Đoản Ngọt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Lãnh Dịch Dương ah !
- Sao vợ?!
- Lãnh Dịch Dương ah !
- Nói đi anh nghe đây!
- Em muốn nuôi thú cưng ah !
- Nuôi làm gì ah ! Nuôi em là anh đủ mệt rồi ah ! - Lãnh Dịch Dương chước giọng điệu nũng nịu của Nhan Kiều Nhi, ngã ra sofa giả chết.
- Dịch Dương thối, cho em nuôi đi mà! Em tia được trên mấy group rao bán chó mèo đáng yêu lắm. Người ta bảo nuôi thú cưng trong nhà sẽ giúp cho chúng ta thấy ấm áp và yêu đời hơn đó! - Kiều Nhi vẫn không ngừng dùng giọng nói ngọt như đường dụ dỗ. Hôn chụt lên khắp mặt Lãnh Dịch Dương mà không hề hay biết rằng mình sắp gặp nguy hiểm.
- Bà xã, nữa đi a ~
- Sao !?
- Chúng ta làm một đứa, sau đó tính đến chuyện nuôi chó mèo lợn gà gì cũng chưa muộn.

- Không được, em phản đối, em phản đối! - Nhan Kiều Nhi nhanh chóng đứng dậy đánh bài chuồn, nhưng muộn mất rồi Lãnh Dịch Dương đã nhanh hơn cô túm gọn lấy cánh tay mềm mại, xoay người đặt cô dưới thân, giọng ám muội "Việc gì cần làm nên làm ngay, không trì hoãn!" - Nói rồi cưỡng đoạt lấy cánh môi đỏ mềm mại của cô mút mạnh, tay lần mò vào bên trong áo ngủ không có áo lót, xoa nắn bầu ngực căng mịn.
- Buông em ra, đồ sắc lang! - Kiều Nhi giãy nảy, đánh vào vai anh, cắn lấy đầu lưỡi thơm tho đang tàn sát trong miệng mình. Cố nặn ra một giọt nước mắt:
- Anh chỉ giỏi bắt nạt vợ mình thôi, hôm qua anh đã hành hạ em cả đêm đau nhức rồi. Em chỉ muốn nuôi một nhóc để vui nhà vui cửa một chút thôi mà. Tại sao anh không hiểu cho em?!
Kiều Nhi oà khóc dùng hết sức đẩy thân thể to lớn đang trên người mình ra, cài lại nút áo, chui tọt vào phòng ngủ không thèm làm bữa tối.
Lãnh Dịch Dương sững sờ, lắc đầu cười, vật nhỏ của anh lại giận dỗi rồi! Anh tiến đến laptop trên bàn, facebook chưa đăng xuất, vào nhật ký hoạt động nhìn ra cô like rất nhiều bài viết trên group các shop online, tuỳ ý order một giống lông màu trắng muốt, một giống màu đen. Xong rồi thì bước vào phòng ngủ, thấy cô ngủ say gương mặt trắng mịn thật dịu ngoan nhưng hơi ửng đỏ, khoé mắt còn đọng nước. Áo ngủ satanh cao cấp đen bóng ôm lấy thân thể nhỏ nhắn, nhưng phía trên bị bay mất hai cái nút lộ ra khe ngực trắng như ngọc phập phồng. Thân thể anh lại nóng bừng, kéo chăn lên che kín phần cổ của cô rồi đi ra ngoài tiếp tục làm việc.
Sáng sớm hôm sau, Kiều Nhi tỉnh giấc, đang đánh răng rửa mặt thì có tiếng chuông:
- Lãnh gia có bưu phẩm ạ!
Kiều Nhi nhanh chóng ra mở cổng, ký xác nhận rồi ôm cái hộp vào đại sảnh, gọi với người ở trong bếp đang làm bữa sáng "Dịch Dương, có phải đồ của anh không ạ!?"
Lãnh Dịch Dương nhếch miệng cười "Không, đồ của em đấy. Mau mở ra xem đi."
- Sao lại là của em. Em đâu có đặt mua gì? - Kiều Nhi khó hiểu mở cái hộp ra. Ôi trời, đập vào mắt cô là một chú chó lông màu trắng như tuyết, và một em mèo mun xinh xắn❤️
- Sao nào, có thích không?! - Người đàn ông đeo tạp dề bước ra dùng ánh mắt trước giờ sắc lạnh lại chọc ghẹo cô.
Kiều Nhi bế hai nhóc lên, mừng rớt nước mắt, gật đầu lia lịa:
- Dạ có! Em thích lắm! Sao biết em tia hai nhóc này thế?
Xem cô kìa, mừng rớt cả nước mắt. Aiz, vợ anh sao lại yêu động vật thế cơ chứ -.-
- Anh chỉ nhắm mắt chọn bừa thôi. Em vui là tốt rồi, mau vào ăn sáng đi !
Nhan Kiều Nhi chạy đến ôm chặt anh từ phía sau, đôi môi đỏ mọng hôn lên bờ lưng rắn chắc "Cảm ơn chồng yêu !"
Lãnh Dịch Dương xoay người lại, tì cằm lên đầu nhỏ của cô "Ngốc, ai cần em cảm ơn chứ." Kiều Nhi bật cười hôn chụt lên môi anh, rồi bế hai đứa kia lên thích thú.
- Từ từ đã !
- Gì vậy chồng ?
- Hai đứa nó đang ngủ..cứ đặt xuống đi. Bây giờ...anh muốn..!
Nói rồi bế thốc cô lên phòng ngủ thẳng tiến, Kiều Nhi ấm ức nhắm mắt cắn mạnh lên vai anh.
Cánh cửa dần khép lại, bên trong là cảnh xuân vô hạn..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net