Đoản 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Trong một buổi đêm trời đầy sao.... Đôi bạn trẻ đang nằm trên giường thư giãn chuẩn bị chìm vào giấc ngủ....

Bất chợt Ngô Thế Huân quay sang hỏi Lộc Hàm :

- Này! Em đối với anh quan trọng chứ?

- Quan trọng !

- Hừm... Nếu em bị ốm?

- Chăm sóc !

- Nếu em buồn?

- An ủi !

- Hừm... Nếu 1 ngày em biến mất thì anh sẽ làm gì ?

- Đi tìm !

- Nhỡ anh không tìm thấy thì sao ?

- Phải tìm bằng ra ....

- Chúng ta sẽ sống nốt những tháng ngày hạnh phúc chứ? Dù có ra sao?

- Tất nhiên rồi

- Tốt rồi! Ngủ thôi 

  Cậu khẽ hôn lên môi Lộc Hàm còn anh thì nheo mày khó hiểu " tại sao Huân lại đi hỏi mấy câu này ?" Thế Huân quay mặt đi miệng cười tủm tỉm, khuôn mặt ánh lên niềm hạnh phúc nhưng nước mắt lại cứ trào ra. 

 Vài tháng sau Lộc Hàm mới biết tin người anh thương sắp phải lìa khỉ cõi đời vì căn bệnh ung thư quái ác ....

 Nhìn cậu nằm trên giường bệnh khuôn mặt nhợt nhạt khiến lòng anh đau nhói nước mắt rơi lã chã nhưng rồi vẫn nhoẻn miệng cười 

 " Không sao chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau , anh sẽ không để em cô đơn đâu. Thiếu em mục đích sống của anh cũng chẳng còn cần thiết đến nữa " 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#luhan #sehun