Không niệm tình cũ, uy hiếp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày hôm sau, Lisa nhờ Jimin đưa con trai đến trường, sau đó ngồi thẫn thờ một mình trong phòng làm việc. Cô uống vài ngụm cafe, cảm thấy đắng chát nhưng lại khiến người ta yên tâm. Cô đặt cốc xuống và thở dài.

Sau khi Jimin đưa cậu bé về, nhìn thấy vẻ u sầu đó của Lisa, anh liền bước lên trước xoa xoa đầu cô. Mái tóc mềm mại lướt qua đầu ngón tay anh, anh nói

"Đang nghĩ gì vậy?"

Lisa ngẩng đầu lên nhìn anh trai mình và khẽ nói

"Em đang nghĩ, chúng ta có nên hợp tác với Cậu Min hay không?"

Động tác của Jimin chợt dừng lại, anh cúi đầu xuống nhìn cô và lẩm bẩm nói

"Lili, nếu như em không muốn, thì không cần phải ép buộc bản thân...."

Lisa lắc đầu và nói với Jimin

" Cậu Min nói rất đúng, có những vết sẹo quả thực nên để nó nhìn thấy ánh mặt trời."

Jeon Jungkook...anh khiến tôi máu chảy đầm đìa, có lẽ nó đã không còn đau từ rất lâu rồi.

Buổi chiều cùng ngày, Lisa gọi điện thoại cho Min Yoongi, sau khi sắp xếp thời gian và địa điểm nói chuyện chi tiết, cô quay sang nói với Jimin

"Một lát nữa anh hãy đi đón Jungwoo nhé, em phải đi gặp cậu Min một chuyến."

"Quyết định rồi sao?"

Jimin đứng đằng sau hỏi cô.

Lisa không quay đầu lại, bóng dáng mảnh khảnh tự đẩy cánh cửa đi ra ngoài.

Sau khi Min Yoongi nhận được điện thoại, anh vừa cúp máy liền gọi điện cho Jungkook

"Vợ cũ của cậu thay đổi quyết định rồi."

Lúc này Jungkook đang ký tên, anh cười khẩy một tiếng

"Ồ"

Min Yoongi rất vui vẻ

"Giả vờ làm cái điều hòa lạnh lùng gì vậy?"

Jungkook không nói mà lắng nghe anh ta nói địa chỉ, sau đó anh hít một hơi thật sau và đứng dậy

"Vậy một lát nữa tôi sẽ qua đó."

"Cậu hãy chuẩn bị tinh thần cho việc bị hắt nước nóng đi."

Min Yoongi ở đầu dây bên kia huýt sáo

"Cậu Jeon, có phải cậu đang để tâm đến vợ cũ của mình không?"

Trái tim Jungkook bị đâm một cái, anh bật cười theo phản xạ có điều kiện

"Đừng hỏi câu hỏi vô nghĩa này nữa, càng hỏi càng tỏ ra ngu ngốc."

Min Yoongi không nói gì, sau đó Jungkook đứng đậy, gọi thư ký đến cầm tài liệu xuống, sau đó chỉnh lại quần áo và gọi điện cho quầy lễ tân.

"Tám giờ tối nay, giúp tôi đặt một chỗ ngồi ở hof, hai người, đúng, không phải ở sảnh"

Sau đó người đàn ông nhắm mắt lại và từ từ mở ra một lần nữa, giống như hít thở sâu, khoảnh khắc đó, trong mắt anh xẹt qua vô số những mũi nhọn lạnh thấu xương.

La Lisa Manoban, tôi muốn xem xem, cô có thể giả vờ thanh cao được bao lâu!

Lisa đến cửa hof vào lúc 7h40 tối, Jimin vừa vặn đưa Jungwoo về nhà và tiện đường đưa cô đến đây.

Jungwoo ngồi ở hàng ghế sau nhìn cô qua cửa sổ xe

"Mẹ ơi, mẹ nhớ về sớm nhé"

Lisa xoa mặt cậu bé

"Mẹ nói chuyện xong sẽ về, con và bác cứ về trước nhé!"

Đứa trẻ ngoan ngoãn vẫy tay với cô

"Tạm biệt me!"

Sau khi chiếc xe đi đã đi xa, Lisa hít một hơi thật sâu, sau đó quay người bước vào trong hof, ở cửa có người thấy cô bước vào, liền bước tới và hỏi một cách cung kính

"Xin hỏi cô có phải là cô Manoban không?"

Lisa hơi ngạc nhiên tại sao cô vừa mới bước vào đã có người đến hỏi, chỉ thấy họ một mình dẫn đường cho cô, họ dẫn cô vào một con đường đi đến phòng riêng.

Cách trang trí của nhà hàng này khá tốt, giống như cách trang trí của giới quý tộc châu Âu. Ngay cả hành lang cũng lộng lẫy, người phục vụ dừng lại trước một cánh cửa, sau đó quay lại và nói với cô một cách lịch sự

"Cô Manoban mời vào."

Lisa vội vàng nói cảm ơn rồi đẩy cửa bước vào.

Nhưng khoảnh khắc nhìn thấy người ngồi bên trong, cô liền sững người lại.

Jungkook ngồi ở đó với tấm lưng thẳng, dáng người thon dài và góc nghiêng tinh tế mà quyến rũ.

Người đàn ông ngồi trong phòng riêng được trang trí giống như quý tộc châu Âu, tràn đầy hào quang và đẹp như tranh vẽ.

Khoảnh khắc Lisa nhìn thấy Jungkook, hơi thở của cô bị đứt đoạn, sau đó cô lên tiếng với vẻ không thể tin được

"Sao lại là anh?"

"Lão tam đã giúp tôi ngoại giao tìm cô."

Jungkook thản nhiên nói

"Có chuyện gì thì ngồi xuống rồi nói."

"Không cần đâu, tôi không có gì để nói với anh."

Lisa chuyển từ vẻ mặt sững sờ sang vẻ mặt lạnh lùng và quay người đi. Đằng sau truyền đến nụ cười mia mai của Jungkook...

"Lisa, bây giờ cô đã sợ tôi đền mức này rồi sao? Có còn là nhà thiết kế thiên tài năm đó không?"

Bước chân của Lisa đột nhiên dừng lại, anh ta đang làm nhục nhân phẩm của cô, buộc cô phải ở lại!

Cô nghiến răng và quay người lại nhìn Jungkook, đôi mắt đỏ ngầu mang theo một sự thù hận rõ ràng, cô bước vào một lần nữa và ngồi xuống đối diện anh.

Người phục vụ giúp họ đóng cửa lại một cách chu đáo, để lại hai người họ trong một không gian nhỏ hẹp.

Lisa nhìn chằm chằm Jungkook một lúc lâu mới chậm rãi nói

"Rốt cuộc anh muốn làm gì?"

Jungkook châm một điếu thuốc rồi nhả ra một luồng khói, anh nheo mắt lại nhìn Lisa, dường như đây là lần đầu tiên sau năm năm họ gặp nhau một cách bình tĩnh như vậy.

Anh theo dõi sự thay đổi của cô trong năm năm, dường như nó không thay đổi nhiều so với năm năm trước, và dường như nó đã thay đổi hoàn toàn.

La Lisa Manoban đã sớm không còn là một La Lisa Manoban có tình cảm sâu sắc của năm đó rồi, anh cũng không còn là Jeon Jungkook của năm đó nữa.

Thế sự trêu ngươi, bây giờ họ gặp lại không quen biết, gọi nhau bằng kính ngữ, không hề có một chút sóng nào.

Trái tim của Jungkook nhói đau, sau đó anh mở miệng nói

"Chúng ta hãy làm một giao dịch đi."

Lisa vô thức siết chặt tay thành nắm đấm và nói với Jungkook

"Anh muốn làm gì?"

"Tôi sẽ giới thiệu doanh nghiệp cho các cô và giúp cô mở đường cho Studio. Đổi lại Jungwoo sẽ do tôi nuôi dưỡng. Cô có thể tự do đến thăm nó, nhưng cuộc sống sau này của nó sẽ do nhà họ Jeon chúng tôi phu trách"

Lisa từ chối mà không suy nghĩ

"Cậu Jeon, không cần đâu! Tôi và anh trai tôi vẫn có thể nuôi được nó!"

"Vậy sao?"

Jungkook cười đến híp mắt lại, dáng vẻ trông như rất tàn nhẫn, không hề niệm tình cũ

"Chỉ cần một cuộc điện thoại của tôi, có thể khiến cô và anh trai cô đi ăn xin cũng không có chỗ mà đi, cô cứ phải lấy cứng chọi cứng với tôi sao?"

"Jeon Jungkook, anh đừng ức hiếp người quá đáng!"

Đôi mắt cô đỏ hoe và hét lên giận dữ, khi nhìn thấy Jungkook, đôi mắt tràn đầy sự lên án.

Jungkook không thích cô thể hiện ra ánh mắt này, năm năm trước cô không màng tất cả mà yêu anh, năm năm sau lại coi anh là một con thú dữ!

"Ức hiếp quá đáng?"

Jungkook cười khẩy

"Cô đã bí mật sinh con trai của tôi ra và để nó sống những tháng ngày như vậy, cô cho rằng cô xứng đáng với nó sao?"

"Chúng tôi đủ ăn đủ mặc, Jungwoo không hề phải chịu khổ!"

"Đủ ăn đủ mặc?"

Lisa lại càng cười vui vẻ hơn, giống như nghe thấy một câu nói đùa vậy

"Sự đủ ăn đủ mặc của các cô, chính là sự nhân từ mà tôi cho các người. Nếu như cô muốn chống lại tôi, từ nay về sau Jungwoo sẽ ngủ trên đường cùng với cô!"

"Anh lấy con ra để đe dọa tôi sao?"

Lisa bị anh ép đến nỗi trái tim rỉ máu

"Đó cũng là con trai của anh, anh dùng nó để đe dọa tôi sao? Jeon Jungkook, rốt cuộc anh có lương tâm hay không?"

"Jungwoo sống với nhà họ Jeon tốt hơn hàng vạn lần so với sống với cô, tôi không muốn thấy con trai tôi sống như thế này với cô."

Lisa thân nhiên hừ một tiếng, giống như đang tỏ ra khinh thường

"La Lisa, có phải cô dã quá dể cao mình rồi không. Tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ de doa cô, tôi chỉ muốn đòi lại con trai của mình, cho nên mới sử dụng phương thức hòa bình này. Nếu như tôi muốn cưỡng ép bắt nó đi, cô có chắc có thể ngăn cản được tôi?"

-.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net