Vĩnh biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ta hỏi ngươi, từ trước đến nay ngươi thật sự không biết tình cảm của ta đối với ngươi là gì hay sao?"

Hắn không trả lời, mũi kiếm lạnh lẽo vẫn dựng thẳng, chẳng mảy may rung động.

Trong lòng y thống khổ lẫn bi thương, chua xót cũng tàn lụi, y đảo tròng mắt, liếc nhìn mũi kiếm cách ngực chỉ gang tấc, lại nhìn ánh mắt băng hàn chất chứa hận thù từ xương tủy kia, hiện tại chỉ còn biết cười khổ.

"Là ta sai rồi, ta cứ nghĩ, chỉ cần giết hắn, sau này ngươi chỉ yêu một mình ta, chỉ sủng một mình ta, cũng sẽ chỉ có mình bồi bên ngươi cả đời. Nhưng xem ra là ta sai rồi..."

"Đúng vậy, ngươi sai rồi. Đời này kiếp này có thế nào người ta yêu cũng chẳng phải ngươi"

Không biết đã bao lâu rồi hắn mới cùng y nói một câu, có lẽ là từ ngày y giết chết người hắn yêu nhất hoặc cũng có lẽ đã từ rất lâu về trước nữa.

Y mỉm cười, không biết là vui mừng hay chua xót. Khoé môi ngày một kéo cao, từ nhoẻn miệng cười đến lớn tiếng ha ha mà cười. Cười vì y làm biết bao nhiêu việc, cuối cùng cũng đổi lại được một câu nói từ hắn, cũng chẳng bận tâm đó là câu trả lời chẳng tốt đẹp gì, chỉ cần ánh mắt hắn hướng về phía y, nguyện ý cùng y nói chuyện...

"Tất cả đều đáng...ha ha ha...giết hắn đáng lắm ha ha ha..."

"Câm miệng"

Hắn tức giận vung kiếm sắt, lưỡi kiếm sắc bén chém qua cánh tay y, để lại một đường máu dài ồ ạt thấm đỏ tay áo rộng.

Y cười càng hăng, giống như phát điên rồi, ôm lấy vết thương điên cuồng cười, tựa như một con thú nhỏ lạc lối, vừa cuồng dại lại vừa bi thương. Khoé miệng y kéo cao, không ngừng phát ra những tiếng ha hả ghê rợn, nước mắt lại không tự chủ rơi rớt đầy gương mặt.

"Ngươi có lẽ chưa từng biết rằng, người ngươi yêu nhất kia, hắn ta từ khi bắt đầu đều luôn lừa dối ngươi, muốn lợi dụng ngươi chiếm đoạt ngôi vị, hắn ta dùng ngươi như một quân cờ vô tri còn ngươi lại vẫn luôn một lòng tin tưởng hắn..."

"Ngươi đừng ngậm máu phun người"

"Du Tử Hạo a Du Tử Hạo, một đời này của ngươi sống thật uổng phí, chỉ trách ta sao lại ngu ngốc như vậy, yêu một kẻ ngốc như ngươi. Ta sống nhờ có ơn ngươi cứu, ta tiến cung vì ngươi, giết hắn cũng vì ngươi, trở thành loại người đáng khinh như ngày hôm nay tất cả cũng đều vì ngươi, trong mắt ngươi, đến cuối cùng ta cũng chỉ là tên giả dối"

Trong mắt hắn có cuồng nộ, có tức giận, có hoang mang, có cả bi ai lẫn thống hận. Nhưng hắn là kẻ ngốc, dù có biết sự thật vẫn chấp nhất không tin tưởng, trong lòng hắn, người hắn yêu là độc nhất vô nhị, sẽ không một ai có thể khiến tâm hắn lung lay.

Vậy nên lòng hắn có hỗn loạn, cuối cùng lí trí cũng chẳng thắng nổi trái tim. Hắn căm thù kẻ đã giết chết người hắn yêu, cũng ghét bỏ những điều gọi là sự thật y vừa nói. kiếm lạnh còn thấm máu chưa khô lần nữa dựng thẳng, mũi kiếm như gai nhọn hướng đến trước mặt y, băm vằm cái hi vọng cuối cùng của y nát bấy.

"Ngươi nói láo, ngươi mới là đang lừa ta, kẻ đáng chết phải là ngươi"

Y nâng ánh mắt nhìn hắn, trong con ngươi hiện rõ vẻ điêu tàn, biểu cảm chỉ còn lại đều là buông bỏ.

Y tiến lên một bước, nhẹ nhàng mà cười, thản nhiên mà nói: "đúng vậy, là ta đáng chết"

Cứ tiến một bước lại một bước cho tới khi mũi kiếm chạm nơi lồng ngực, chạm tới thứ mà đời này y sớm đã dâng cho hắn.

"Du Tử Hạo, kiếp này là ta sai, lần đầu gặp ngươi đã sai, quyến luyến ngươi là ta sai, yêu ngươi cũng là ta sai. Mong cho kiếp sau ta không còn gặp ngươi nữa..."

Giờ khắc này, đôi bàn tay y chậm rãi cũng mang theo chút can đảm run rẩy nắm lấy bàn tay cầm chuôi kiếm của hắn, cũng chẳng có gì gọi là cảm thụ, chỉ khắc sau y dùng lực, đem thanh kiếm theo hắn bao năm tự mình đâm xuyên qua lồng ngực, tự mình chém đứt cái hi vọng hạnh phúc xa vời, tự mình thiêu trụi cái tình cảm thành tro tàn, tự mình dứt khỏi một mối lương duyên bi khổ.

Y đã liệu trước được rằng sẽ ra kết cục như này, tâm lại không cách nào thống hận hắn. Là y ngu ngốc, là y tự mình chọn lựa, kiếp đời này y sống vốn dĩ đã là sai.

Y không nhịn được ánh mắt nhìn hắn lộ ra nhiều hơn chút ôn nhu, đối với hắn mỉm cười.

"Du Tử Hạo, mong rằng kiếp sau ta không còn yêu ngươi nữa"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#vcdb