Đoản #1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Mỗi một ngày anh đối với tôi càng thêm xa lạ, khoảng cách từ khi nào lại lớn đến thế hả anh?

Bây giờ trong một góc phòng tối đen, tôi không ngừng suy nghĩ liệu nên tiếp tục hay dừng lại đây?

Không có tôi, anh vẫn vui vẻ với mọi cuộc vui. Anh còn nhiều thứ lắm, mà không có tôi cũng chẳng sao.

Còn tôi, mất anh rồi thì không còn gì nữa hết.

Tôi từng hỏi bản thân mình có hạnh phúc không? Ừ, thì có. Nhưng cái giá phải trả quá đắt.

Quả báo là có thật đúng không anh nhỉ?

Bởi vì tôi đã giữ lấy thứ vốn không thuộc về mình nên mới thế? Tiếp tục thì dày vò, biết rõ không thể cứu vãn. Kết thúc thì không đành lòng.

Cuối cùng, thứ còn lại là gì hả anh?

Vô tâm, lạnh nhạt, hờ hững, cãi vã hay chăng là trách móc đây?

Tình yêu đến khi gần cạn kiệt rồi mới nhận ra thật đau lòng.

__________________o0o__________________

HẾT

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngontinh