Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại công ty của Trần Tử Thao
Phía bên trong văn phòng
Tiểu Khúc thật sự chịu hết nổi rồi, bà ta là cái gì mà dám đuổi cô đi ra chứ. Trần Tử Thao, Tử Thao nhất định phải là của cô. Mặc dù bên phía thư kí đã cản lại, nhưng cô ta vẫn cứ khăng khăng bước vào
“ Tử Thao... anh còn yêu em không? ” Tiểu Khúc lại bắt đầu màn trình diễn của bản thân. Cô ta mở cửa bước vào, chạy thật nhanh rồi ôm chầm lấy thân hình cao lớn của Tử Thao, bộ ngực thuận tiện mà sát lại cánh tay anh.
Khuân mặt ủy khuất cùng điệu bộ đáng thương, cô ta bắt đầu kể lại những việc ban nãy ở Trần gia, nhịn không nổi là lại rơi nước mắt. “ Phu nhân, phu nhân bà ấy như vậy mà lại đuổi em khỏi Trần gia... hức... ”
Trần Tử Thao nãy giờ thật sự có chút không để ý đến cô ta, nghe đến đây mới thoáng đẩy nhẹ Tiểu Khúc ra
“ Hửm, mẹ anh? Bà ấy về nước rồi à? ”

“ Tử Thao ca ca, phu nhân thật quá đáng... huhu. Tử Thao... ”

Ngoại trừ Tiểu Khúc và Tử Thao, trong căn phòng này không hề có ai. Nhiệt độ căn phòng như nóng lên khi mà Tiểu Khúc luôn cố tình hấp dẫn Tử Thao. Cánh tay mềm mại đặt lên lồng ngực người đàn ông, tay còn lại thuận thế mà từ từ cởi bỏ lớp y phục trên người. Tử Thao vẫn đứng yên tại 1 chỗ, ánh mắt hứng thú nhìn theo từng động tác của Tiểu Khúc, từng lớp, từng lớp một một lần lượt trượt trên cơ thể rồi rơi xuống đất. Y phục mỏng mang còn sót lại cũng đủ khiến đàn ông muốn hưng phấn rồi

“ Tử Thao... Người ta thật lòng rất yêu anh nha ” Cánh tay đặt trên lòng ngực bỗng lùi xuống, cầm lấy cánh tay Tử Thao đặt lên bầu ngực của mình. Tử Thao vẫn không hề phản ứng, nụ cười nhếch lên châm biến. Thấy nụ cười này, Tiểu Khúc vui mừng, xem ra là hài lòng rồi
Lần này cô ta tình nguyện chạy tới đây,  hẳn là ván bài này đã muốn lật với Hàn Trân rồi, Tiểu Khúc cầm lấy cánh tay của anh, nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực bản thân, đã vậy cái miệng nhỏ cũng không ngừng rên lên, thật khiến đàn ông thần phách phi tán.
Bàn tay của Tử Thao cũng không ngần ngại mà khiến cô ta thoả mãn, chỉ một chút mà cô ta đã thảm thiết cầu xin như vậy, xem ra trình độ ắt hẳn không tệ. Tư thế đứng hiện tại vô cùng kiêu ngợi, trang phục của Tử Thao vẫn uy nghiêm như vậy, nhìn sang phía Tiểu Khúc, y phục phía trên đã sớm không còn rồi

“ Ư.. ư... Tử Thao, ư... người ta chịu hết nổi rồi... Ư, ư.. người ta muốn anh... A...a ”

Nghe tiếng câu ta cầu xin như vậy, Tử Thao vẫn không hề động tâm, ngón tay thậm chí còn mạnh bạo mà làm bầu ngực cô ta biến dạng. Phía dưới, Tiểu Khúc đúng là nhịn hết nổi rồi, cô ta bây giờ đã dính chặt vào Trần Tử Thao rồi, Tử Thao muốn trêu đùa với cô ta một chút liền nói

“ Tiểu Khúc, em như vậy, liệu có chịu nổi không? Hả? ”

Bàn tay kia không hề rời ra mà còn dùng lực mạnh hơn, làm cho Tiểu Khúc khóc lóc cầu xin, nhìn cả thân hình không chút che đậy này. Trần Tử Thao căn bản là không muốn đụng tới, chỉ muốn chơi đùa cùng cô ta một chút.

“ Tử Thao... Ưm... Ư... Tử Thao... người ta muốn anh rồi mà... Tử Thao... dừng lại đi mà... bên dưới... ”

Tử Thao ngồi phía trên trước ghế sopha, để mặc cho Tiểu Khúc gần như là không mảnh vải che thân quỳ phía dưới, bàn tay ban nãy thăm dò toàn bộ cơ thể cô ta. Cứ từ từ lướt qua lướt lại như vậy, khiến cho Tiểu Khúc càng không phục, cô ta nhịn nhục chạy đến đây, ắt hẳn muốn nhiều hơn. Nhịn không được mà cô ta thở gấp rồi leo lên ngồi lên trên thân hình Tử Thao, phần dưới đã sớm ẩm ướt, cô ta dâm đãng như vậy mà tách phần đùi của Tử Thao ra, thứ bên trong đó cũng đã sớm nhô lên rồi
Nhìn hành động của cô ta, Tử Thao thản nhiên để cô ta làm bừa. Suy cho cùng, anh vẫn là đàn ông, trước sự tấn công của Tiểu Khúc như vậy, nếu không phản ứng thì cũng không đúng. Nhưng thật sự, anh không hề có hứng thú với cô ta

“ Ca ca, anh làm người ta ra như vậy, bắt đền nhaa ”

Bầu không khí bên trong căn phòng nóng lên theo từng động tác của Tiểu Khúc, cô ta ở phía trên vẫn cứ ung dung mà hành sự, bên dưới Tử Thao ngoài mặt thể hiện hài lòng, ngoài ra cũng không chạm vào cô ta nữa.
Tiểu Khúc cho dù dùng cách nào cũng không khiến Tử Thao hành sự, trong lòng cô ta đã sớm tức đến phát điên rồi

“ Tử Thao, anh không yêu em sao?... ” Tiếng khóc nức nở lại vang lên

“ Câu trả lời chắc cô cũng đã rõ, sau này tốt nhất đừng làm những chuyện ngu ngốc như vậy nữa. ” Tử Thao đứng dậy, bỏ mặc cô ta lại ở đó

“ Và đặc biệt, đừng chọc giận Hàn Trân ” Trước khi rời đi hẳn, anh vẫn không quên nhắc nhở Tiểu Khúc một chút.

“ Tử Thao, anh yêu cô ta? ”

Tử Thao không hề trả lời câu hỏi này. Để lại một Tiểu Khúc đang khóc lóc như vậy, đợi Tử Thao rời đi hẳn, cô ta mới nở một nụ cười thâm sâu

“ Hàn Trân ơi là Hàn Trân, để xem. Thứ tôi không có được, cô cũng mong có được trọn vẹn ”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#mmh
Ẩn QC