cố Huy rũ mắt, nàng đặt canh thuốc xuống, thanh âm lạnh lùng:

"Ta vốn là suy nghĩ, không cần ngươi một đời vì ta làm trâu làm ngựa, chờ ngươi đến tuổi liền xin mẫu thân vì ngươi tìm một người tốt, nếu ngươi không muốn, tương lai ta xuất cung khai phủ, liền để ngươi chấp chưởng một phủ, làm bên trong quản gia."

Vân Tú nghe vậy tràn đầy run rẩy, nàng mắt trợn tròn.
Công chúa... Công chúa đều biết?

Nàng làm sao có thể biết?

Vân Tú cắn chặt răng, trong mắt hiện lên sự tàn nhẫn, nàng cầm lấy chén thuốc, muốn mạnh mẽ ép Cố Huy uống.
Chuyện này một khi bại lộ, nàng chỉ có một con đường chết, nghĩ đến ngoài cung mẫu thân cùng thân huynh đệ còn ở ngoài cung.

【 Công chúa, nô tỳ có lỗi với ngươi, nhưng mà ngươi hôm nay phải chết! 】

"Biết có lỗi với ta, còn để cho ta chết!"

Cố Huy đã sớm đoán trước được hành động, nhanh nhẹn luôn qua người Văn Tú, cầm lấy đã sớm giấu kỹ cây trâm, hướng về nàng ta đùi đâm.
Vân Tú bị đau, tiến lên muốn bắt lấy Cố Huy.

Cố Huy ỷ vào thân thể nhỏ bé, trốn ở dưới đáy bàn mà đi vòng quanh.

Nàng thân hình linh hoạt, lại có đồ vật xung quanh cản trở, trong nhất thời Vân Tú không làm được gì nàng.

Vân Tú biết động tĩnh lớn như vậy, sớm muộn sẽ có người chạy tới, đột nhiên bổ nhào về phía trước, làm cái bàn bị xê dịch, bắt được Cố Huy chân.

Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Cố Huy cuối cùng tìm được vị trí, hướng về phía Vân Tú cổ bắn ra một châm.
Vân Tú ngã xuống đất.

Hô!

Hô hô~~

"Tìm đường chết a, nói thì trung thành tuyệt đối lại muốn tới hại ta!"

Hoàng cung thật sự là hung hiểm khó ở nha.

Dù sao cũng chỉ là 3 tuổi củ cải, bây giờ còn đang bị cảm lạnh, vận động trong chốc lát, Cố Huy chỉ cảm thấy toàn thân mệt mỏi rã rời.

Nàng rốt cuộc đã gây chuyện ác gì, đường đường trung y thế gia châm cứu truyền nhân, chỉ muốn trông coi mình trung y quán thật tốt.
Kế thừa tổ tông trung y quán, ăn uống miễn phí, khi nhàn hạ thì giúp vài lão nhân châm cứu thân thể lưu thông khí huyệt.

Lại không nghĩ rằng chuyển kiếp!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net