Tranh thiên hạ - lấy mĩ nhân không lấy thiên hạ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tranh thiên hạ- Thả thí thiên hạ

Tác giả: Khuynh Linh Nguyệt

Thể loại: cổ đại, giang hồ, HE.

Tình trạng: hoàn. 55 chương. 


lần đầu đụng đến thể loại nhức não này, vì tên thiệt ấn tượng , súc tích mà trang nhã ẩn chứa một khí thế hoành tráng . Tình cảm thì ít mà chiến tranh thif nhiều. đọc cũng không uổng, rất hấp dẫn bởi những bất ngờ của nhân vật, rất kích thích bởi thế đánh trận, rất sâu lắng của nội tâm các nhân vật.

vừa đọc vào không biết ai là nam chính ngay, sợ bị lầm như lần trước liền tìm ngay. nữ chính là Bạch Phong Tịch, nam chính là Phong Tức. 2 người là 1 cặp oan gia trong giang hồ Bạch Phong Hắc Tích. duyên số đưa đẩy họ cũng là công chúa Phong Tích Vân của Bạch Phong Quốc và Lan Tức công tử của Hắc Phong Quốc.họ quen biết nhau 10 năm,họ là bàn hữu là oan gia, giữa họ có 1 sợi dây mà ai nhìn cũng thấy.

tác giả tạo cho họ 2 phong thái tính cách hoàn toàn khác nhau.

1 kẻ Trắng như tuyết, trắng ở đây là trang phục, ngọc bội cũng như đặc điểm của tích cách Phong Tịch phóng khoáng tự do, tiêu sái hài hước. có thể ngủ everwhere, và rất ham ăn. Ở nàng dù ngôn từ lẫn hàng động đều không tao nhã nhưng mọi người đều thấy không khó chịu mà còn cảm thấy tiêu sái tự nhiên mang" hơi hướng của sự thư thái, dạng như trời sinh nàng đã có dáng vẻ này ". Con người trong ngoài một thể, hành hiệp trượng nghĩa.

1 kẻ thật đen, danh là tối nhã trong tứ đại công tử của thiên hạ. Phong Tức hành động tuỳ hứng nhưng cực kì tao nhã, khí chất sang trọng của một bậc vương giả. cả thiên hạ ai cũng nhìn chàng mà ngưỡng mộ. thiệt nhầm to, chàng là người tâm cơ, thâm trầm, mưu hại người khác mà luôn giữ cho tay mình thiệt sạch.

tớ ấn tượng với 1 đặc điểm họ đều có đeo trên trán một miếng ngọc bội hình trăng khuyết, 1 trắng 1 đen.

dù thân nhau, mĩa mai, khắt khe, ngán ngẫm. thì giữa họ có một sự thấu hiểu không ai bằng, họ có một mối quan hệ cứ mập mờ 10 năm. ngay từ đọc vào tớ biết họ yêu nhau chắc rồi, mà sao họ không nói để tới với nhau luôn. Ra là có nguyên nhân.

Công chúa nước này với thái tử nước kia, mà lòng chàng còn muốn tranh thiên hạ vây làm sao mà tới với nhau đây. ở truyện ta thấy một Phong tích luôn ỷ lại vào " hồ ly đen", một " hồ ly đen" luôn nuông chiều Phong Tích. Anh nhanh hơn chị, anh biết mình yêu chị, nhưng anh chưa bao giờ nói. còn chị cứ như cục gạch vậy, cứ từ từ rồi gần cuối truyện mới nhận ra. với tớ nó muộn quá.

Truyện về tranh đất mà thành hoàng đế nên tình tiết tình cảm ít tới đáng thương. nên khúc tình cảm thiệt sự có sực hút rất lớn, tớ đọc chưa thấy đủ lắm. chị là nữ cường nên chưa một lần anh lo lắng cho chị, cũng không có cảnh nữ chính dựa vào lòng N9 mà an ủi.

Khi nàng trở lại với ngôi vị Phong vương mọi thứ thay đổi cái một, lạnh lùng, khách sáo, cũng mưu mô toan tính thiệt hơn. Khí thế khi mặc Phương giáp vương cờ ra trận làm người đọc như tớ rất phấn kích.chàng cũng theo Phong Tích về cũng với danh tính Lan Tức công tử của Hắc Phong quốc. cứ xưng hô một cách khách sáo" phong vương" " Lan Tức công tử" là máu tớ nó lên, hừ thời thế thay đổi là mọi thứ cũng phải thay đổi.

Ngoài đôi nam nữ này ra còn có 1 Hoàng Triều đẹp rực rỡ như ánh dương quang,khí thế của 1 bậc đế vương kiêu ngạo, với ông này không biết có tình cảm gì với Phong tịch nữa, giống như thấy nàng hiếm mà muốn có, sau khi biết thân thế của nàng thì anh này lạnh lùng mà bước qua ải mĩ nhân giành giang sơn. 1 Ngọc Vô Duyên thân trắng, ôn nhã như ngọc, có tâm bồ tát nhưng không may số kiếp là người nhà họ Ngọc giết người không trực tiếp mà là làm quân sứ gián tiếp. ở anh này tớ thiệt thấy được vẻ đẹp của sự nhân ái. Anh này với nữ chính cứ như tri kỉ vừa gặp đã nhìn thấu nhau. Nữ chính thì nhìn rõ là rất hâm mộ anh này mà sao đó lại giống như yêu, kì kì, nhưng hình như họ biết ko tới được với nhau nên giữa họ cứ ngậm ngùi sao ấy.

Tam quốc đánh nhau rầm rầm thế trận tùm lum, đọc được mấy chương đầu còn kích thích khúc sau có vẻ hết hay chỉ tập trung vào anh chị chính. Vì đánh giặc nên cần tướng, thế là một đám anh hùng xuất hiện nhớ ko hết tên luôn nhưng ấn tượng được một tướng của Phong Tịch tên Tu Cửu Dung, tính tình hay e thẹn, sắc đẹp thanh tú được ví như đào nhưng sau này anh này bị thương ngay mặt bớt đẹp, tiếc quá chừ. một tướng của Hoàng triều tên Tiêu Giản, gọi là Tiêu Tuyết không đẹp thuần tịch như tuyết, anh này thầm mến chị nữ chính chứ đâu, vì chỉ nói một lời mà thay cả y phục và danh xưng.

Cả cái truyện chỉ chương 53,54 là anh chị xuất hiện trọn vẹn nhất. Cái truyện cũng coi như có chút ngược, nam chính đẹp trai ngời ngời khúc sau vì nữ chính mà truyền hết công lực cho nàng dung nhan chàng bị già nua kém sắc liền, đọc tới đây mà tim tớ chợt đau, thiệt buồn. Mà nhờ cái sự kiện đó mà họ chính thức trân trọng nhau, chọn đối phương là đáp án duy nhất mình cần trong đời. Lí tưởng lớn nhất của Lan Tức là giành giang sơn thành hoàng đế còn nàng thì lo cho Phong quốc mà họ luôn không rõ ràng với nhau. Giữa họ trên cương vị của bậc đế vương đã mưu tínt nhau, nangf từng nhìn chàng như muốn giết chàng, giữa họ có thất vọng có hi vọng, nội tâm lúc nàp cũng phức tạp, nếu không nhờ sự kiện đó không biết bao giờ họ mới dám đối thẳng với lòng mình. Chọn nữ nhân mà bỏ giang sơn, người đời vừa nghĩ là chỉ nghĩ tới, dại gái. Lan Tức từng nói "Tranh Thiên hạ cũng không nhất định là phải có giang sơn mỹ nhân. Quá trình tranh Thiên hạ mới là thứ hấp dẫn người ta nhất! Lĩnh thiên quân vạn mã tung hoành thiên hạ, cùng đối thủ có tài sức ngang nhau quyết đấu trên sa trường, cùng tri kỷ, bạn tốt chỉ điểm giang sơn, nhìn đất đai dưới chân từng tấc từng tấc biến thành của chính mình, mới là thứ để cho người ta sôi trào nhiệt huyết!". Chàng là người chiến thắng, nếu đấu với Hoàng Triều chàng cũng chắc thắng, tớ tin vậy, nhưng chàng từ bỏ hết chạy theo nàng, họ sẽ rong rủi trên thiên hạ.

Cuối truyện cái chi tiết 50 xe đồ dùng quần áo của chàng đem theo thiệt làm ai ai cũng chết cười mà.

Túm lại là truyện đáng đọc, ai đọc sũng hài , cung đấu thì nên đọc Tranh thiên hạ đây coi như đổi khẩu vị. Đây là tranh thiên hạ, đội quân từ 5 vạn tính lên đánh nhau. Cái khí thế hùng hồn cũng hấp dẫn lắm lắm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net