23. Uống sữa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bị ánh nắng bên ngoài rèm cửa tinh nghịch chiếu vào, bạn Mèo lười biếng hé mắt ra một chút. Chóp mũi chạm vào lồng ngực ấm áp của bạn Cún liền an tâm dụi đầu vào muốn ngủ tiếp. Chợt nghe giọng nói trầm thấp dường như còn phảng phất ý cười "Bảo, anh không định tới lớp sao?" (đừng hỏi bạn Mèo học cái gì, tui khum biết đâu)

Bạn Mèo giống như đứa trẻ được nuông chiều, luyến tiếc chui vào lòng bạn Cún làm nũng

"Mấy giờ rồi?"

"Gần 7h"

"Cung lão sư, anh có thể bỏ học ở nhà làm sâu gạo không?"

Đến lúc này người nào đó thực sự bị chọc cười, cưng chiều đáp lời anh

"Có thể."

Bạn Mèo nghịch ngợm vòng tay qua người bạn Cún vui vẻ cười rộ lên "Anh yêu bạn nhất!" Sau đó rất ngoan ngoãn rời giường chui vào nhà tắm. Đến khi bạn Mèo ra khỏi phòng thì dưới bếp đã bay đến mùi thức ăn vô cùng hấp dẫn, bạn Cún quay đầu lại đưa cho anh hai lựa chọn: ăn sáng trước rồi thay đồ hoặc ngược lại. Bạn Mèo tham ăn đương nhiên chọn đáp án thứ nhất, nhanh chóng ngồi vào bàn. Bắt gặp vẻ mặt chờ đợi của anh Cún nhỏ liền bật cười, bạn Mèo thực sự rất dễ nuôi, chỉ có điều nuôi mãi không mập. Giống như thức ăn không vào người anh mà biến đi đâu vậy. Đặt đĩa sandwich lên bàn, bạn Cún xoay người rót thêm một ly sữa nóng để xuống bên cạnh. Khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức nhăn lại "Cung bảo bảo, anh có thể không uống sữa không?"

"Không."

Cún nhỏ đáp gần như ngay lập tức, cũng ngồi xuống bên cạnh anh lật xem tờ báo buổi sáng. Bạn Mèo liền vươn tay nắm góc áo bạn Cún nài nỉ "Vậy không uống sữa nóng được không?"

Lần này người nào đó không đáp chỉ nhẹ nhàng đặt tờ báo xuống, im lặng quay sang nhìn bàn tay đang níu áo mình. Bạn Mèo rất thức thời lập tức thu móng vuốt lại, mắt mở tròn vô tội nhìn bạn Cún, trên môi vẫn còn dính một viền sữa. Cún nhỏ bất ngờ cúi đầu ngậm lấy môi anh.

Vào buổi sáng phản ứng của bạn Mèo đều tương đối chậm chạp, đầu óc cũng không linh mẫn. Còn chưa nhớ tới phải đẩy Cún nhỏ ra, đã bị hôn đến mờ mịt ngã vào trong ngực người ta. Bạn Cún liền vươn tay ôm người lên đùi, hôn đến khi thiên hạ trong lòng không thở nổi mới luyến tiếc buông ra. Còn cố ý liếm nhẹ lên khóe môi anh rồi mới nhàn nhạt mở miệng "Sữa dính lên môi này."

Từ hôm đó mỗi lần thấy bạn Cún đặt ly sữa lên bàn bạn Mèo sẽ ngoan ngoãn uống hết, sau đó còn cẩn thận dùng khăn lau miệng thật sạch sẽ.

- 09/12/2021 -


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net