27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Seungcheol nhanh chóng trở lại với bát súp nóng trên tay và quỳ xuống bên cạnh giường tôi, anh đặt bàn súp xuống để giúp tôi ngồi dậy.

Một cơn buồn nôn khác ập tới ngay khi tôi vừa ngồi dậy và tôi phải cúi thấp đầu để cố gắng khiến cảm giác ấy biến mất.

''Em có cần đến nhà vệ sinh không?''

Tôi nhanh chóng gật đầu để Seungcheol đưa tôi đến đó.

Hốc mắt tôi bắt đầu xuất hiện những giọt nước mắt nóng hổi khi tôi nôn hết mọi thứ trong bụng vào chiếc bồn cầu.

Đau quá.

''Hoon à...anh nghĩ tốt nhất là chúng ta nên đưa em đến bệnh viện thì hơn.''

Tôi ngước lên với một cái lắc đầu kịch liệt, thử nghĩ mà xem nếu giờ tôi đến bệnh viện thì sẽ gây ra bao nhiêu rắc rối cho mọi người chứ.

''Em ốm lắm đó...tình trạng của em có thể còn tệ hơn nữa.''

Tôi cắt ngang lời anh nói bằng cách nắm chặt lấy cánh tay anh để cố gắng gượng dậy.

Seungcheol hiểu ngay ra những gì tôi muốn và đưa tôi trở lại giường.

''Nếu bây giờ em không muốn thì không ăn cũng được. Đừng gắng sức quá được chứ? Ngủ một giấc đi, anh sẽ gặp em vào sáng mai.''

Anh ấy kéo chiếc chăn lên người tôi rồi đưa mắt nhìn lướt qua trán tôi trước cả khi tôi kịp nhận ra.

Tôi đưa mắt nhìn một lượt xung quanh giường mình, mọi người đều ở đây.

Một số thì ngủ trên sofa và những người còn lại thì ngủ lăn lóc trên thảm, nhưng vẫn thiếu đi bóng hình ai đó.

Tất nhiên rồi.

Soonyoung không có ở đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net