DOCCOCAUDOLA17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
xem thử xem có vấn đề gì không." Nửa canh giờ sau, thanh sam nho sĩ đi vào, đưa một nạp bảo nang cho Ngụy Tác, "Cũng đã sắp xếp xong thân phận mà đạo hữu muốn cố ý lộ ra, là tán tu Kim Phong tán nhân ở Dao Quang thành. Tán tu đó mấy năm trước đã đạt tu vi Phân niệm ngũ trọng, lập động phủ ở ngoài Dao Quang thành nhưng tin tức chính xác cho biết mấy năm rồi y chưa về động phủ. Nếu tin này đồn ra, nói người chuẩn bị kết đan là y thì mọi tu sĩ không hoài nghi, phát hiện ra sơ hở gì."

"Không thành vấn đề." Tính lại nạp bảo nang xong, Ngụy Tác gật đầu với thanh sam nho sĩ, "Đa tạ Vương chưởng quỹ, kết đan bất thành thì thôi, nếu thành thì tại hạ sẽ nói là nợ Vương gia thương hành một món nhân tình lớn."

"Có câu này của Lý đạo hữu là đủ, Lý đạo hữu có cần tại hạ cùng tham gia phách mại hội chăng?" Thanh sam nho sĩ hớn hởn. Nếu Ngụy Tác kết đan thành công mà nói vậy, khác nào cho người ta biết Vương gia thương hành có một tu sĩ Kim đan kỳ làm chỗ dựa,

Dù có đối đầu lợi hại định đối phó Vương gia thương hành thì cũng phải cân nhắc.

"Không phiền Vương chưởng quỹ. Có việc gì tại hạ sẽ tìm. Chỉ là không biết có thể cho tại hạ danh sách vật đấu giá chăng?" Ngụy Tác hỏi thanh sam nho sĩ còn đang hớn hở.

"Không hề gì." Thanh sam nho sĩ lấy từ nạp bảo nang ra một quyển lụa đưa cho Ngụy Tác, "Tại hạ sẽ sai đệ tử đắc lực đứng ngoài quý tân thất, có gì cứ bảo họ tìm tại hạ là được."

"Được." Thanh sam nho sĩ đi khỏi, Ngụy Tác mở quyển tơ trắng ra xem danh sách vật phẩm của phách mại hội.

"Đế xà ấu noãn... Hà lạc kim thư... Kim lưu đạo đan..."

"Vương gia thương hành quả nhiên là phường thị lớn nhất duyên hải Vân Linh đại lục, đại hình phách mại hội có khá nhiều thứ rất được!"

Món đầu tiên là Đế xà ấu noãn, cũng khiến lục bào lão đầu và Ngụy Tác hít một hơi lạnh.

Đế xà, thất cấp đê giai thủy hệ yêu thú, trưởng thành thì thực lực còn cao hơn tu sĩ Kim đan nhất trọng.

Vương gia thương hành đưa vật này lên đầu vì muốn gây ấn tượng.

"A! A! Đồ tốt. Ngụy Tác, còn cả Thâm thủy quỳnh ngọc, có thể bồi bổ nhiều cho Hắc thủy liên. A! Cả Bảo chúc quả, linh dược quan trọng cho Dương chi điểu kết đan!" Lục bào lão đầu kêu liên tiếp trong tai Ngụy Tác.

"Ba món dị bảo, thật ra là thứ gì nhỉ?"

Ngụy Tác liếc một lượt, thấy cuối danh sách là “ba dị bảo bí ẩn”.

"Dị bảo bí ẩn... Không biết trong số này có thứ gì tốt không."

Ngụy Tác không biết là khi gã nhìn đến mấy chữ dị bảo bí ẩn thì trong một quý tân bao sương đối diện, một thanh niên cũng nhìn đến mấy chữ này, lẩm bẩm.

Thanh niên này chỉ chừng hai mươi tuổi, mặt mũi như ngọc, mày kiếm mắt sao, mặc bạch bào ánh lên bạch quang nhu hòa, trông cực kỳ tiêu sái.

Y đang nghịch một chiếc bạch sắc ngọc ấn.

Phù văn trên bạch sắc ngọc ấn cực kỳ cổ kính, huyền ảo, chính giữa là hình kỳ lân, phát ra thủy linh khí tức kinh nhân cực độ, linh quang ràn rạt gột rửa cho thanh niên khí vũ bất phàm này, tăng cường nhục thân cho y.

Pháp ấn này, qua linh khí và linh quang thì ít nhất cũng là pháp bảo đạo giai trung phẩm trở lên.

Cử chỉ thanh niên này toát lên khí tức cực kỳ tôn quý, tựa hồ coi tu sĩ khác chỉ là đồ chơi.

"À! Bắt đầu rồi? Nữ tu này trông khá lắm."

Tu sĩ trẻ tuổi đặt quyển tơ xuống, hơi ngẩng lên nhìn ra, tỏ rõ dục vọng chiếm hữu.

Giữa phách mại hội trường bên dưới từ từ đi ra một nữ tu mặc tử hồng sắc pháp bào. Nữ tu chừng hai mươi bảy, hai mươi tám, thân hình đầy đặn cao ráo, tóc vấn cao, ngực nhô lên lộ ra nửa vòng cung trắng ngần, mặt trái xoan kiểu cổ điển, đích xác xinh đẹp vô ngần.

"Chủ nhân, thể chất nữ tu này không có ích gì cho chủ nhân tu luyện, giao hợp với nàng ta thì linh khí sẽ tưới nhuần cho nàng ta, mình không có lợi gì."

Tu sĩ trẻ tuổi vừa nói xong thì bạch sắc ngọc ấn rực bạch sắc linh quang, ngưng thành hình kỳ lân, cực kỳ lão thành nói.

Khí linh!

Bạch sắc kỳ lân cũng là khí linh cực kỳ hiếm có, chỉ những pháp bảo đặc biệt đạo giai thượng phẩm trở lên ở thời thượng cổ mới có!

Bạch sắc kỳ lân phát ra vương giả khí tức uy nghiêm, rõ ràng là một cao giai khí linh.

"Lân vương nghiêm túc quá. Dù chơi bời mấy ngày, tổn thất chút linh khí thì cũng hồi phục được, không cần khẩn trương như thế." Thanh niên mỉm cười bảo bạch sắc kỳ lân.

"Chủ nhân đã tính rồi thì thôi." Bạch sắc kỳ lân gật đầu, trực tiếp như lưu thủy, "Đế xà ấu noãn có thể dùng để luyện chế ma linh, cứ mua. Cả Thâm thủy quỳnh ngọc, rất hữu dụng với công pháp của chủ nhân thì nên mua."

"Món bảo bối tiếp theo là Đế xà ấu noãn. Giá khởi điểm năm vạn hạ phẩm linh thạch."

Không cần giới thiệu nhiều, hai đệ tử Vương gia thương hành dừng đĩa ngọc đựng Đế xà ấu noãn ra.

"Đế xà ấu noãn! Đây là thất cấp yêu thú, vật này cũng đưa ra phách mại hội được, Vương gia thương hành quả nhiên bất phàm!"

"Có cách nuôi dưỡng thì coi như có thêm một hộ vệ Kim đan kỳ!"

Cả phách mại hội trường đã kín, trừ vài khách quý thì không ai biết sẽ bán những gì nên Đế xà ấu noãn vừa xuất hiện đúng như Ngụy Tác tưởng tượng, có thể chấn kinh toàn trường.

"Trứng đã lớn thế này. Chả trách đế xà thành niên dài tới hơn mười trượng, có thể làm vật cưỡi. Đế xà thì nghe nói thời thượng cổ có nhiều đại năng dùng để kéo pháp xa hoặc pháp bảo cỡ lớn."

Ngụy Tác và lục bào lão đầu thấy quả trứng này màu vàng đậm, được che vải bố đỏ, sinh khí hùng hồn quay tít xung quanh. Sinh cơ và khí huyết còn hơn tu sĩ Phân niệm kỳ.

"Sáu vạn hạ phẩm linh thạch!"

"Tám vạn hạ phẩm linh thạch!"

Nữ tu cao ráo đầy đặn chủ trì phách mại hội vừa dứt lời đã có tu sĩ liên tục ra giá.

Đối với Đế xà ấu noãn, Ngụy Tác không có hứng thú lắm.

Không tính gã không có nô thú pháp quyết co thể khống chế hai trở lên yêu thú, dù có thì yêu thú cỡ này mà bồi dưỡng cùng tiêu hao cực nhiều lực khí, linh thạch. Chi bằng dồn lực khí và linh thạch này cho Phệ tâm trùng. Phệ tâm trùng tiến giai nhiều lần thì cũng không kém gì, hơn nữa chỉ mỗi việc giúp Dương chi điểu lại kết đan cũng đủ nhức óc rồi. Giúp nó kết đan không chỉ thực hiện lời hứa mà thiên phú cảm tri nguy hiểm của nó đích xác cực kỳ hữu dụng.

"Hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch!"

Trong một quý tân thất cạnh Ngụy Tác, một lam y trung niên tu sĩ mắt lóe sáng ra giá.

"Ba mươi vạn hạ phẩm linh thạch." Trong một quý tân thất khác, một thân ảnh nữ tử không chịu kém.

Ba mươi vạn hạ phẩm linh thạch, cái giá này cho một quả trứng thật sự cực kỳ kinh nhân.

Những đúng lúc đó, trong một quý tân bao sương vang lên, "Năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch!"

"Được lắm!" Giọng nói vang lên, toàn trường chấn động, Ngụy Tác cũng cả kinh, nhìn về bao sương đó.

Bao sương đó là của thanh niên cầm bạch sắc ngọc thạch tiểu ấn.

"Chủ nhân, không cần trả cao thế, bốn mươi vạn hạ phẩm linh thạch là được rồi." Bạch sắc kỳ lân lơ lửng trước mắt, nhíu mày.

"Không sao, hiện tại chỉ cần tu vi và thực lực tăng trưởng nhanh, một chút linh thạch có là gì. Dù gì tu vi và thực lực tăng trưởng nhanh thì ta càng kiếm được nhiều linh thạch." Bạch bào thanh niên cọ cọ bạch sắc tiểu ấn, mỉm cười. "Nếu tiếc linh thạch, bốn mươi vạn hạ phẩm linh thạch, chỉ dùng để luyện chế một món pháp khí tiêu hao thì cũng có lấy lại được đâu."

"Chủ nhân anh minh, bất quá là khí linh, tại hạ vẫn nên đưa ra kiến nghị." Bạch sắc kỳ lân gật đầu.

"Tất nhiên." Bạch bào thanh niên mỉm cười, xoay xoay cái vòng bạc có nhiều khe trên cổ tay, bạch quang ánh lên, một linh thạch đại được lấy ra đặt sang bên.

Vòng tay y cực kỳ cổ kính, tựa hồ là pháp bảo kiểu nạp bảo nang từ thời thượng cổ!


Trả lời kèm Trích dẫn

Đã có 23 thành viên gửi lời cảm ơn đến Lặng Thầm vì bài viết này.

  [Hiện ra]

Lặng Thầm

Hôm qua  04:27 PM

#365

Tiên Nhân

Ngày tham giaFeb 2012Bài viết234Xèng5,769Thanks533Thanked: 6,070/231

Thông Thiên Chi Lộ 
Tác Giả: Vô Tội
Chương 365: Thanh niên thần bí.

Dịch: Cong Tu Bac Lieu
Nguồn: Vipvandan





NỘI DUNG: HIDE




"Lâm tiền bối, đây là Đế xà ấu noãn của tiền bối."

Bạch bào thanh niên trả giá năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch thì không còn ai tăng thêm, quả trắng màu vàng to bằng nửa thân người hai đệ tử Vương gia thương hành mặc hắc sắc cẩm y trực tiếp đưa vào quý tân bao sương cho y.

"Được, đặt xuống." Bạch sắc kỳ lân đã ẩn vào trong ấn, ra hiệu cho hai đệ tử Vương gia thương hành đặt Đế xà ấu noãn xuống, thanh niên liền mỉm cười chỉ vào linh thạch đại trên bàn, "tự đếm năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch đi."

"Nhiều linh thạch thế hả?!" Hai đệ tử Vương gia thương hành vội bước lên mở linh thạch đại đổ ra, tức thì hơi biến sắc.

Trong linh thạch đại đựng toàn thượng phẩm linh thạch, chỉ liếc qua cũng biết số lượng đổi được hơn ba trăm vạn hạ phẩm linh thạch!

Ngần ấy linh thạch nhưng bạch bào thanh niên tựa hồ rất coi thường, tạo cho người ta cảm giác rất thoáng tay.

"Kim lưu đạo đan, đan dược này tuy còn lại không ít nhưng đều do các tông môn, gia tộc giữ, thường không xuất hiện tại phách mại hội. Xem ra Hải Tiên thành có tu sĩ định xung kích kim đan, ủy thác Vương gia thương hành, Vương gia thương hành không có nhưng nhờ quan hệ lấy về, chủ nhân viên đan dược cũng muốn bán ở phách mại để thu được lợi ích lớn nhất. Hải Tiên thành nhỏ xíu này có thể có thêm một Kim đan tu sĩ."

Đợi hai đệ tử Vương gia thương hành chấn động đếm đủ năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch mang đi, mục quang bạch bào thanh niên lại nhìn xuống nữ tu cao ráo đầy đặn ở giữa phách mại hội trường, đĩa ngọc trước mặt nàng ta đặt một hộp gỗ trầm hương đựng Kim lưu đạo đan rực kim quang.

Hóa ra đã đến lượt Kim lưu đạo đan. Qua ánh mắt bạch bào thanh niên cực kỳ tôn quý này thì chắc hiểu rõ về Kim lưu đạo đan, chứng tỏ kiến thức và tài trí đều cực kỳ cao minh.

"Kim lưu đạo đan, địa giai đan dược, giá khởi điểm hai vạn hạ phẩm linh thạch."

"Hai vạn năm nghìn hạ phẩm linh thạch."

"Hai vạn tám nghìn hạ phẩm linh thạch."

"..."

Như bạch bào thanh niên nói, Kim lưu đạo đan tuy còn nhưng đại bộ phận các tông môn không có, có những tông môn dù còn không ít những không bỏ ra, vì dù tông môn nội không có tu sĩ xung kích kim đan mà đan dược lưu truyền ra, giúp tu sĩ tông môn khác đề cao xác suất kết đan thành công thì không hay ho gì. Nên Kim lưu đạo đan vừa xuất hiện đã khiến nhiều tu sĩ tranh giành.

Trong quý tân bao sương của Ngụy Tác, gã quyết giành lấy đan dược này, không trả giá mà bình tĩnh như thường đợi.

"Sáu vạn hạ phẩm linh thạch!"

"Tám vạn hạ phẩm linh thạch!"

"Mười vạn hạ phẩm linh thạch!"

Rất nhanh, giá Kim lưu đạo đan đạt tới mười vạn hạ phẩm linh thạch, đúng lúc đó, một giọng nói bình thản cất lên, "Hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch."

"À!"

Trực tiếp tăng mười vạn hạ phẩm linh thạch khiến toàn trường sôi lên. Ngụy Tác nãy giờ bình tĩnh như thường cũng ngẩng lên. Gã nghe ra người tăng giá là tu sĩ dùng năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch mua Đế xà ấu noãn.

"Chủ nhân đã kết đan thành công, vì sao còn mua Kim lưu đạo đan?" Bạch bào thanh niên vừa hô hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch thì bạch sắc kỳ lân lại từ bạch ngọc tiểu ấn thượng hiện ra hỏi.

Khí linh nói thế, bạch bào thanh niên lại là một Kim đan kỳ đại tu sĩ!

"Kim lưu đạo đan tuy vô dụng với ta nhưng không mua được ở ngoài." Bạch bào thanh niên mỉm cười: "Lân vương, tương lai ta phải lôi kéo một số tu sĩ, viên đan dược này sẽ có chỗ dùng."

"Hai mươi lăm vạn hạ phẩm linh thạch." Giọng Ngụy Tác vang lên.

"Xem ra đây là chính chủ cần Kim lưu đạo đan." Bạch bào thanh niên nhìn quý tân bao sương của Ngụy Tác, cười nhạt: "Ba mươi vạn hạ phẩm linh thạch."

"Ngụy Tác, y tăng giá là ít cũng năm vạn mười vạn linh thạch. Chắc là đệ tử của đại tông môn hoặc đại gia tộc. Bất quá ngươi có ngần ấy linh thạch, muốn so thì đè chết y đi!" Trong bao sương của Ngụy Tác, thân ảnh lục bào lão đầu hiện ra.

"Ba mươi lăm vạn hạ phẩm linh thạch." Ngụy Tác bình tĩnh như thường gật đầu, lên tiếng.

"Năm mươi vạn hạ phẩm linh thạch." Giọng nói nhạt nhẽo lại vang lên.

"Năm mươi mốt vạn." Ngụy Tác giật giật chân mày.

"Sáu mươi vạn."

"Sáu mươi mốt vạn."

"Oành!" Toàn trường chấn động, giọng Ngụy Tác thập phần lãnh tĩnh bình đạm, nhưng rõ ràng có ý vô luận đối phương trả bao nhiêu thì gã cũng thêm vào một vạn hạ phẩm linh thạch.

"Được lắm! Lân vương, y định so linh thạch." Bạch bào thanh niên cười nhạt, không coi Ngụy Tác ra gì nói ngay: "Một trăm vạn hạ phẩm linh thạch!"

"Một trăm vạn? Một trăm vạn linh thạch, đủ mua vài món đạo giai pháp bảo rồi!"

"Điên cuồng, hai người này lẽ nào cùng sắp kết đan?"

"..."

Bạch bào thanh niên vừa trả một trăm vạn linh thạch thì toàn trường lại hít hơi lạnh, ngay cả thanh sam nho sĩ ở một quý tân thất khác cũng biến hẳn sắc mặt đứng dậy.

"Một trăm linh một vạn hạ phẩm linh thạch." Ngụy Tác lãnh tĩnh bình cất giọng.

"Hả?"

Thanh sam nho sĩ trông dễ coi hơn hẳn, bạch bào thanh niên tỏ vẻ hơi bất ngờ.

"Lân vương, y muốn đua với ta, có nên tăng giá tiếp không?" Nụ cười gằn hiện lên trên khóe môi bạch bào thanh niên.

"Người này chịu bỏ ra ngần ấy linh thạch, chắc quyết giành được viên đan dược này, khẳng định sắp kết đan nên chuẩn bị nhiều linh thạch. Nếu chủ nhân vì đan dược này, tiêu hao quá nhiều linh thạch, tiếp theo có bảo vật gì tố mà linh thạch không đủ thì thiệt lắm." Bạch sắc kỳ lân lắc đầu, "Nếu là tại hạ thì không trả giá thêm nữa."

"Được, nhường y một lần." Bạch bào thanh niên thập phần quyết đoán gật đầu.

Ngụy Tác ra giá một trăm linh một vạn hạ phẩm linh thạch, bạch bào thanh niên không tăng thêm, thanh sam nho sĩ thở phào, ngồi xuống.

"Con bà nó chứ, sao không thêm giá, đấu với bọn ta hả, ép bẹp dúm ngay, hừ!"

Viên Kim lưu đạo đan được đưa đến quý tân bao sương cho Ngụy Tác. Lục bào lão đầu ẩn đi, nhưng giọn nói đắc ý vẫn không ngừng vang trong tai gã.

"Đây là hai tấm tinh phù Tuyền Cơ phường và một vạn hạ phẩm linh thạch."

Thu Kim lưu đạo đan, Ngụy Tác lấy ra hai tinh phù, cầm một nắm linh thạch, đưa cho hai đệ tử Vương gia thương hành.

"Lý tiền bối, đủ linh thạch rồi. Vương chưởng quỹ đã dặn nếu Lý tiền bối dùng tinh phù Tuyền Cơ phường thì năm mươi hai vạn hạ phẩm linh thạch một tấm. Còn thừa thì khi tiền bối rời đi sẽ trả lại cho tiền bối." Một đệ tử Vương gia thương hành lại trả ngay linh thạch cho Ngụy Tác.

"Được!"

Ngụy Tác không khách khí, tiếp tục xem.

"Thâm thủy quỳnh ngọc..."

Liên tục hơn mười bảo bối qua đi, bạch bào thanh niên và Ngụy Tác cùng chớp mắt.

Giứa phách mại hội trường, hai đệ tử Vương gia thương hành bưng một khối mặc lục sắc ngọc thạch ra.

Khối ngọc thạch có vẻ rất nặng nhưng lại tạo cho người ta cảm giác thập phần nhu nhuyễn, thủy linh khí tức không ngừng phát ra.

Thâm thủy quỳnh ngọc, là xương yêu thú Ngọc cốt quỳnh ngư sống ở vực sâu chất lại, quanh năm tích lũy thủy linh chi khí ngưng thành, có thể luyện chế thủy hệ pháp khí. Khối Thâm thủy quỳnh ngọc lớn như thế này phải cần hơn nghìn con Ngọc cốt quỳnh ngư mới đủ.

"Mười vạn hạ phẩm linh thạch."

"Mười lăm vạn hạ phẩm linh thạch."

"..."

Một khối nhỏ thì giá trị không cao nhưng khối lớn thế này thì có thể dùng để luyện chế pháp bảo, nên vừa được đưa ra là giá tăng liên tục.

"Hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch!"

Hắc thủy liên của Ngụy Tác, tại Đạo Huyền điện tổn hại khá nặng, uy năng giảm nhiều, Thâm thủy quỳnh ngọclớn thế này đủ bù lại uy năng tổn thất, thậm chí khiến Hắc thủy liên tăng tiến một cấp cũng nên. Ngụy Tác quyết giành lấy. Đợi khi có người ra giá mười tám vạn hạ phẩm linh thạch mà không ai lên tiếng nữa thì gã ra giá hai mươi vạn hạ phẩm linh thạch.

"Hả? Y lại ra giá."

Trong bao sương của bạch bào thanh niên thần bí, y vốn nhất vốn đang chuẩn bị, cũng hơi ngẩn ra, bật cười, "Ba mươi vạn hạ phẩm linh thạch."

"Tiếp rồi! Ngụy Tác, đè bẹp y!"

Lục bào lão đầu nhận ra giọng đối phương, hưng phấn hẳn.

108 Thiếu Nữ Lương Sơn 
Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng Băng 
Quyển 1: Lạc Thảo Lương Sơn
Chương 147: Một khúc thương, nàng diễn sướng.

Dịch: ZzElizabethzZ
Nguồn: Lương Sơn Bạc






NỘI DUNG: HIDE



Tô Tinh biết nàng ám chỉ Lâm Anh Mi, "Nàng có một số việc phải làm. Tạm thời không ở cùng."

Khoái nhi ánh mắt nhíu lại, không thể tin nhìn Tô Tinh: "Ngươi lại không để nàng ở cùng? Ngươi thật đúng là Hàng Tinh giả thú vị a." Lần đầu tiên, nàng nghe nói có Hàng Tinh giả để Tinh Tướng tự tiện rời đi."Không thể tưởng được ngươi cư nhiên có thể ký hạ Yến Thanh, thật sự bội phục bội phục. Có hứng thú cùng tỷ tỷ nói nói bên trong khúc chiết sao? Nhất định rất thú vị đi, hì hì." Truyện "108 Tinh Thiếu Nữ Lương Sơn - Tác giả: Tha Khốc Đích Tượng Băng" được copy từ Diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Tô Tinh vô lực nhìn nàng, "Ngươi là muội muội ta không sai biệt lắm."

"Ngươi cư nhiên muốn cho Khoái nhi làm muội muội ngươi?" Khoái nhi ánh mắt lại nhướng lên, "trong Nữ Lương sơn, Khoái nhi là đại tỷ đại nga."

"Các ngươi ấn giao y danh từ bài danh tỷ muội bối phận, nhưng mà ở trong mắt ta ngươi vẫn là tiểu cô nương thôi." Tô Tinh cười hắc hắc.

"Muốn cho khoái nhi làm ngươi muội muội? Ngươi cũng thật lớn mật, khó trách có thể ký hạ Lâm Xung." Khoái nhi che miệng cười, nhưng mang lại cảm giác không giống đang tươi cười: "Nhưng mà chỉ sợ ngươi không thể tiêu thụ nổi đâu."

Tô Tinh đang muốn nói chuyện.

Bên kia, Võ Tòng lãnh đạm ngắt lời hỏi: "Khoái nhi. Ngươi cùng hắn đang nói chuyện gì? Chúng ta cần phải đi."

"Nga." Khoái nhi ngoái đầu, "Võ Tòng muội muội. Tỷ tỷ đột nhiên có cái ý tưởng, để Tô Tinh cùng chúng ta cùng đi đoạt Tử Vi cấp sinh thần cương được không?"

Tô Tinh kêu thầm một tiếng.

"Tô Tinh?" Võ Tòng mân đôi môi monhr manh, đỏ mọng. Ánh mắt bình tĩnh ,lãnh đạm: "Thiếp thân không cùng Hàng Tinh giả hợp tác."

"Hắn không phải bình thường hàng tinh giả nga?" Khoái nhi ý vị thâm trường nói.

Võ Tòng hiển nhiên không có để ý khoái nhi nói bên trong huyền cơ, khiến Thiên Thương tinh Hành Giả cùng Hàng Tinh giả liên thủ, đây là trong mộng đều không có khả năng phát sinh ."Ngươi cùng hắn hợp tác thôi." Võ Tòng làm bộ liền phải rời khỏi.

"Được rồi." Khoái nhi bất đắc dĩ trả lời. Cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút, cuối cùng đối Tô Tinh hảo tâm nhẹ giọng nhắc nhở nói: "Võ Tòng là một mẫu hổ đi, ngươi có biết khoái nhi ý tứ sao?"

"Ân, nếu nàng biết ta chính là người kia sẽ thế nào?" Tô Tinh cảm thấy khó giải quyết. Kia đầu bạch huyền lân hổ thoạt nhìn cực hung hãn, lục thất giai yêu thú cũn gây áp lực lớn như thế với Tô Tinh.

Tinh lân thú?

Cũng không biết là cái gì lai lịch.

"Sẽ giết ngươi. Không chút do dự." Khoái nhi dứt khoát trả lời.

Tô Tinh tự biết hiện tại không phải trước mắt lãnh diễm nữ nhân đối thủ, chỉ là đầu bạch hổ tràn ngập địch ý."Ngươi vì cái gì không vạch trần ta?"

"Lâm Xung không ở cạnh ngươi, vạch trần ngươi cũng không có gì ý nghĩa. Khoái nhi cười thần bí: "Có thể ký hạ Lâm Xung Hàng ngàn năm tinh tướng thứ nhất hàng tinh giả, Khoái nhi luôn chờ mong a."

Hì hì cười. Khoái nhi bay lên không rơi vào Bạch Hổ trên người. Võ Tòng thúy mi hơi nhíu: "Ngươi cùng hắn nói cái gì? Như thế nào như vậy thân mật?"

"Muội muội ghen tị sao?" Khoái nhi trêu ghẹo nói.

Võ Tòng lạnh như băng nhìn nàng một cái, đối với nàng tính hài hước khinh thường nhất cố, cuối cùng liếc mắt một cái nhìn Tô Tinh, sau vỗ Bạch Hổ, Bạch huyền lân hổ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC