Đoản 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lộc Hàm mặt hằm hằm bước vào phòng trong khi Thế Huân đang xem phim hoạt hình không biết trời đất là gì.Hàm đập mạnh tay xuống bàn gằn giọng quát Huân

- Ngô Thế Huân!! *lườm lườm*

Thế Huân giật mình lập tức rời mắt khỏi màn hình rụt rè trả lời

- D..ạ...dạ

- Có phải em đã ăn hết đống đồ ăn của anh để trong phòng phải không?

- Kh..ông..ạ *chảy mồ hôi*

- Thế ai?

- A!Chắc là anh Xán Liệt đó a~~~

Bỗng nhiên Phác Xán Liệt từ cửa bước vào đứng chống ngạnh ở đó mắt lia về phía Thế Huân làm cậu giật mình

- À em nhớ rồi không phải anh Xán Liệt ăn đâu~~

- Thế ai *lườm*

- Em không biết mà *tỏ vẻ mặt vô tội*

- Thật á?_Xán liệt chen vào,giọng nghi hoặc

- Vâng!*mặt hí hửng*

- Thật thất vọng về em quá Huân à!Nói dối không chớm mắt_Lộc Hàm lắc đầu

Lần này từ cửa bước vào là Bạch Bạch Hiền với khuôn mặt đầy hối lỗi,cậu lần này thật không chối vào đâu được vì đồng phạm ăn cùng hết đống đồ ăn của Hàm đã đứng nhận tội ở kia

- Hàm à!Cho em xin lỗi nha~~ Tại lúc đó chúng em đói quá không kiềm chế được *vẻ mặt tội lỗi*

- Đúng đó anh~~_Bạch Hiền cũng thêm nếm vào để tránh tội

- Vậy anh sẽ bỏ qua cho 2 đứa chuyện này...

Chưa nói hết cậu và Bạch hiền đã toét miệng cười

- Vậy đứa vào uống trộm trà sữa của anh hả Huân*giọng nhẹ nhàng bất ngờ*

Nói xong câu bóng cậu đã mất hút đằng nào~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#luhan #sehun