Đoản: Một câu chuyện nhảm nhí (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Đàn bà là cái giống khôn ngoan nhất trong các loài động vật, Nam ạ. Bọn nó toàn đi dụ dỗ những thằng đàn ông nhẹ dạ cả tin như tớ đây. Tớ không phải là một thằng kén chọn vợ, cứng đầu lì lợm, tớ chấp nhận được. Nhưng mụ vợ nhà tớ lại là một giống đàn bà lạc loài của tạo hóa, vừa ngu đần lại vừa cứng đầu cứng cổ, cô ta suốt ngày cằn nhằn cửi nhửi chấp nhặt nhỏ nhen, trong đời sống tình dục thì e ngại, cổ hủ, khó chịu. Một tháng bọn tớ quan hệ không tới 2 lần, và lần nào cũng phải dùng biện pháp phòng tránh, đó là lí do lấy nhau hai năm mà chúng tớ chẳng rặn nổi một mụn con!
Emi thì trái lại, cô bé 19 tuổi xinh xắn người Hàn Quốc ấy là ví dụ điển hình cho một người vợ hoàn hảo, khôn ngoan. Cô ấy hiện là một phục vụ và đầu bếp gia nổi tiếng ở quán bar CIAN, không chỉ xinh đẹp, cô ta còn có những tài lẻ đáng ngưỡng mộ như múa sexy, nấu ăn, đánh đàn,... Những món ăn do Emi chế biến cho thực khách thập phương ngon không chê vào đâu được. Tớ lui tới quán bar ấy những 2 năm rồi, cô bé đó, một mẫu phụ nữ quá hoàn hảo, nhưng hơi lẳng lơ và có vẻ là người đã từng trải. Nếu cậu tới đó, gọi một món ăn bất kỳ mà Emi lại cố tình cho nhiều đường vào trong đó, thì có nghĩa là cô ta đã thích cậu. Và cậu biết không, sáng nay tớ vào gọi món thịt bò hun khói trong, chưa cần nếm thử tớ cũng ngửi được cái mùi ngọt ngào bốc lên nồng nặc, hẳn là cô bé phải bỏ mất cả hộp đường ấy chứ!
Tớ và Emi chọn một khách sạn nhỏ nằm bên đại lộ số năm để qua đêm. Vừa bước vào phòng là cô ấy đã dồn tớ vào một góc tường rồi cho cái lưỡi tinh quái quấn chặt lấy miệng tớ, kiểu hôn nồng nhiệt bốc lửa ấy làm tớ muốn quỵ tim chết đi được! Rồi cô ta kéo khoá quần tớ ra mà tinh nghịch, làm đủ thứ trò hoang dại, quả là một người đàn bà lí tưởng cho mọi ông chồng, kể cả trong đời sống tâm lí lẫn tình dục. Cuộc chơi đùa vật vã mệt nhọc nhưng đầy thoã mãn đã kéo dài nhiều tiếng đồng hồ, ai nấy đều nằm dài ra thở dốc. Chưa bao giờ tớ ham muốn mãnh liệt như hôm nay, Nam ạ! Nếu đổi lại là mụ vợ thì cuộc chơi chẳng bao giờ kéo dài hơn năm phút. Emi trần truồng lấy cánh tay tớ gối đầu, rồi cô ấy cuộn tròn trong chăn làm nũng, vuốt ve, pha trò các kiểu... Nam này, sướng vô cùng đấy! Nếu khi ấy thượng đế ban cho tớ một điều ước, tớ sẽ ước thời gian vĩnh viễn dừng trôi, để khoảnh khắc hạnh phúc kia được giữ lại mãi. Bọn tớ cứ thế vui vẻ với nhau cả đêm, đến gần sáng thì bị một cuộc gọi của mụ vợ xấu tính phá đám:

"Chào cô, gọi cho tôi có gì không?"

"Nhân, anh biết bây giờ là mấy giờ không, anh đã đi đâu hả? Lại say bí tỉ rồi chứ gì!"

"Tôi đang ở khách sạn..."

"Khách sạn?" - Mụ nóng máu lên.

"À không không!" - Khi đó tớ say bí tỉ nên lỡ mồm xém chút bị lộ, cũng may tớ chữa lại được - "Tôi đang nhậu ở nhà mấy thằng bạn đây!"

"Cụ thể là ai?"

"Thì... Danh, Tuấn và... Nam!"

"Em đã gọi hết tất cả bạn bè của anh rồi anh Nhân! Họ nói anh không hề ở chỗ của bọn họ, em cũng gọi tới công ty của anh hỏi, hôm qua không có bất cứ cuộc họp hay tăng ca đột xuất nào... Vậy rốt cuộc là anh đã đi đâu, với những ai và bây giờ đang làm gì? Mau nói đi!"

"Trời ơi Mỉ, em bình tĩnh đi đã! Thực ra anh..."

Tớ chưa thỏ thẻ dứt câu thì Emi quay người sang tớ, lại còn ghé sát tai hỏi:

"Ai gọi tới vậy anh yêu? Lâu quá đấy... À mà quần áo của em đâu rồi, em không quen ngủ mà không mặc đồ..."

Trời ạ, cái miệng còn nhanh hơn não, đúng là bọn đàn bà! Mỉ đã nghe hết những gì mà cô ả hư đốn Emi vô ý nói ra. Tớ không dám tưởng tượng vẻ mặt kinh dị hổ báo của bà vợ ở nhà... Sau đó là hàng loạt những tiếng thét muốn bể cả loa điện thoại từ đầu dây bên kia:

- ANH NHÂN ƠI LÀ ANH NHÂN!!!!! "ANH YÊU", "QUẦN ÁO CỦA EM ĐÂU RỒI", "KHÔNG MẶC ĐỒ"... Cái quỷ quái gì đang xảy ra cơ đấy???
Emi để ý thấy sắc mặt kì quái của tớ, chẳng nói chẳng rằng, cô ta giật phắt cái điện thoại.

"Tên danh bạ: Bà xã yêu dấu..." - Cô nhìn trong điện thoại lầm bầm, mắt trợn lên liếc nhìn tớ. Cuối cùng, cô ta nói chuyện luôn với mụ vợ nhà tớ, thế có chết không chứ, vì ngay từ đầu tớ đã nói với Emi là tớ chưa vợ mà...

"Như vậy là sao hả anh?"

"Không phải đâu... Là... Bà ngoại anh đó mà! Ngoại anh thích gây sốc lắm... Bà bị mắc chứng hoang tưởng em ạ, bà cứ tưởng anh là người chồng quá cố của bà ấy chứ... Khổ lắm!"

"Anh đùa em à?"

"ALO, ALO, ANH NHÂN, MAU GIẢI THÍCH RÕ RÀNG COI !!!"
Tiếng bà vợ hét sang sảng trong điện thoại làm tớ muốn đứng tim.

"Anh... anh..."

"Bà ngoại cơ à, em lại cứ tưởng là vợ anh đấy chứ, nếu không thì không xong với em đâu!"

"Khoan đã em..." - Tớ níu cô ấy lại.

"Chuyện gì nữa?"

"Bà ngoại anh đang nghĩ anh chính là chồng của bà, bà đang bị suy tim nặng, nếu em nói em là bạn gái của anh thì anh sợ là bệnh tim của bà..."

"Ừm... Được rồi, em sẽ không nói ra!"

Thế là cô ta bắt đầu nói chuyện với vợ tớ:

"Chào chị... À không, chào ngoại ạ!" - Pranus hỏi.

"Chào ngoại???"

"Không, cháu không phải là ngoại của bác!"

"Thì tôi cũng đâu phải là ngoại của cô?"

"Vậy thì bà là ai?"

"Vợ anh Nhân đây!"

"Sao? Vợ à, ngoại cứ thích đùa ấy! Giọng ngoại già chát như bà lão tám mươi, vợ anh Nhân thế nào được."

"Này cô nọ, tôi là Tần A Mỉ, một cô gái người Hà Nhì hoàn toàn xì teen, tôi chưa có con, dĩ nhiên cũng không có cháu ngoại nhé! Cô là ai mau nói đi!"

Lúc Emi chuẩn bị toan nói cô là bạn gái của tớ, tớ đã lầm bầm trong miệng nhắc:

"Vì anh... Bệnh tim, Bệnh tim... Vì anh..."

"Thôi được thôi được! Bác là vợ của anh ấy vậy! Còn cháu, cháu là Jung Jae Emi, bạn của anh Nhân!

"Bạn gì?"

"Chỉ là bạn bè bình thường làm ăn thôi, bác không phải lo."
(Còn nữa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net