Đoản 6 (Krisho)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu_ Kim Tuấn Miên một con người xinh đẹp, đứng đắn có điều hơi phũ (Nữ vương thụ)
Anh_ Ngô Diệc Phàm cao to, dáng vóc không thể chê một thứ gì, thể lực thì khỏi nói íu xìu (Thê nô công)

Khi anh gặp cậu, anh đã biết cậu chính là một nữa mà anh tìm kiếm bấy lâu, anh mặt dày đeo bám, chịu đủ thứ thử thách của cậu: 

12h đêm

_ Aloooo ~~ Diệc Phàm à ~ Em đói_ Cậu mè nheo, giọng ngọt ngào dụ dỗ

_ Miên Miên em muốn ăn gì anh liền đem tới_ Anh đang say giấc nồng nhắc điện thoại liền nghe cậu giọng ngọt ngào nhờ vả, anh liền chấp nhận hiếm khi Miên Miên nhờ vả đây là cơ hội để anh lấy điểm.

_ Ờm ~~ Mì xào hải sản anh nhớ dặn bỏ nhiều mực ~~ Toekboki thì đừng làm cay quá bỏ nhiều bánh gạo  ~~ Kimpap thì chỉ bỏ trứng với cơm thôi nha~ lấy em Sushi cá hồi mà phải cá hồi tươi nga~ gà rán anh nhớ lấy nhiều tương ~ gì nữa taaa~ à mua em thêm một phần jajangmyeon bỏ nhiều mì, hết rồi đó anh, hình như hơi bị nhiều mà thôi sẵn đó mua cho em chai Pepsi lớn luôn  nhá_ Anh nghe cậu kể list đồ ăn phia mà choáng váng haizz thôi kệ vỗ cho cậu béo béo tí ôm mới phê. (Dễ sợ >___<)

_ À À anh đi liền ~ _ Anh vội vàng mặc cái quần dài vào chạy cái vèo vào gara lấy xe chạy đi mua.

Sau một hồi anh đã mua đầy đủ những thứ cậu dặn, anh liền chạy đến trước cổng nhà cậu:

_ Alooo ~ Miên Miên à xuống nhà đi ~ ắc xì ~

_ Em xuống liền, 1 phút 25 s ~

Cậu chạy xuống trên người chỉ có một cái quần tà lỏn với cái áo phông trắng mỏng manh. 

_ Miên Miên à, em không lạnh hả??

_ Lạnh?? Anh hai ơi đang mùa hè nóng muốn chớt kêu lạnh_ Giờ này cậu mới nhìn lên người anh, áo khoác dài qua đầu gối, găng tay, nón lông, khăn choàng có đủ. Cậu nhìn anh lắc đầu, bó tay nói:

_ Chắc anh lạnh lắm haa, thôi đưa đồ ăn đây_ Anh vội vàng đưa đồ ăn cho cậu, nhìn cậu cười thiệt tươi

_ Cảm ơn nha_ Cậu xoay người quay vào nhà.

Anh lon ton chạy theo

_ Nè nè chạy đi đâu đó_ Cậu quay lại nhìn anh.

_ Theo em vào nhà.

_ Nhà nào?????

_ Nhà của em.

_ Ai cho anh vô????

_ Em.

_ Tôi cho hồi nào.

Người anh đơ đơ, mặt ngu ngu đứng tại chỗ nhìn cậu quay lưng lần hai đi vào nhà trước khi bước vào còn quay lại:

_ Tạm biệt anh, đi về vui vẻ không tiễn.

Vui vẻ??? Em nghĩ chắc anh vui??????? AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA trời ơi em có cần phải phũ với anh vậy honggggggggggg. Chỉ muốn được vô nhà ngắm em ăn, sưởi ấm với em tí thôi mừ~ (hẳn là sưởi ấm)TTTTTTTTTTT~~~~~TTTTTTTTTT

Anh nội tâm gào thét không ngừng.

Có người nào đó đứng trên cửa sổ mỉm cười nhìn anh mặt ngu thúi ra đó. W~W 





Há Há mấy bạn đi chơi Noel zui hog ~ hắc hắc dạo này được vote thích lắm ~ cảm giác lâng lâng 

>>>>>>>>>>>>>>>>>_____________<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<<




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net