ÁM MUỘI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ngủ lại đây đi.

Dương Dĩnh nghe xong liền đơ ra, cánh tay vẫn đang được giữ lấy. Thân nhiệt của cô vốn lạnh, nhưng nhiệt độ của người kia lại ấm áp, truyền từ cánh tay lan ra khắp cơ thể cô, khiến hai má nóng bừng cả lên.

Đột nhiên mở lời rủ cô ngủ lại, mặc dù cả hai đều là người lớn nhưng cô vẫn không kịp thích ứng, tốc độ này có phải quá nhanh rồi không?

- Nhưng.. tôi vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, hơn nữa... chúng ta hẹn hò còn chưa được một tháng.

Cô ấp úng nói, mắt vẫn dán vào bộ phim hoạt hình, không dám rời khỏi.

Thái Từ Khôn nghe xong câu nói của cô liền kinh ngạc nhíu mày, rốt cuộc cô đang nghĩ cái gì thế, cậu chỉ đơn thuần muốn rủ cô ngủ lại xem hết bộ phim này thôi mà. Nhưng quả thực dáng vẻ ngượng ngùng bây giờ của cô rất đáng yêu, hai má đỏ ửng lên như vừa uống rượu, ánh mắt lúng túng cố gắng che giấu suy nghĩ trong lòng.

- Em nghĩ nhiều rồi. Tôi chỉ muốn em được xem hết bộ phim này thôi mà. Xem hết xong có thể em sẽ lười về nhà, sợ đánh thức mẹ của em. Nếu vậy em có thể ngủ lại, em ngủ phòng tôi, tôi ngủ phòng dành cho khách.

Thái Từ Khôn vừa nói vừa lấy tay xoa đầu cô, Dương Dĩnh liền gạt tay cậu ra, xấu hổ nói

- Sao cậu không nói rõ như thế từ đầu? - Nghe cậu giải thích xong cô còn thấy xấu hổ hơn, rõ ràng là không có ý gì nhưng lại nói chuyện mập mờ khiến cô suy diễn ra chuyện ngượng ngùng đằng sau.

- Nhưng nếu em đã có ý như thế, cũng không phải là không được.

Thái Từ Khôn giở trò lưu manh ghé sát tai cô thì thầm, bàn tay nghịch ngợm như có như không chạm hờ vào eo cô. Thấy tâm tình thiếu nữ của cô có chút đáng yêu, muốn mượn cớ trêu đùa.

Dương Dĩnh chưa kịp cứng người đã nhìn thấy ý cười trong mắt Thái Từ Khôn. Cậu nhóc này rõ ràng đang có ý đùa cợt cô, muốn làm cô xấu hổ đây mà? Nhưng chị đây lớn hơn cậu gần mười tuổi, sao lại có thể dễ dàng để cậu trêu chọc như vậy được. Nét mặt của cô biến hóa nhanh chóng, đang từ hai má đỏ ửng, nét mày đã nhướn lên, khóe môi mỉm cười. Biểu cảm lạnh lùng kiêu ngạo lại quyến rũ thập phần, ánh mắt mê hoặc ngập tràn tình ý. Thoáng chốc biến thành đại mỹ nhân đa tình khuynh quốc khuynh thành. 

Dương Dĩnh đưa hai tay vòng lên ôm cổ cậu, có ý đồ kéo gương măt cậu lại gần mình hơn.

- Vậy cậu thử xem- Cô cố ý hạ tông giọng, giọng nói vừa ngọt ngào vừa linh hoạt, như muốn thôi miên đối phương rơi vào mị lực của mình.

Thái Từ Khôn không kịp phòng bị, trái tim nhảy loạn xạ trong lồng ngực. Vành tai trong chốc lát liền đỏ ửng, tựa như chỉ cần chạm vào cũng đủ để bỏng tay. Cậu cố gắng lờ đi những ngón tay thon dài đang vuốt ve sau gáy mình. Mặc dù ngón tay của cô đang lạnh nhưng cũng không thể để xoa dịu nhiệt độ như muốn thiêu đốt cổ họng cậu lúc này, cậu đột nhiên nảy sinh lòng tham muốn nhiều hơn.

Ánh mắt chăm chú dán chặt vào đôi môi căng mọng của cô, toàn bộ lực chú ý của cậu đều nằm trên khóe môi quyến rũ của cô muốn hôn xuống, nhưng Dương Dĩnh lại thu người về phía sau, không cho cậu hôn. Thái độ của Thái Từ Khôn bỗng chốc thay đổi, cậu nhìn vào mắt cô, im lặng không tiếp tục, khiến cô có chút căng thẳng. Sống mũi cao của cậu không giữ đủ khoảng cách chạm vào chóp mũi của cô, chỉ còn 3cm nữa là môi có thể chạm vào nhau, nhưng cả hai đều không động đậy, để mặc không khí dần trở nên ám muội. 

Thái Từ Khôn đang đợi sự đồng ý của cô.

Cô mím môi không dám nhúc nhích, sau một hồi chờ đợi, cuối cùng cũng chủ động tiến lên.

Nụ hôn này vừa nồng nhiệt lại vừa quá đỗi dịu dàng, khiến người ta trầm luân không dứt.

Đêm đó, cô thực sự không về nhà.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net