2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Thần Dật thầm than trong lòng, hai cái con người này có để cho tôi yên không vậy ?

Lần mò nhét hai tay vào túi hoodie chuột túi trước bụng,lấy ra chiếc điện thoại đang trong chế độ rung ra. Mắt liếc nhẹ màn hình giao diện điện thoại rồi đưa mắt nhìn hai đứa nhóc to đầu đang cãi nhau hoàn toàn không để ý đến anh. Đưa ngón tay lướt sang phải một cách bất đắc dĩ. Lục Thần Dật mi tâm hơi nhíu lại,nói

"Vâng, ngài Vic bộ lại không được sao ?"

Hai con người đang cãi nhau trí tróe như "cào cào vờn châu chấu" khi nghe thấy chất giọng não nề của Thần Dật lại không thể làm ngơ khi nghe đến từ "Vic"

Chưa kịp xán lại nghe ngóng thì đã phải khựng lại trước câu nói tiếp theo đầy sự bất ngờ,nói không dứt lời của Lục Thần Dật

"Thật sao ạ đột ngột vậy sao chúng tôi sẽ nắm bắt cơ hội này. Cảm ơn ngài rất nhiều!"

Cuộc gọi vừa tắt thì đúng là lúc ba mắt tròn xoe tò mò nhìn nhau,đầu tự nảy số như không hứa hẹn cùng chung một suy nghĩ

"TỤI MÌNH ĐƯỢC NGÀI VIC ĐỂ Ý RỒI SAO???"

Không, không phải ba bọn anh nghe nhầm đâu. Công ty Giải Trí Jieno nổi tiếng mà gần như cả trường theo lĩnh vực nghệ thuật đều đang thử sức với nó

Nhưng không ngờ lại vào lúc này mà còn là ngài Vic, đạo diễn nổi tiếng của rất nhiều MV, bộ phim đình đám. Thật sự không dám nghĩ ba thanh niên mỗi người một kiểu như bọn anh lại được là trong một số những ứng cử viên sáng giá được nhận khác

Thật sự đây là vinh hạnh. Nếu như đã được Jieno để ý thì sau này dù thế nào cũng không quá khó để phất phới sự nghiệp tương lai sau này nên giờ thì tùy thuộc vào bản thân sẽ thể hiện năng lực đến đâu thôi

Phó Sở Lưu vui mừng kéo Cố Giang Văn lại lao về phía Thần Dật đang lộ ra vẻ mặt cười mỉm,hai mắt nheo lại đầy ý cười. Cả ba đập tay nhau ăn mừng như là một lời tán dương

Cố Giang Văn trầm tư suy nghĩ vài giây tạm thời quên luôn chuyện của Sở Lưu mà cười một vẻ vui sướng, hớn hở rủ hai người kia đi bar ăn mừng

"Hai tên kia tối nay đi bar không ? Tao mời "

Nghe vậy Dật Thần liền tán thành nhưng Sở Lưu lại tự hỏi rằng cậu ta quên mất chuyện vừa nãy rồi hay sao nên càng yên tâm mà cũng hào hứng nhất trí

"Này Lão Miêu,hôm nay tôi phải đốt cháy túi rồi cả cái quần nhà cậu để gái bớt theo"

Sở Lưu quoắc cánh tay sau cổ anh kéo lại vừa đi đứng loạng choạng,miệng không ngừng cười nhưng vẫn không không quên oai oái chất giọng trời phú của mình

Cả ba đều đang rất vui,cả ngày hôm nay họ cứ hí hửng như mai sắp được đi ăn đám cưới vậy. Mãi đến tối mới thấy hai bóng lưng bóng bẩy đầy nam tính của Lục Thần Dật với Phó Sở Lưu. áo sơ mi trắng trong, áo khoác kẻ ba sọc ngoài tạo nên một vẻ ngoài đầy buông thả và năng động là phong cách của Sở Lưu

Còn Lục Thần Dật vẫn soái như ngày nào, áo sơ mi thắt cà vạt làm nổi bật cùng với chiếc áo vest đen khoác ở ngoài, kèm khuyên tai. Nhìn như diễn viên điện ảnh đóng vai băng nhóm có tổ chức

Cố Giang Văn thì không cần phải nói. Do bận bịu với đống tư lệnh bản thảo,kế hoạch cho chuyến tổ chức bốn năm một lần của trường Sun Stone, khiến anh quay cuồng đầu óc. Chỉ kịp chuẩn bị áo sơ mi trắng sạch sẽ bung tạm hai cúc. Nhiêu đó cũng đủ tôn lên vẻ đẹp mỹ nhân đầy sự dễ thương này. Không khổ danh là "Em trai quốc dân" nhưng không phải đơn giản đến nỗi làm nền cho hai người kia, tự anh đã có sức hấp dẫn nổi tiếng nhất trong nhóm rồi. Điển trai vô cùng.

Lên đồ xong Thần Dật mới thể hiện tài đua xe. Chu đáo đến nỗi đến đứng trước cổng ngôi biệt thự nhà người ta nhấn chuông ing ỏi, xe ga rồ máy đến dọa người. Cũng may là nhà thằng Sở Lưu không có ai, không lại phải nghe một tràng từ nó. Phiền phức, Thần Dật lẩm bẩm trong miệng khi Sở Lưu yên vị ngồi sau con xe của anh

Vừa lên đến xe, hai con người mới ngỡ ngàng khi biết mình là chuột bạch. Thần Dật hôm nay muốn thử con xe mới được nâng cấp của anh có hiệu quả thế nào, đó là Aston Martin. Với bộ máy tối ưu nhất,đã thế động cơ đã mượt rồi lại còn để Thần Dật cầm lái. Hai thanh niên ngồi sau nghĩ thầm không dám nói. Rằng với cái phong cách lái xe của anh. Dù không bị xe cảnh sát để vào mắt thì cũng là do số anh đỏ, chứ thử nghĩ xem, đi với tốc độ tương đương 280km/h thế thì có đáng nói không ?

Nhưng nếu có bị đuổi theo cũng không quá đáng lo ngại, yên tâm là chắc chắn Lục Thần Dật sẽ cắt đuôi được xe tuần tra cảnh sát. Đó là lý do hai anh vẫn yên tâm để Thần Dật làm chủ mạng sống của mình nhưng có điều khi đến nơi cả hai anh có dấu hiệu... say xe.

Nhưng thật sự là quán bar này cũng rất rộng. Vừa mới vào thì đã nghe thấy tiếng nhạc xập xình vang lên,đèn chiếu sáng lập lòe tứ tung thật gai mắt,khiến cả ba anh không hài lòng. Vậy là ông chủ ở đây liền chiều theo ý Thần Dật.

Ưu ái cho đám anh một phòng trên tầng cao yên tĩnh và sang trọng hơn. Đẩy cửa bước vào,một luồn khí mát từ trong phòng ập đến, không khí dễ chịu hơn dưới kia rất nhiều.

Đi dọc qua những chỗ ngồi lẻ hai bên đường trước lối đi. Khi vào bên trong, càng đi Giang Văn càng thấy toàn thân như được bao phủ hoặc đúng hơn là cảm giác đang đi trong mê cung rộng lớn

Bọn anh đến đây là để vui mà,nên rất dành sự rảnh rỗi mà cảm nhận sự sang trọng của một trong những chỗ nổi tiếng về độ ăn chơi,mẫu mã ở đây có đủ từ chỗ quẩy đến gặp nhau chơi bời,nói truyện hay khu hẹn hò bí mật. Thật chả khác gì cái thành phố thu nhỏ giải trí, rất được ưa chuộng. Đây cũng không giống như những quán bar bình thường, đây được gọi với cái tên riêng biệt của nó, Striben

Đến cái hơi khí lạnh hay phong cảnh ở đây Giang Văn cũng rất tận hưởng. Chứ sao nữa tiền anh cả đấy

Vừa đi vừa cảm nhận, đến chỗ ngồi vip vắng vẻ hơn thì mới biết không phải chỉ có mình bọn anh được lên đây. Sớm trước đó, một chỗ ngồi với ánh đèn không quá gai mắt,ghế sofa,rượi và mùi thuốc lá là đã có các tỷ ngồi vắt chéo chân ở đó

Lúc tụi anh nhìn bọn họ cũng là lúc các chị ấy đồng loại đưa ánh mắt lên nhìn. Vừa thấy có trò vui, ánh mắt vừa nãy còn buồn chán nản mà khi ngoảnh mặt lên, mười con mắt đã sáng bừng lộ rõ rồi quay lại tụm vào thủ thỉ với nhau. Có thể cảm nhận được tiếng cười thích thú đang cố kìm nén trong lúc các tỷ đang "bàn chuyện đại sự"

Thế này thôi cũng đủ dọa sợ chết Giang Văn rồi. Cảm giác với ký ức ùa về làm anh chột dạ hơi ngại ngùng theo phản xạ lùi thụt về phía sau, lấy tay khơu trước mặt. Sở Lưu, Thần Dật thấy hành động chột dạ liều lĩnh của anh thế lại khoanh tay cười khẽ ngao ngán lắc đầu. Đủ hiểu sao Cố Giang Văn lại thế sau khi nhìn những ánh mắt thỉnh thoảng lại một hai người nhòm ngó lên Giang Văn

Trong khi Cố Giang Văn cảm thấy đang từ hưởng thụ thoải mái cái bỗng chốc chuyển sang hơi bất ngờ hóa thẹn. Lại bị những ánh mắt hai bên thầm cười, tự thấy là đang cười anh

Chả đợi các anh lên tiếng một chị gái liền đi lại quấn lấy tay Thần Dật chào hỏi hớn hở rất nhiệt tình. Trong khi ba anh vẫn chưa có kế hoạch gì khi đến đây, bất ngờ gặp lại nhau thế này cũng không dám nỡ từ chối trước sự nhiệt tình của các người đẹp soái khí

Và thế là họ thành công dụ dỗ bọn anh ngồi vào giữa dãy ghế,xung quanh toàn các tỷ ăn mặc cá tính,lãnh đạm, trông vừa soái vừa sexy. Ghế sofa kiểu vuông đầy êm ái bao quanh cái bàn với mẫu mã sang trọng và mặt bàn làm từ kính thạnh cao họa tiết bắt mắt. Khiến chỗ để chân chở nên chật hẹp,khó đi lại hơn nên con mồi đã bị dồn vào thì khó mà ra được. Cho thấy rằng họ tính toán hết cả rồi

Vì đã quen nhau từ trước nên thành ra cũng không quá ngập ngừng giới thiệu bản thân. Tính ra là không cần vòng vo tam quốc nên Thẩm Nghi đẩy cao gọng kính mà bày trò xem kịch vui

"Nào nào,chắc hẳn hôm nay là ngày vui của bọn cậu nên mới gặp được nhau khi không phải cuối tuần thế này,cứ quẩy nhiệt tình lên. Thiếu, bọn tôi mời "

Phó Sở Lưu nhấp một ngụm rượu,cảm giác cay tê tê đầu lưỡi khiến anh bất giác nảy ra một câu hỏi

"Vậy mấy chị luôn đến quán bar này thường xuyên sao ?"

Hòa Thủy ở bên cạnh như hơi trúng tim đen mà phản ứng lấy tay che miệng cười khách sáo, trả lời

"Ừm...cũng không thường xuyên lắm chỉ là từ ngày về nước gặp các cậu chúng tôi thấy có nơi để giải trí hơn"

Bỗng ngẫm lại Hòa Thủy tự thấy có gì đó không đúng, Ly Nhã liền vội sửa lời

"À,không không !! chúng tôi chỉ là thấy ở trên cao thế này ngắm cảnh và thưởng thức rượu vang rất tuyệt"

Hai người Mộc Châu và Hỏa Tình liền hưởng ứng. Một,một,hai,hai đồng tình.

Nghe thấy bộ dạng nói chuyện úp úp mở mở của họ. Cả ba người cùng chung xúc cảm, nghi ngờ

"Đúng,đúng,đúng!! Không những có rượu ngon cảnh đẹp, còn có thể nhìn thấy trường đại học Sun,nơi biết bao tiểu thịt tươ-"_ Mộc Châu

Đến đây thì Sở Lưu với Giang Văn thấy cấn cấn rồi, đó không phải trường của bọn anh sao. Nhờ câu nói đó mà hai anh mới biết trên này cao tới mức nhìn được gần rõ cả cái sân trường,khu bóng đá,bóng rổ kể cả khu nhà vệ sinh, bể bơi của Sun Stone. Trong khi hai khuôn mặt còn mang nét hiện rõ ý tứ đánh giá thì quay qua thấy Thần Dật vẫn đang ngồi ung dung không một phản ứng, tay lắc ly rượu thưởng thức. Giang Văn tự hỏi rằng bình thản vậy sao ? Cứ như biết trước hoặc quá quen từ lâu vậy

"Uồi,ầy! Ở đây vừa có loại rượu mới vừa cho lên, thử đi! "_ Hỏa Tình

Hỏa Tình chen ngang đúng lúc khiến cả hội không bị bẽ mặt vì sự mê muội và cái tính nhây nhây của nhỏ Mộc Châu này mà muốn phô ra hết trong khi các mỹ nam đang ở ngay trước mặt. Đó cũng là tiểu thịt tươi xuất thân từ Sun bộ không sợ nói vậy lộ hết bí mật sao, ý tứ ở đâu ?

"À, hôm nay sao trông các cậu bảnh vậy,mà hình như tôi hỏi thừa rồi" _ Ly Nhã

Ly Nhã cầm chai rượu đắt tiền trong tay,thành thục nghiêng đúng góc độ ép rót cho dòng rượu đỏ thẫm chảy vào trong chiếc ly thủy tinh óng ánh trên bàn. Khuôn mặt thanh tú khẽ đưa ánh mắt chung chung lên nhìn,đặc biệt dành cho Giang Văn sự chú ý hiện lên thoáng chốc một tia gian xảo khiến anh khẽ rùng mình,nhưng anh vẫn ngây thơ dặn lòng không nghĩ nhiều

Đương nhiên chị Ly Nhã không quên thả nhẹ một câu tiếp theo đầy mùi cà khịa, ít nhất là do Thần Dật nghĩ thế

"Không phiền cho tôi hỏi hai cậu Sở Lưu với em Giang Văn đây là Dật Thần có gian tình với em nào rồi chăng ?"

Thần Dật đang thong thái thưởng thức loại rượi vang Merlot, khi uống thì đủ các vị khác nhau nhưng trong đầu lại thấy câu hỏi của chị Thiệu Ly Nhã toàn là vị châm chọc cay xè. Lục Thần Dật bất lực đưa tay lên đầu xoa xoa vùng thái dương, thở dài nhìn ba con người đang diễn hài cố ý nói to chỉ ý là muốn cho ai đang ngồi đây nhìn thấy.

Đụng vào đúng "chuyên môn" của Phó Sở Lưu, anh bắt trọn khoảng khắc nhe cái răng khểnh cười đẹp muốn rụng tim. Quay qua cười cười nói nói rất trôi chảy với chị Ly Nhã

"Ấy chị hỏi vậy là đúng người rồi! Cả ngày cậu ta cứ làm mặt lạnh băng khiến em sợ đóng băng hết cả người, mà dạo này cứ thấy thập thập, thò thò trông khả nghi lắm" Sở Lưu cố tình thay đổi nhịp độ cao giọng lên xuống khiến câu nói trở nên ngứa đòn

Thần Dật cảm nhận từ trước sẽ có điều chẳng lành,đúng là như vậy. Bọn anh dính nhau từ thời cấp 2 đến giờ,bộ không hiểu rõ rằng Lục Thần Dật là chuyên gia lạnh lùng sao. Vậy mà thằng Sở Lưu này lại đặt điều vu khống, đổ dầu vào lửa. Phó Sở Lưu à, mày chán sống ?

Ly Nhã cũng được phe cười thầm, hưởng ứng theo rất nhanh

"Đúng là Thần Dật lớn thật rồi, nhìn còn tưởng yên phận làm thái giám suốt đời chứ"

Ly Nhã ngả người vào ghế sofa cười,lấy tay vỗ vai vào người chị em ngồi cạnh. Hòa Thủy ngồi nghe cũng thấy buồn cười. Các chị em tốt cũng liền "thuận buồm xuôi gió" mà cười khúc khích với nhau,hùa vào diễn chung. Bắt đầu tính đến chuyện xa lắc xa lơ rằng bằng mọi cách rước được đứa "em dâu" hiện tại không có thật này về

"Nếu tiểu tử nhà ngươi đây không tài về việc cua gái,khó bắt được con gái nhà người ta về, rồi để ẻm đi lấy người khác! Thì alo một tiếng các tỷ. Đi cướp dâu không phạm pháp. Múc"




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net