Thê nô công

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sắp đến sinh nhận Dương Ninh, Lý Dịch Thần chi 200 triệu tệ giăng bảng led tiếp ứng sinh thần dài 1102m.

Lý Dịch Thần kêu gọi fans đến bao rạp bộ phim mới ra của Dương Ninh.

Lý Dịch Thần tự mình cmt một hàng chữ dài dưới bài đăng của Dương Ninh, tổng cộng lại thành 520 từ.

Lý Dịch Thần mua 108 album đầu tay của Dương Ninh cách đây 3 năm, fans tính ra số tiền mua album hết 1314 triệu tệ.

Trợ lý gào mồm đọc liền một loạt hotsearch mới đây, quay đầu làm vẻ mặt tiền trong túi bị rớt ai oán nói với Lý Dịch Thần.

"Anh Thần, nhà anh giàu không cần nói cả nước này đều biết, anh có cần làm đến mức này không?"

Lý Dịch Thần lật một trang kịch bản mới, không ư hử vất cho hắn nửa con mắt liếc qua., lại rất nhanh liền thu về.

"Tôi nói chứ, anh dâu biết được chuyện này cũng nhất định sẽ nói anh hoang phí."

Lời này vừa ra, di động trên bàn liền ting tang nhảy ra vài cái tin nhắn.

"Đấy, anh thấy không? Nhất định là anh dâu tìm tới. Cái bệnh chi tiền không tiếc tay này của anh phải có anh dâu trị mới tốt"

Anh với lấy điện thoại, hừ mũi quát: "im cái miệng thối của cậu lại"

Trợ lý liền rụt cổ tự động khoá mồm.

"Lý Dịch Thần, anh lại làm cái gì?"

"Oa oa oa, 200 triệu tệ, 1314 triệu tệ. Tiền a tiền a tiền aaaa~"

Anh mở điện thoại, tự tưởng tượng ra cảnh cậu cắn áo, đấm ngực, dậm chân, há miệng kêu "tiền của tôi" ở đầu bên kia liền bất đắc dĩ mềm giọng vuốt lông thỏ, nhắn lại một tin.

"Sinh thần của em quan trọng, tiền muốn kiếm bao nhiêu cũng có thể"

"Hừm. Anh nói nghe hay lắm, gì mà 520, gì mà 1314, anh có thể nói trước mặt em là được rồi còn muốn chi tiền. Tối về nhà nói 520 lần anh yêu em, 1314 lần một đời một kiếp cho em nghe"

"Được, sẽ nói đủ"

Lý Dịch Thần buông điện thoại, lần nữa cầm lại cuốn kịch bản tiếng tin nhắn lại ding dang vang lên.

"Aaaaa...1514 triệu tệ đó. Số tiền đó mua được biết bao nhiêu nồi lẩu chứ hả? Hả? Hả?"

Dương Ninh ở một góc trong trường quay rưng rưng nước mắt, ngẩng đầu nhìn từng tờ màu đỏ* chắp cánh bay cao bay xa.

*tờ màu đỏ=100 nhân dân tệ của TQ, đây là mệnh giá lớn nhất giống như 500k của VN.

Lý Dịch Thần bên này nhưng mang hình điện thoại một mình bật cười, yêu chiều mà đáp lại một dòng chữ: "thèm lẩu chứ gì? Tối về làm cho em"

Tin nhắn rất nhanh được hồi âm: "ngày mai ngày kia cũng ăn lẩu"

"Ăn lẩu nhiều dễ nóng"

"1514 triệu tệ aaaaaa~~~"

"Anh chiều em thành hư rồi có phải không?"

"Tiền của em aaaa~. Rất nhiều nồi lẩu, chân vịt, đùi thỏ, đùi dê, bánh bao sữa, chocolate, aaaaaa~~~~"

Lý Dịch Thần hết cách, vẫn là làm thế nào cũng không thắng nổi tiểu tổ tông, đành đầu hàng.

"Vậy nay ăn lẩu, mai đùi thỏ, ngày kia đùi dê được chứ heo ham ăn"

Nghe được đồ ăn, có bị gọi là heo cậu cũng không để ý, rất nhanh liền thỏa mãn đồng ý: "thành giao"

Lý Dịch Thần cất điện thoại đứng dậy, mang theo kịch bản lẫn áo khoác ngoài gọi trợ lý.

"Đi thôi, nói bên đạo diện quay nhanh một chút, nay tan làm sớm"

Trợ lý hớt hải chạy theo: "không phải chứ anh Thần, nay cũng không còn lịch trình gì, về sớm làm gì a?"

"Nấu cơm cho anh dâu cậu"

"..."

Trợ lý bị làm cho câm nín, theo ở phía sau tự mình nói nhỏ: "Xì. Bọn họ gọi anh là thê nô thật không có sai"

Chỉ nghe "bộp" một tiếng vang lớn, cuộn kịch bản vừa vặn đáp trúng mặt tiểu trợ lý.

Trợ lý xây xẩm mặt mày bắt được tập giấy, ngẩng đầu nhìn thân ảnh Lý thê nô tiêu sai đi phía trước. Anh dừng lại bước chân, hơi nghiêng nửa khuôn mặt bồi thêm cho tiểu trợ lý một câu.

"Cẩu độc thân như cậu có muốn làm thê nô cũng không được"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vcdb