11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cú va chạm đó tuyệt vời đến nỗi tôi chắc chắn rằng nó sẽ để lại một vết bầm ở sau đầu.

Cơn đau dồn dập đổ về như muốn nghiền nát tôi ra vậy, nó khiến tôi choáng váng mỗi khi cố đứng dậy.

Tôi nắm lấy mép bàn để dựng cơ thể mình lên, nhưng rồi lại ngã thêm lần nữa xuống mặt đất, dường như sự chóng mặt đã làm mờ đi tầm nhìn của chính bản thân tôi.

Tôi đưa tay đặt sau đầu, chạm vào chỗ da bị sưng nhưng nhanh chóng cảm thấy thứ gì đó ươn ướt đang ngấm vào tay mình.

Tôi nhìn xuống.

Là máu.

''Này Hoon có phải đến lượt anh rồi kh- Jihoon! Mẹ nó chứ, Jihoon, đã xảy ra chuyện gì thế?''

Tiếng Seungcheol dội lại tâm trí tôi và anh ấy nhanh chóng nâng đầu tôi dậy.

Tầm nhìn dần trở nên mờ đục khiến tôi chẳng thể nào nhìn nổi khuôn mặt anh ấy ra sao.

Tôi vịn vào cánh tay anh ấy, cơn choáng ngày càng trở nên tồi tệ hơn.

Seungcheol quỳ xuống cạnh bên tôi và để đầu tôi ngả vào ngực anh ấy, phần còn lại của cơ thể nằm trên mặt đất.

''Chuyện gì đã xảy ra vậy Jihoon?"

Giọng Seungcheol chắc nịch, làm tôi trở nên lưỡng lự vì nó, hình ảnh về Soonyoung lập tức hiện lên trong tâm trí.

''Có phải do nó làm không?''

Đó là câu hỏi thứ hai Seungcheol hỏi tôi, nhưng lần này tông giọng đã dịu đi.

Tôi chẳng thể trả lời nổi nên đã gật đầu, những ngón tay nhuốm máu của tôi bám lấy áo anh ấy thật chặt.

''S-Seungcheo...h-hyung...''

Mọi thứ dần trở nên tối xầm lại trước mắt.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net