206. Biên đạo x Idol (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bạn tác giả không hiểu rõ về giới giải trí và các nghề nghiệp liên quan, mọi sự đều theo tưởng tượng riêng thôi nhá mọi người ơi =)))))

***

Tuy cử chỉ và cách nói năng của Ôn Khách Hành phóng khoáng bừa bãi nhưng cũng chỉ là mạnh mồm vậy thôi, bản chất của anh vẫn là một con thỏ ngây ngô được người xung quanh bao bọc chiều chuộng, làm một cái MV với chủ đề sexy có lẽ hơi quá sức. Nhưng đoàn đội đã họp thống nhất xong xuôi, muốn dùng phong cách trái ngược ngày thường của Ôn Khách Hành để gây ấn tượng và hút thêm một lượng fan khác cũng như những con mắt của các nhà đầu tư về tiềm năng của anh.

Mẫu ảnh thì đơn giản rồi, dù sao cũng là hình tĩnh, Ôn Khách Hành dư sức tạo dựng đủ loại kiểu dáng từ ngây thơ thanh thuần tới khêu gợi phá cách trong thời gian ngắn, chọn lựa các bức ảnh thỏa mãn điều kiện không khó. Nhưng quay MV thì lại khác, nhất là những điệu nhảy trong đó không thể chỉ giả vờ trong vài phút là đủ. Thế là công việc nặng nề này lại được ném sang cho Chu Tử Thư.

Chu Tử Thư vẫn luôn là thầy dạy nhảy quen thuộc của Ôn Khách Hành từ hồi anh còn chưa debut, giờ là biên đạo chính cho hầu hết các bài hát của anh. Mức độ nổi tiếng hiện giờ của Ôn Khách Hành dư sức mời những tên tuổi tiếng tăm lẫy lừng khác nhưng anh không cần ai ngoài Chu Tử Thư, đơn giản vì chỉ có hắn mới đem lại động lực và hứng thú để anh cố gắng mỗi ngày, cũng như chỉ có mình hắn mới khiến trái tim của anh bừng lên ngọn lửa tình yêu cuồng nhiệt. Được dành thời gian bên người mình yêu thì còn gì bằng, anh không muốn có ai khác cướp mất chút thời gian ít ỏi đó.

"Cong người chút nữa, hơi hạ mi mắt xuống, khẽ mở môi ra... Không được! A Hành, nãy giờ em không nghe anh nói gì sao?"

Ôn Khách Hành thở hổn hển ngồi sụp xuống mè nheo, "Khó quá A Nhứ! Em không làm nữa đâu! Bỏ đi!"

Chu Tử Thư tặc lưỡi, rất muốn cứng rắn ép anh luyện thêm nhưng cũng hiểu rõ trạng thái hiện giờ của Ôn Khách Hành có tập nữa cũng vô dụng, lấy nước và khăn lau cho anh dùng.

"Thường ngày cợt nhả lắm cơ mà? Sao có mỗi điệu nhảy gợi cảm chút thôi cũng ngượng nghịu cứng đơ thế?"

Từ hồi còn đi học Chu Tử Thư đã rất sợ cái miệng của Ôn Khách Hành, mỗi lần anh muốn trêu chọc hắn là cái gì cũng dám nói, có nhiều câu xấu hổ khó tả khiến hắn chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui xuống lúc nghe thấy. Thế mà yêu đương vào rồi mới biết tên này chỉ có cái mồm là giỏi thôi, hôm được hắn ôm lần đầu tiên còn đỏ bừng mặt trốn không dám gặp hắn mấy ngày cơ đấy.

Tình trạng trong ngoài bất nhất này là kết quả của việc gia đình bao bọc quản chế nghiêm ngặt nhưng lại chọn nghề phức tạp trong cái giới phức tạp không kém, thành ra tiếp xúc với nhiều thứ đen tối nên mở miệng là đen nhưng chưa kịp nhúng chàm thật sự thì đã bị trước là gia đình và sau này là Chu Tử Thư kéo lại, thế là mãi hoàn thùng rỗng kêu to thôi.

"Tập tiếp nhé?"

"Không!" – Ôn Khách Hành lắc đầu, đây là lên cơn nũng nịu rồi đấy, "Đằng nào cũng không làm được, em không muốn!"

"A Hành nhà ta có việc gì mà không làm được đâu chứ? Dăm ba điệu nhảy này cũng làm khó được em sao?"

"Hứ!" – Ôn Khách Hành như nghĩ đến cái gì, nhéo má hắn trách cứ, "Dăm ba điệu nhảy trong miệng anh cứ nhẹ tựa lông hồng ấy nhỉ, bảo sao đám học viên kia của anh cứ đu bám theo anh. Mấy nàng học viên nữ eo nhỏ chân dài hôm nào cũng cố ý ở lại muộn hỏi han anh ấy."

Chu Tử Thư thở dài, nắm tay của anh vuốt ve, "Tiểu tổ tông, lại nghĩ linh tinh gì vậy?"

"Đừng giả vờ vô tội với em! Ngày nào anh cũng trưng cái điệu bộ quyến rũ kia đi câu dẫn người khác, xem cái cách nãy giờ anh hướng dẫn em thì biết, lúc hướng dẫn người ta chắc cũng sờ soạng không ít, gần gũi thân mật thành thói!"

Chu Tử Thư đã quá quen với tính khí của Ôn Khách Hành để đoán được kết cục của cuộc nói chuyện này. Ngày trước mỗi lần muốn trốn học, anh sẽ xoáy vào chuyện hắn luôn học tốt và chỉ dẫn đàn em học hành tỉ mỉ khiến người ta đem lòng ngưỡng mộ, chọc anh ghen tuông. Từ đó theo một cái phương trình vô lý nào đấy trong đầu Ôn Khách Hành suy ra việc học này rất đáng ghét, càng học càng nghĩ đến chuyện ghen tị với mấy cái đuôi của Chu Tử Thư, kết luận là không nên học.

Giờ cũng không khác gì, vì cố gắng mãi vẫn thực hiện không tốt điệu nhảy nên anh đang muốn rũ bỏ tất cả bằng cách đổ tội lỗi lên đầu Chu Tử Thư.

Bình thường Chu Tử Thư sẽ thuận theo Ôn Khách Hành, cơ mà lần này hắn nhận được tối hậu thư rằng nếu hắn làm không được thì quản lý Diệp sẽ thuê biên đạo khác. Tưởng tượng đến việc một biên đạo xa lạ dạy Ôn Khách Hành làm mấy động tác khêu gợi... hừ, cứ thử xem, láo nháo hắn bẻ gãy chân tên khốn đó ngay!

Chu Tử Thư cắt ngang lời càu nhàu của Ôn Khách Hành, "Tốt, không tập nhảy nữa, anh có cách khác để giúp em, chẳng qua là..."

Ôn Khách Hành hai mắt sáng bừng lộ rõ vẻ trẻ con, cái vẻ mặt này có thể làm tan chảy cả trái tim sắt đá của Chu Tử Thư chứ đừng nói các fan mẹ fan chị ngoài kia. Hắn hít một hơi thật sâu, cố giữ vững biểu cảm lạnh tanh của mình, "Chẳng qua là, A Hành sẽ không dám chọn cách đó thôi."

"Anh không nói thì làm sao chắc chắn được? Mau nói em biết đi!"

Ôn Khách Hành vừa dứt lời thì đã bị Chu Tử Thư xách áo ấn thẳng lên mặt gương phòng tập, anh hoảng hốt nhìn đôi mắt tối đen của Chu Tử Thư phản chiếu trên đó, bỗng có dự cảm không lành.

"A... A Nhứ?"

Bàn tay nóng rực của Chu Tử Thư bóp lấy cằm anh nâng lên, để lộ ra phần cổ trắng nõn mềm mại. Hắn từ tốn phả hơi thở ướt át lên đoạn da thịt đó làm Ôn Khách Hành run rẩy.

"Em không thể hiện được bởi em mới chỉ nhìn, nghe hoặc bắt chước người khác thể hiện sự quyến rũ mà thôi. Nếu em thực sự trải nghiệm cái cảm giác khêu gợi câu dẫn đối phương thì em sẽ hiểu rõ nó."

Tay còn lại của hắn bắt đầu không yên phận ve vuốt những bộ phận nhạy cảm của người đang bị mình áp lên gương, chăm chú quan sát từng phản ứng dù là nhỏ nhất của anh. Hắn cắn nhẹ lên vành tai đã đỏ lựng như trái dâu chín mọng trước mắt, hài lòng tiếp nhận tiếng rên rỉ sợ hãi của người nọ.

"Mở mắt ra, A Hành. Mau nhìn vào gương, xem xem em đang bày ra bộ mặt và cử chỉ như thế nào."

Lời nói dịu dàng nhưng nặng ngàn cân, Ôn Khách Hành không thể nào chống lại liền nghe theo. Tim anh đập thình thịch liên hồi, nhận ra rõ ràng tư thế của họ có bao nhiêu ái muội, tình cảnh kiểu này đã thấy quá nhiều trong truyện và phim người lớn, chẳng qua thực sự ở trong đó mới thấy cảm nhận khác xa, nhất là khi ở trong vòng tay của người mình yêu. Phòng tập kín cách âm, ngoài tiếng thở dồn dập cùng tiếng tim đập không rõ của ai thì chẳng nghe thấy gì nữa. Mặt kính mờ ảo do hơi nóng của cả hai tạo thành, hình ảnh thoắt ẩn thoắt hiện phản chiếu trên đó càng khiến Ôn Khách Hành thẹn muốn chết, muốn vùng ra mà không thoát được khỏi gọng kiềm của Chu Tử Thư.

"Sao vậy, cách này không tốt à? Em không phải làm gì hết, chỉ cần ngoan ngoãn thả lỏng cơ thể, để anh giúp là được rồi."

Cảm nhận được bàn tay kia đang cho vào trong áo mình, Ôn Khách Hành kinh hoàng giãy giụa, "A Nhứ, em sai rồi! Em sẽ tập nhảy tử tế mà! Em sẽ không mè nheo nữa!"

Chu Tử Thư đè xuống dục vọng của mình, bật cười buông anh ra, "Tốt, tiếp tục tập thôi."

Ôn Khách Hành thở phào nhẹ nhõm, vẫn chưa hết sợ mà hơi co người lại không dám động đậy. Đợi bình tĩnh hơn thì vừa xấu hổ vừa tức giận, phụng phịu đứng dậy đánh vài cái lên vai Chu Tử Thư.

Khổ luyện hơn tháng thì cũng tạm ổn về mặt kĩ thuật chứ biểu cảm khuôn mặt vẫn cứng và gượng, quản lý Diệp dứt khoát ra tay, hôm quay MV cho Ôn Khách Hành xem mấy cái video từ camera trong phòng tập của Chu Tử Thư, thấy rõ những lần có kẻ tán tỉnh hắn.

"Tiểu ngu xuẩn à, nếu nhóc cứ khô khan như vậy thì sớm muộn gì cũng bị kẻ khác cướp mất người yêu đấy. Nghĩ đi, xem nếu muốn quyến rũ tiểu tử họ Chu kia thì nhóc nên làm thế nào."

Buổi quay MV nhờ câu nói ấy của quản lý Diệp mà hoàn thành tốt đẹp, vì hình tượng thanh thuần bỗng chốc quay ngoắt sang sexy rù quyến khó cưỡng nên Ôn Khách Hành bay thẳng lên hotsearch ngồi mấy ngày, đoàn đội vui vẻ ăn mừng vì thành công này.

Mỗi tội nhân vật chính thì đang khóc không ra nước mắt trong phòng tập, bị biên đạo giày vò một trận tơi tả. Ôn Khách Hành không hiểu, trước khi đi đã bị dọa là nếu làm không tốt sẽ bị phạt, sao làm tốt rồi cũng vẫn bị phạt chứ?!

***

Phần sau làm tí thịt thà nhé cả nhà ;))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net