Đoản 2: JiKook

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Kook... ie. Jimin tay cầm chai nước vui vẻ chạy nhanh lại chỗ Kookie của anh thì khựng lại. Mắt mở to nhìn vào phòng tập nơi Kook đang đứng ns chuyện vs Tae, còn khoác vai vui vẻ cho Tae đụng chạm.
Không phải anh ích kỷ mà khi nhìn Kook vs Tae khác khi em ấy ở vs anh. Kook gọi Tae bằng hyung nhưng lại gọi anh 1 tiếng Jimin lạnh tanh." Jimin anh suốt đời chỉ là một fanboy thôi sao??" Jimin thở dài rồi lẳng lặng rời đi.
- Min ơi!! Chơi rút gỗ... không??? Hopie vừa đi vs cả bọn về thấy Jimin liền hào hứng rủ rê nhưng lại bị bơ đẹp. Thằng này quái nhở?? Hằng ngày kêu chơi trò chơi là mặt như được mùa giờ sao vậy ta??
- rột rột. Jin nhìn vẻ mặt tối sầm vừa lướt qua mà rùn mình, anh hút hết hộp sữa dâu trong tay rồi động não.
- rồi hiểu luôn. Rapmon vừa nhìn vào cửa phòng tập liền đoán ra được.
- sao á hyung??? Hopie tò mò hỏi rồi đem túi ₫ồ vào phòng tập liền rõ. Thì ra là do thằng Tae ₫ụng chạm bé Kook của nó. Hopie tặc lưỡi.
- rồi hiểu chưa??? Suga không nhìn cũng biết chuyện gì xảy ra. Chỉ có việc thằng nào la liếm Kook là Jimin lại như vậy.
Mọi người ( trừ Kook Tae Min) ra đều gật gù đồng tình.
- mọi người về rồi à??? Kook chạy nhanh ra đón bịch đồ trong tay Hope.
- Kook này, tụi anh mệt quá!! Em đi xuống kêu Min lên giùm tụi anh được không??? Jin omma lên cơ hội cho tụi nhỏ rồi ngầm nhìn phía Rapmon.
- vâng. Kook khó hiểu nhìn mọi người xong lạch bạch chạy xuống.
- Kook ới... Um.. Um. Tae tính đi theo thì bị bọn Rapmon bịt mồm kéo vào trong.=π=
- ya, buông em ra. V vùng vẫy ra thì bị Jin vịn lại giải thích.
- cho Kook nó đi xuống dưới với thằng Min đi. Jin
- Tại sao?? Tae khó hiểu.

- mày ngốc à?? thằng Min thích Kook biết đâu tụi nó thành cặp thì sao?? Cụ Su cốc đầu Tae.
- ừa nhỉ!! A NHƯNG MÀ EM CŨNG THÍCH BÉ KOOK MÀ!! Tae gào lên.
- ủa mày thích luôn hả?? Hopie
- hiuhiu vợ em. Mọi người thật vô tâm. π=π Tae khóc ròng.
- cho bọn anh xin lỗi. Lần này mày chịu thiệt đi. Rapmon nham nhở nói.
- quá đáng. Tae tính đi thì bị kiềm lại lần N.
- mày không được đi. All
- ya... Thả ra.. Blah blah..
--------------------------------------
Trên sân thượng:
Jimin đang gặm bánh mì mà nước mắt chảy dài trông mà đáng thương...
- Jimin. Kook chạy nhanh lại chỗ của cục tròn tròn. Nhìn bóng lưng của ổng hôm nay sao buồn dữ vậy ta??
Đó cái giọng ngọt ngọt nhưng lại lạnh tanh đó đó. Lúc nào gọi tên anh cũng tức giận. Anh làm gì nên tội cơ?? Mà sao giọng Kook lại có ở đây. Àk chắc mình nhớ Kook quá nên ảo giác. Jimin nghĩ rồi gặm một miếng bánh mì.
- Park Jimin, anh bị gì mà lại ngồi một mình trên đây thế?? Biết em lo lắm không?? E phải chạy từ dưới lên tới đây để kiếm anh đó. Đồ... Anh bị sao vậy?? Jungkook hốt hoảng khi thấy Jimin đang gặm bánh mì mà mặt mũi tèm lem nước mắt.
- Kookie, anh... Anh không khóc thật đấy. Min vội nuối chiếc bánh mì khô khan rồi lau nhanh mấy giọt nước mắt. Giỡn hoài!! Kookie mà nhìn thấy anh yếu đuối như vậy thì sẽ không thích anh nữa!!! ( ôi tr, Min của con dân @-@)
- đừng lau nữa sẽ xước đó. Kook đưa tay kéo tay Min đang hành khuôn mặt của chính mình xuống.
- ưn.. Ưmmm. Jimin bỗng thấy cổ họng mình nghèn nghẹn. Thui chết rồi!! Khi nãy nuốt vội quá!! BỊ NGHẸN RỒI!!
- anh sao vậy??? Kook thấy biểu hiện là lạ của Jimin lại hốt hoảng chập 2.
- nghẹn... rồi!! Jimin cố gắng nói.
- nước... Chai nước này. Kook bối rối đưa chai nước cho Jimin.
- khô.. ng.. Không uố.. ng được. Do ngậm quá nhiều bánh mì mà Jimin không được nước.#-#
Không nói 2 lời, Jungkook lập tức mớm nước bằng miệng của mình. Jimin mở to mắt nhìn tình cảnh trước mắt.
------------ Kiss time ------------
- không sao rồi. Kook nhìn Jimin đang thở dốc cảm thấy nhẹ nhõm.
- anh xin lỗi. Jimin cúi đầu mắt ngấn nước. ( thằng công yếu đuối nhất năm nay.=)))
- không sao. Mà tại sao anh khóc đến thương tâm thế?? Kook
- ừm... Tại... Tại anh tủi thân. Jimin xấu hổ đến cả hai tai đỏ như nhỏ máu.
- haha... Anh đáng yêu thật. Giờ thì đừng tủi thân nữa nhé!!! Kook xoay qua ôm nhẹ Jimin cho anh kê mặt vào hõm cổ mình.
- ơ. Jimin căng cứng người, nhưng sau đó anh cũng vòng tay ôm Jungkook. Đúng rồi, dù có thế nào anh cũng sẽ không buông tay.
- xuống ăn thôi Jimin hyung. Jungkook nắm khẽ bàn tay nhỏ nhắn của Jimin kéo anh đi.
Jimin không nói gì chỉ mỉm cười hạnh phúc nhìn người phía trước đang dùng hơi ấm của chính bản thân bao bọc anh.
" Jimin không chỉ là fan boy, mà Jimin là một phần trong tim của Jungkook và Bangtan"
Jimin là một thiên thần được thượng đế gửi xuống.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net