Suy nghĩ vấn đề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những người càng bận tâm nhiều đến nỗi buồn người khác, thì lại càng ít quan tâm đến vui buồn bản thân mình.

Em có thể sống ích kỉ hơn được không em ?

Em đừng dang tay quá rộng ôm hết mọi người vào lòng, họ khóc em khóc họ cười em cười. Rồi khi thấy ấm áp an toàn hơn, họ quay lưng bỏ em lại phía sau...

Sao em lại thấu hiểu mọi cảm giác của người khác một cách quá-mức-cần-thiết như thế ? Em hạ thấp mình để quan tâm trong khi sự đời này, em càng chú tâm bao nhiêu, em càng bị "bơ đẹp" bấy nhiêu.
Tủi thân không ? Em có.
Thay đổi đi ? Em chưa thể.

Em có biết em không thể ngăn cản được tất cả điều tốt xấu đến với người khác, cớ chi em lấy lòng mình ra dày vò cho những điều không thể thay đổi.

Em ngu lắm. Nhân gian có thương bù em cho em không...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net