Đoản văn #4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoản văn #4 (đoản chúc ngủ ngon nha)

_ Tiểu Nguyên, em dạo này chăm tập thể dục buổi sáng thế?

_ Anh a~ chính vì lười mới thấy ghét môn thể dục, em đây yêu thể thao phải chăm chỉ luyện tập mới có thân hình đẹp được.

Khải rất tỉnh và đẹp trai :

_ Vậy chứ anh lười mà dáng vẫn nuột hơn em ấy thôi.

Nguyên Nguyên xù lông :

_ Anh không cần đả kích em, em nhất định sẽ chăm chỉ đến lúc đó coi ai hơn ai...hứ.

_ Rồi rồi, em đẹp em đẹp nhất được chưa *lầm bầm* kiểu gì chả làm tiểu thụ nhi bé bỏng của anh, có cố cũng chả thay đổi được gì đâu.

_ Hả? Anh nói cái gì đấy?

_ À không, nhưng anh bảo này, thật ra thì tập thể dục buổi sáng không tốt bằng tập thể dục buổi tối đâu.

_ Tại sao? Người ta toàn tập buổi sáng còn gì – Ngơ ngác.

_ Chẳng qua là do người ta thiếu kiến thức về sức khỏe thôi, em muốn thân hình đẹp thì phải nghe anh mới được.(*đập bàn...đây là cái lí luận kiểu gì v?*)

_ Thế giờ em phải tập thể dục buổi tối à?

Khải mặt ngoài nghiêm túc nhưng trong lòng thì...

_ Chuẩn men, để anh tập cùng em nhá, đảm bảo hiệu quả gấp đôi,  hôm sau em sẽ thần thanh khí sảng tràn đầy sức sống cho mà xem.

_ Thế á?! Ok anh, vậy giờ mình tập đi.(rồi xong)

_ Tuân lệnh bảo bối...hắc hắc...

...........

_ Áaaaaaaaa.....Vương Tuấn Khải đồ lừa đảo.

Tiếng thét rùng rợn trong đêm làm đồ đạc rơi loảng xoảng, lá rụng đầy đường, chim chóc ngấp ngoái...đặc biệt là một rừng cỏ mất ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net