chàng trai phong đổ màu (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kazuha, liệu Kazuha có biết rằng tôi luôn mong Kazuha đến nhường nào.

Rằng tôi luôn mơ về ngày một Kazuha sẽ đến bên tôi.

Một Kazuha rất đỗi phong lưu nhẹ nhàng, nhẹ nhàng đến mức khó có thể diễn tả, nhẹ nhàng đến mức xoa dịu đi hết cái cứng rắn trong lòng tôi, và nhẹ nhàng đến mức chẳng ai giữ chân được em.

Một Kazuha tự do, sự tự do ấy toát ra từ đôi mắt màu lá phong của em. Và cũng chính đôi mắt ấy là thứ khiến tôi chẳng nghĩ được nhiều mỗi khi ở cạnh em, chắc do tôi đã thấy quá yên ả.

Tôi chẳng nghĩ được nhiều mỗi khi nhìn ngắm em, đôi khi tôi mỉm cười như lẽ thường trước cái đẹp, đôi khi tôi lại câm nín trước một xúc cảm mạnh mẽ chạy thẳng vào tim. Vậy mà, lúc này khi đang viết về em, khi tôi cố hình dung lại tất cả những hình ảnh về em mà tôi có, hóa ra những lúc ngắm em, tôi đã nghĩ rất nhiều, tôi đã cảm nhận được rất nhiều.

Một Kazuha quá khứ có nhiều thăng trầm, nhưng những thăng trầm ấy tạo nên em của bây giờ.  Tôi không rõ trong lòng em liệu có niềm hối tiếc gì không, một con người có thể ngồi cả ngày ngắm trời ngắm đất ấy liệu sẽ vướng bận điều gì. Tôi đoán là có, nhưng tôi cũng đoán rằng em đã vượt qua được rồi. 

Một Kazuha mười chín đôi mươi, dáng vẻ em xinh đẹp, dáng vẻ ấy hòa hợp với cái đẹp của đất trời, của thiên nhiên mà em hằng yêu quý. Được ngắm nhìn em như vậy, thật là niềm may mắn nhỏ bé của tôi, may vì đã tìm thấy em. 

Ấy thế mà, một Kazuha đi nhiều nơi biết nhiều người như vậy lại chẳng bao giờ biết đến tôi.

Dù vậy, tôi vẫn mong một ngày nào đó, một người dù không mang tên Kazuha sẽ đem lại cho tôi những cảm xúc như trước kia em đã từng mang lại cho tôi. Một người mà trong mắt họ có hình bóng của tôi, một người gọi tên tôi và sẽ ngồi cạnh tôi hàng giờ đồng hồ. 

Và tôi sẽ yêu, như cách tôi từng ưu ái chàng trai phong đổ màu ngày xưa.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net