[Osomatsu-san] Mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có những ngày, Ichimatsu ngủ li bì. Chìm vào những giấc ngủ không ngắn, không dài. Những giấc mơ, dù tươi đẹp đến đâu, khi cậu mở mắt ra lại quên hết. Rồi lại muốn mơ thêm một giấc mơ đẹp như vậy, rồi lại lặng lẽ chui vào một góc, nhắm mắt.
Karamatsu, có những ngày luôn bắt gặp cậu ngủ.
Cậu chỉ ăn sáng. Ăn trưa thì không. Ăn tối cũng bỏ. Vì khẩu vị không hợp miệng.
Anh hiểu. Vì ba nấu không ngon như má. Vì má đã đi rồi.

Anh hiểu. Vì Ichimatsu chỉ là trốn tránh hiện thực.
Anh ngồi xuống cạnh cậu đang nằm co tròn như một con mèo nhỏ bị bỏ rơi, vuốt ve mái tóc như lông mèo khó vào nếp của cậu. "Em còn định ngủ đến khi nào nữa, Ichimatsu?"
Không có tiếng trả lời.
"Má đã không về nữa." Đưa tay xuống vuốt ve gò má cậu, anh dịu dàng bảo, "Nhưng em còn có anh." Nên, Ichimatsu, dậy đi.
Đến lúc thoát khỏi những giấc mơ xa vời rồi.
Đến lúc chúng ta cùng nhau vẽ nên một cuộc sống đẹp hơn cả mộng rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net