34. [Tuyển tập cliché] Ân oán giang hồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuyển tập cliché : tập hợp các đoản cốt truyện kinh điển, kết thúc cũng kinh điển theo kiểu mì ăn liền, tuyển tập này nói đúng ra là mớ gạch đầu dòng ý tưởng cho fic nhiều chương nhưng vì mới viết được vài câu đã tịt ngòi nên cho vào đây =))))))))))) 

Cảnh báo: BE. Muốn viết cái gì đó máu chó chút nhưng viết xong kiểu: ơ thế Chu Ôn của tui đâu rồi???

***

Chu mẫu và Cốc Diệu Diệu là bạn tâm giao, Chu phụ và Chân Như Ngọc lại là huynh đệ kết nghĩa, có thể nói hai gia đình chỉ chờ cái thai của Cốc Diệu Diệu là nam hay nữ sẽ chỉ định ngay thành huynh đệ hoặc phu thê với con trai Chu Tử Thư của Chu gia. Mọi việc vốn đang rất thuận lợi bỗng biến cố xảy ra, sư phụ của Chân Như Ngọc không biết bị ai xúi bẩy rằng nếu đứa bé trong bụng Cốc Diệu Diệu là con trai thì Thần Y Cốc nhất định sẽ bị tận diệt, bắt Cốc Diệu Diệu bỏ con đi để bảo toàn sư môn. Chân Như Ngọc vội đưa vợ gửi vào Chu phủ, bản thân đánh lạc hướng chạy phía khác, cuối cùng tự tử để không ai tìm được tung tích của vợ con. Cốc Diệu Diệu đau lòng, sinh ra Chân Diễn thì bị băng huyết, cầu xin Chu mẫu thay đổi thân phận của con trai để bảo hộ nó bình an lớn lên, cũng coi như phủi sạch quan hệ của Chu phủ với vợ chồng Chân Như Ngọc và Cốc Diệu Diệu để tránh bị Thần Y Cốc truy tìm.

Chu phụ và Chu mẫu coi Chân Diễn như con trai ruột mà nuôi dưỡng, Chu Tử Thư cũng rất thương yêu đệ đệ này, có thể nói Chân Diễn được đùm bọc sủng ái mà lớn. Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang, Chu gia bị vu oan, cả gia đình bị biếm làm thường dân, kẻ thù đuổi tận giết tuyệt quyết không để một ai còn sống. Chu phụ Chu mẫu tự sát, trước khi chết dặn dò Chu Tử Thư và Chân Diễn phải sống thật tốt. Chu Tử Thư và Chân Diễn âm thầm thề sẽ trả thù, tạm trốn đi nhờ sự giúp đỡ của Tần Hoài Chương – người bạn cũ của Chu phụ. Cả hai gia nhập Tứ Quý Sơn Trang, bắt đầu rèn luyện nâng cao võ công. Chu Tử Thư ngầm thu nhận lại các thuộc hạ trung thành của Chu gia trước đây, lập ra Thiên Song, bắt đầu gây dựng thế lực chuẩn bị cho kế hoạch trả thù. Mười năm ẩn nhẫn, cuối cùng Chu Tử Thư cũng minh oan được cho Chu gia, giết hết những kẻ đã hãm hại gia đình ngày trước.

Chu Tử Thư sau khi trả xong thù thì thu lại toàn bộ mũi nhọn, còn có ý định giải tán Thiên Song. Đoàn Bằng Cử – một trong những thống lĩnh của Thiên Song không muốn chuyện đó xảy ra, liền tiết lộ thân phận của Chân Diễn cho Thần Y Cốc. Thần Y Cốc vừa nghe đứa bé trai trong lời tiên đoán kia hiện đang là Phó thủ lĩnh Thiên Song lại càng sợ hãi, phải biết mục tiêu mà Thiên Song đã nhắm tới thì tuyệt đối không thoát nổi, một cọng cỏ cũng đừng hóng sống. Họ bày mưu với nhau, phải giết chết đứa bé nọ trước khi nó muốn tấn công Thần Y Cốc.

Chân Diễn vốn không biết cha mẹ mình xuất thân giang hồ, chỉ được nghe nói cha mẹ y là bạn tốt của Chu phụ và Chu mẫu, mất sớm nên y vào Chu phủ làm con nuôi. Đến khi bị đám người Thần Y Cốc dồn đến bờ vực, nghe đầu đuôi câu chuyện, y mới phẫn nộ mà chỉ vào những kẻ ác độc kia rằng có làm ma cũng sẽ bám theo không tha rồi nhảy xuống.

Vì tin tức đã bị Đoàn Bằng Cử làm xáo trộn, Chu Tử Thư không thấy Chân Diễn cũng không biết vì sao y biến mất, dồn hết tâm trí đi tìm y. Đúng lúc này Tần Hoài Chương lâm trọng bệnh, vì đáp lại công ơn của sư phụ nên Chu Tử Thư vội tiếp nhận Tứ Quý Sơn Trang, bảo vệ sơn trang đến khi Tần Cửu Tiêu đủ chín chắn để tự đứng vững. Tứ Quý Sơn Trang là danh môn chính phái, Chu Tử Thư không muốn vấy bẩn sự nghiệp mà sư phụ để lại nhưng vẫn muốn có thêm một công cụ để tìm lại Chân Diễn, đành để Đoàn Bằng Cử lên đứng đầu, Hàn Anh phụ trợ duy trì Thiên Song. Thế nên thân phận thật sự của Thủ lĩnh Thiên Song chỉ trừ những người thân tín, còn lại không ai biết.

Vài năm nữa trôi qua, Chân Diễn vẫn không thấy bóng dáng nhưng giang hồ lại xuất hiện một Ôn Khách Hành cầm đầu Quỷ Cốc rời Thanh Nhai Sơn tấn công Thần Y Cốc, một mạng cũng không để sống. Khiến mọi người sợ hãi là tên Quỷ Chủ kia thực điên cuồng, Thập Đại Ác Quỷ sau khi giúp chủ nhân của chúng san bằng Thần Y Cốc thì lập tức bị y giết chết luôn. Danh môn chính phái lo sợ Quỷ Chủ nổi điên làm nhiễu loạn giang hồ, vội tụ họp để tiêu diệt y, cả Tứ Quý Sơn Trang cũng được mời. Khi Chu Tử Thư và Tần Cửu Tiêu tới, nhìn thấy tên Quỷ Chủ đang bị vây đánh kia thì bất ngờ, đó rõ ràng là Chân Diễn mà họ luôn tìm kiếm!

Chu Tử Thư không chần chừ vội lao xuống bảo vệ y. Ôn Khách Hành ban đầu còn giả ngây phủi sạch quan hệ với hắn, nhưng y chưa bao giờ nói dối được Chu Tử Thư, sau vài câu chỉ có thể tránh ánh mắt của hắn không nói gì nữa. Ôn Khách Hành lén đánh ngất Chu Tử Thư, sau đó chịu một chưởng rơi xuống vực. Lúc Chu Tử Thư tỉnh dậy thì mọi sự đã rồi, Tần Cửu Tiêu hai mắt đỏ hoe nói không kịp đuổi theo, thấy nhị sư huynh thịt nát xương tan, chắc chắn là khuôn mặt đó, cậu chỉ có thể dùng lửa hỏa táng tránh cho thi thể của Ôn Khách Hành bị giày xéo.

Chu Tử Thư nghe xong nộ khí công tâm, phun ra ngụm máu rồi bất tỉnh. Khi Tần Cửu Tiêu quay lại thì Chu Tử Thư đã biến mất, chỉ để lại lá thư nói từ nay hắn không liên quan gì đến Tứ Quý Sơn Trang nữa. Hắn quay về Thiên Song, một lần nữa nung nấu ý định trả thù. Lúc này Chu Tử Thư mới tập trung tìm hiểu đầu đuôi ngọn ngành, đi tìm cả cố nhân xưa để biết chuyện về cha mẹ Ôn Khách Hành. Hóa ra có kẻ thèm muốn Âm Dương sách của Thần Y Cốc mà Chân Như Ngọc được lão Cốc chủ cực kì tín nhiệm giao phó cho. Kẻ này có mối quan hệ thân thiết với Chân Như Ngọc nên mới có thể báo trước chuyện tiên đoán về cái thai của Cốc Diệu Diệu, dụ Chân Như Ngọc bỏ chạy trước. Lão Cốc chủ bán tín bán nghi chuyện cái thai nhưng lại bị lừa tưởng Chân Như Ngọc tham lam cuốn sách bỏ trốn, không muốn để ai biết Âm Dương sách bị mất, muốn truy đuổi cũng chỉ đành bám vào chuyện cái thai mà định tội.

Những người thân thiết với Chân Như Ngọc ngoại trừ sư huynh đệ đồng môn cũng chỉ còn năm huynh đệ Ngũ Hồ Kiếm Phái. Chu Tử Thư còn đang muốn khoanh vùng nhỏ lại nữa thì Tần Cửu Tiêu lúc này lại muốn gặp hắn, mang theo một cô bé khoảng chừng 13, 14 tuổi. Cô bé tên Cố Tương, ban đầu tới Tứ Quý Sơn Trang tự xưng là muội muội được Chân Diễn nhận nuôi, xin Tứ Quý Sơn Trang thu nhận còn y có việc chưa quay về ngay được. Nghe vậy Cửu Tiêu biết ngay là nhị sư huynh sắp xếp để họ nghĩ y vẫn sống tốt, còn sự thực thế nào chính mắt Cửu Tiêu và Chu Tử Thư đều đã chứng kiến.

Chu Tử Thư gặng hỏi một hồi thì cô bé Cố Tương mới òa khóc, kể rõ Chân Diễn lúc rơi vực được Hỉ Tang Quỷ nhặt về, dù được che chở một phần cũng không tránh khỏi khổ cực cầu sinh, vật lộn trong địa ngục mà trèo lên làm Quỷ chủ. Y đã ngầm lên kế hoạch mang theo chúng quỷ san bằng Thần Y Cốc, sau đó giết sạch rồi tự tử, không muốn có chút quan hệ nào với Tứ Quý Sơn Trang. Vô Thường Quỷ tinh ranh đã bắt Cố Tương chạy trước, Ôn Khách Hành phải đuổi theo cứu cô bé, vậy nên mới bị võ lâm dồn đến chỗ chết. Chu Tử Thư biết sư đệ mà hắn luôn yêu thương đau khổ thế nào liền không kiềm chế được nữa, tu một loại võ công tà đạo lưỡng bại câu thương, có thể đạt được mức độ thiên hạ vô song sánh ngang Kiếm Tiên trong vòng 7 ngày rồi sẽ đứt hết kinh mạch mà chết. Hắn muốn trả thù cho Ôn Khách Hành, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.

Năm huynh đệ Ngũ Hồ đều bị diệt, Chu Tử Thư tìm đến ngôi mộ gió mà hắn đã dựng lên cho Ôn Khách Hành, muốn trút hơi thở cuối cùng ở đó. Không ngờ có người cứu hắn, khi hắn tỉnh lại thì trí nhớ đã mất hết, bên cạnh chỉ có một người xa lạ khuôn mặt trẻ tuổi nhưng mái tóc đã bạc trắng không thừa một sợi đen. A Nhứ, huynh là A Nhứ, y gọi như vậy. Y tự xưng mình họ Ôn, vì mái tóc của y mà hắn gọi y là Lão Ôn. Hai người ở ẩn tại vùng núi sâu này, ngày ngày uống rượu phơi nắng, tiêu dao tự tại. Lão Ôn không cho hắn ra ngoài, khi đi mua đồ ăn thức uống và đồ dùng cần thiết đều là Lão Ôn đi. Dù tò mò nhưng ngay chính hắn cũng như đang sợ cái gì đó, linh tính mách bảo hắn nếu hắn rời khỏi đây thì cuộc sống yên bình này sẽ chấm dứt. Nhưng có một ngày hắn nghe thấy tiếng kêu cứu vang tới, không kiềm lòng được chạy ra. Một nhóm người trong trang phục quen thuộc đến kì lạ, đang tóm gọn một tiểu cô nương mặc y phục màu tím. Có gì đó trong đầu hắn như nứt ra, đến khi hoàn hồn thì trước mắt đều chỉ thấy máu, máu nhuộm đầy hai tay, đầy khuôn mặt của những kẻ đang kinh hoàng kia.

"Đại ma đầu! Ta phải trả thù cho cha và các thúc bá!"

Tiếng một thiếu niên ngay sát bên tai, hắn đau đầu muốn tiêu diệt ngọn nguồn gây đau nhức đó nhưng chưa kịp với tay tới thì có người đã ôm lấy hắn từ phía sau ngăn cản.

Là Lão Ôn của hắn.

...Không... là Diễn Nhi của hắn... còn hắn... là Chu Tử Thư...

Trí nhớ dồn dập ùa về, kéo theo lí trí của hắn dần sụp đổ. Hắn muốn tàn sát, muốn uống máu tươi, muốn cho tay vào trong lồng ngực nóng ấm của những sinh vật sống kia.

"A Nhứ— không phải, Tử Thư ca ca, Diễn Nhi bồi ca ca."

Đôi đại ma đầu khét tiếng của võ lâm cùng bí mật về Âm Dương Sách chính thức bị chôn vùi vĩnh viễn từ ngày đó. Bên hai thi thể đã bị đốt cháy, cô nương mặc y phục màu tím khóc nức nở, nhìn về phía thiếu niên đang chỉ huy tàn dư của Thiên Song kia với đôi mắt hận thù. Một vòng ân oán tiếp theo của giang hồ lại bắt đầu...

*** Đoạn gần cuối Chu Tử Thư được Ôn Khách Hành dùng Âm Dương Sách cứu sống, tuy nhiên người được Âm Dương Sách cứu nếu nhớ lại quá khứ thì sẽ trở thành một cương thi điên loạn khát máu. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net