Nguyệt Ma tri thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nàng là một con nhện yêu trấn giữ hang động Xích Nguyệt tăm tối. Mỗi khi có người xông vào khe sâu, kẻ đầu tiên tiến lên là nàng, kẻ đầu tiên ra tay hung ác kết liễu một sinh mạng cũng là nàng, bởi vì nàng biết, chỉ cần buông tha một người thôi, nàng sẽ không thể khôi phục lại hình dạng của chính mình, và vĩnh viễn hắn cũng sẽ không nhớ lại nàng là ai.

1.

Đã suốt ba năm, nàng chưa từng nhìn qua gương đồng.

Ba năm trước đây, chỉ bằng một cái vung tay, Nguyệt Ma đã khiến cho nàng hôn mê. Sau khi tỉnh lại, điều đầu tiên nàng làm chính là soi gương, chuyện thứ hai đó là đập nát toàn bộ gương trong động.

Nàng không thể quên được khuôn mặt qua tấm gương kia, đó là chính nàng.

Từng là dung nhan kiêu sa nay đã biến thành một viên cầu đầy sẹo, ngay cả chính nàng còn không nhận ra đâu là đầu và đâu là chân. Hai bên hông mọc lên một đôi cánh xấu xí. Ở trong gương, nàng không thấy mặt mình, thậm chí còn không thấy hai con mắt của mình.

Nàng, đã biến thành một con nhện độc Nguyệt Ma.

Nhưng nàng không hối hận.

Nàng là vì từ trong tay Nguyệt Ma cứu lấy người mình thương yêu nhất mới nhận chú vào bản thân.

Nhưng nàng lại thống hận khuôn mặt bây giờ.

Nàng không dám soi gương, ngay cả đi gần mép nước cũng đều không dám. Nàng sợ nhìn đến thân ảnh xấu xí, kinh tởm đó.

Nàng đã giết 99 mạng người.

Mỗi khi giết giết một người, độc tố trên người nàng càng thêm gia tăng. Sự chờ mong được giải thoát lại càng mãnh liệt, tội ác của nàng cũng nhiều thêm một phần.

2.

Hắn hiện tại đã là Sa Khắc thành chủ.

Ba năm trước đây, vì muốn lấy được gan Nguyệt Ma chữa khỏi căn bệnh đã giày vò thân xác nàng biết bao lâu, hắn mang theo hảo huynh đệ trong bang xông vào động Xích Nguyệt. Rốt cuộc, lúc nhìn thấy Nguyệt Ma, toàn bộ huynh đệ bên người cũng đã ngã xuống.

Nhờ vào thanh Đồ Long trong tay, hắn và Nguyệt Ma tử chiến ba ngày ba đêm. Đến thời khắc cuối cùng, hắn rốt cuộc lại bị Nguyệt Ma phun nọc độc trúng. Đang lúc sắp giết được Nguyệt Ma, nàng chạy đến.

Nàng thay hắn giết Nguyệt Ma nhưng cứu không được hắn. Nguyệt Ma thân trọng thương cũng không muốn cùng nàng đồng quy vu tận, đáp ứng điều kiện của nàng, thả hắn đi, nàng lưu lại.

Như một kỳ tích, hắn vẫn còn sống rời khỏi động Xích Nguyệt, nhưng trừ bỏ một thân võ nghệ cùng thanh Đồ Long, hắn không còn nhớ đến bất kỳ thứ gì.

Không có cảm giác, không có cảm tình, không biết đi về đâu, không một người nào ở bên cạnh.

Tiểu Mẫn thu nhận và giúp đỡ hắn.

Tiểu Mẫn là Sa Khắc công chúa. Lần đầu tiên nhìn thấy hắn, nàng liền biết hắn là một người hữu dụng.

Tiểu Mẫn không có sai. Ba năm này, hắn là cỗ máy sát thủ đệ nhất ở Sa Khắc.

Hiện tại, bên cạnh là Tiểu Mẫn, hắn lại tiến vào động Xích Nguyệt.

Ba ngày trước, Sa Khắc gặp phải trận chiến khốc liệt nhất từ trước đến giờ. Bốn bang phái cường đại nhất trên giang hồ lần đầu tiên liên kết lại, hơn nữa bên trong nội bộ Sa Khắc cũng bị sắp xếp vô số gian tế. Ngày công thành đó, chiến sự chưa từng kịch liệt như vậy bao giờ. Bầu trời Sa Khắc bị huyết quang chiếu rọi biến thành một màu đỏ yêu mị.

Hắn nhớ không rõ có bao nhiêu huynh đệ bên cạnh mình đã ngã xuống. Hắn chỉ là gắt gao bảo vệ lấy Tiểu Mẫn, giết chết từng tên địch đến gần nàng. Đồ Long nhuốm máu luôn hoạt động.

Địch nhân rốt cục bị đánh lui, Tiểu Mẫn mới phát hiện phụ thân của nàng trong lúc thủ thành bị mấy đạo sĩ vây đánh, thân trúng kỳ độc, đang hấp hối.

Trước lúc rơi vào hôn mê, phụ thân Tiểu Mẫn đem ngôi vị hoàng đế truyền cho hắn. Đây là quy củ của Sa Khắc, ngôi vị truyền cho nam, không truyền nữ.

Tuy rằng thân phận cùng lai lịch của hắn cho tới bây giờ không có ai biết, thậm chí hắn cũng không biết tên gọi chính mình là gì, nhưng người dân Sa Khắc đều đã từng nhìn thấy hắn bảo vệ công chúa bọn họ như thế nào, bảo vệ thành của bọn họ ra sao.

Không ai phản đối.

Thần y nổi tiếng Sa Khắc nói cho Tiểu Mẫn biết, muốn giải độc cho lão thành chủ chỉ có duy nhất trái tim của nhện độc Nguyệt Ma trong hang Xích Nguyệt.

Đã là tầng thứ 4 của động Xích Nguyệt. Hảo huynh đệ bên người cùng năm đó giống nhau, tất cả đều hy sinh. Chỉ còn lại mình hắn và Tiểu Mẫn.

3.

Nếu hắn không nhớ lầm thì trên người chắc cũng đã hơn 16 vết thương. Ba chỗ là do tên nhọn tạo thành, ba chỗ là vì hàm răng sắc bén của những loài hoa ăn thịt, ba chỗ là bởi móng vuốt động vật, còn bảy chỗ là vì độc tố tổn thương, độc của nhện yêu.

Nếu không phải có Tiểu Mẫn chữa thương, hắn sớm đã chống đỡ không nổi.

Phía trước chính là nơi nhện độc Nguyệt Ma hung ác nhất trong truyền thuyết. Chỉ cần giết nó, lấy trái tim của nó, lão thành chủ sẽ khoẻ lại, Tiểu Mẫn cũng có thể cảm thấy khoái hoạt.

Hắn quay đầu lại nhìn Tiểu Mẫn, hỏi: "Phía trước là đến nơi, sợ sao?"

Ánh mắt Tiểu Mẫn sáng loang loáng: "Không sợ. Có chàng ở đây, ta cái gì cũng không sợ!"

Hắn nhẹ nhàng cười, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại cảm giác lâu lắm chưa thấy: "Tốt lắm, nàng đi theo ta. Chúng ta tiếp tục tiến lên phía trước"

Nàng chờ đợi trong lo lắng.

Đã rất nhiều ngày không ai đến nơi này. Chỉ cần 1 người nữa là nàng có thể hoàn thành tâm nguyện, chỉ một người nữa là nàng có thể khôi phục lại hình dạng của mình, chỉ một người nữa là hắn có thể có thể nhớ lại, một lần nữa nhớ tới nàng, một người nữa thì nàng có thể cùng hắn vĩnh viễn ở chung một chỗ.

Nàng lo âu bất an bay tới bay lui. Giết một người, nàng cũng không cần tiếp tục bay như vậy nữa. Nàng lại có thể dùng đôi chân của mình nắm lấy tay người yêu mến dạo bộ trên bờ cát.

Da của nàng đột nhiên căng thẳng. Ba năm giết chóc, độc tính càng ngày càng mạnh, làn da nàng cũng càng ngày càng linh mẫn.

Là sát khí. Chưa bao giờ có sát khí mãnh liệt như thế.

Nàng yên lặng cẩn thận lắng nghe. Là tiếng bước chân của hai người. Đi rất nhẹ nhưng vẫn không thể gạt được thính giác linh mẫn của nàng. Lỗ tai nàng, thậm chí làn da của nàng cũng có thể cảm nhận được âm thanh từ rất xa.

Nàng hưng phấn mà bay hướng về phía có âm thanh đó. Hai người. Rốt cục, chỉ cần giết chết một trong hai bọn họ, nàng đã có thể hồi sinh.

Hắn nghe được thanh âm tung cánh của Nguyệt Ma. Hắn có thể cảm giác được đây chính là con bọn họ đang muốn tìm. Ba năm giết chóc, trí nhớ trước kia hắn mặc dù không biết đến, nhưng cảm giác của hắn cũng càng ngày càng linh mẫn.

Hắn có thể ngửi được mùi máu tanh mãnh liệt từ đằng xa. Đây không phải là máu chảy trên mặt đất mà là mùi tanh của máu trong thân thể đầy rẫy tội ác.

Hắn đem Tiểu Mẫn bảo hộ ở phía sau, nhẹ giọng nói: "Đến rồi!"

Thanh âm của Tiểu Mẫn vừa là vui mừng lại là khẩn trương: "Là thứ chúng ta đang tìm sao?"

Hắn khẳng định: "Ừ!"

Ánh mắt Tiểu Mẫn sáng hơn: "Ta tin tưởng chàng, chàng nói đúng thì chính là đúng"

4.

Nàng rốt cục cũng thấy bọn họ. Nàng vươn ra móng vuốt đầy độc tố của mình, đột nhiên ngây ngẩn cả người.

Là hắn! Không ngờ lại là hắn! Nàng chờ đợi ba năm mòn mỏi để giết 100 người, không ngờ kẻ thứ 100 lại là người mà nàng ngày đêm mong nhớ trong suốt ba năm trời. Bên cạnh hắn lại xuất hiện một nữ tử xinh đẹp.

Hắn cũng nhìn thấy nàng. Thân thể xấu xí phát sáng, làn da nhăn nheo trong không khí vặn vẹo, đôi cánh to lớn phất đến từng trận gió tanh.

Quả nhiên chính là con nhện tinh bọn họ đang tìm kiếm.

Hắn hét lớn một tiếng, Đồ Long vung lên phát ra một đạo hắc quang khiếp người. Tiểu Mẫn hét một tiếng, vì hắn dựng lên đạo chú trừ yêu, cũng theo sau hắn vọt tới.

Ba năm giết người, bản năng nói cho nàng biết phải né tránh cùng đánh trả.

Theo ánh đao của Đồ Long, nàng thấy sự điên cuồng trong mắt hắn, cũng nhìn thấy sự thân thiết cùng lo âu trong mắt cô gái phía sau.

Trong nháy mắt, tâm nàng hoá thành tro.

Đúng vậy, chỉ cần nàng giết cô gái kia, nàng liền là có thể cùng hắn gặp lại. Chỉ cần nàng giết cô gái kia, hắn liền lại có thể nhớ đến nàng.

Nhưng, hắn khôi phục được trí nhớ thì sao? Hắn nhớ lại nàng thì sao? Hắn sẽ tha thứ cho nàng sao? Hắn sẽ tha thứ cho sự xấu xí hung tàn của nàng đã nhẫn tâm ra tay giết chết nữ tử kia sao?

Nàng nhẹ nhàng thở ra một hơi. Ba năm qua đây là lần đầu tiên nàng thở dài. Ba năm qua đây cũng là lần đầu tiên nàng cảm thấy được sự thoải mái cả thể xác lẫn linh hồn.

Hắn nghe được âm thanh thở dài của nàng, hơi ngây ngốc một chút. Đây là lần đầu tiên hắn nghe nhện độc Nguyệt Ma thở dài, giống như từ dưới chỗ sâu nhất ở đáy lòng, hắn đã từng nghe thấy thanh âm này, từng là thanh âm rất quen thuộc.

Nhưng hắn vẫn không có ngưng hành động, Đồ Long cũng không có ngừng lao đến. Trong nháy mắt khi sắp xuyên qua thân thể Nguyệt Ma, Đồ Long bỗng nhiên phát ra một ngọn lửa thống khổ.

5.

Đao rơi.

Nàng ngã xuống.

Tiểu Mẫn bắt kịp, một kiếm đâm vào ngực nàng. Thần y từng nói qua, nhất định phải trong nháy mắt Nguyệt Ma ngã xuống liền moi trái tim của nó, sau đó lập tức trở lại Sa Khắc, bởi vì chỉ có trái tim nhện quỷ còn nóng mới hữu hiệu nhất.

Bàn tay Tiểu Mẫn gắt gao nắm lấy trái tim của nàng, dùng sức xé ra.

Một cỗ máu độc bắn ra, phun đến trên mặt nàng ta. Tiểu Mẫn ngửa mặt lên trời, ngã xuống.

Ba năm giết chóc đã khiến độc tính trong máu nàng đạt đến đệ nhất kỳ độc, bất luận kẻ nào bị máu độc phun đến trên người, chỉ có chết.

Hắn điên cuồng hét lên một tiếng, Đồ Long lại vung lên.

Nhờ vào chút khí lực cuối cùng, nàng nhìn Tiểu Mẫn, trong mắt tràn ngập áy náy. Mắt Tiểu Mẫn cũng xuất hiện một tia tiếc nuối cùng với không muốn, khép lại.

Ánh đao lướt tới đỉnh đầu nàng, nàng hơi hướng tới hắn mỉm cười. Nàng không biết hắn có thể phân biệt ra được đâu là nụ cười của nàng, đâu là nụ cười của nhện độc Nguyệt Ma xấu xí hay không.

Hắn thế nhưng ngây ngẩn cả người, Đồ Long cũng dừng ngay trên đầu nàng, không có rơi xuống.

Nàng cố gắng cúi đầu, nhìn thấy thân thể của chính mình.

Nguyệt Ma chú đã được giải trừ, nàng rốt cục cũng có thể khôi phục bộ dạng của mình, hắn cũng đã khôi phục được trí nhớ.

Ánh sáng xẹt qua, Đồ Long rơi xuống đất. Hắn chậm rãi quỳ xuống, quỳ trước hai nữ nhân nguyện ý vì hắn mà hy sinh tính mạng.

Nàng bỗng động đậy khoé miệng, muốn nói ba chữ "Thật xin lỗi" với hắn, nhưng cái gì nàng cũng không nói được thành lời.

Trong nháy mắt tan biến, nàng nghe thấy chất giọng khản đặc tê tâm liệt phế của hắn đang gào thét tên của nàng và tên một người khác. Sau đó, Đồ Long bỗng nức nở.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#truyen