Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phía trên trời cao, những con chim dọn xác bay vật vờ, giương đôi mắt háu đói nhìn xuống nơi nhưng kẻ đang tự tàn sát đồng loại mình. Dưới cánh của chúng đang là một trận chiến nảy lửa giữa Leonardo và Clander. Quân lính hai bên chiến loạn không dừng, Lily đứng trên thành không thể để xạ binh bắn tên vì sợ trúng hoàng tử, cô đành thân chinh dẫn những binh lính ra chiến trường tiếp sức.

Ở giữa trung tâm trận chiến là Claner và Leonardo. Hai người họ dần kiệt sức nhưng chẳng ai dừng lại, vì họ không muốn dừng và cũng không thể dừng, vì chỉ cần dừng lại thì họ sẽ chết. 

- Em sẽ không thể thắng được đâu ! - Leonardo gằn giọng.

- Tôi còn chưa bỏ cuộc, có chết tôi cũng lôi anh xuống cùng ! - Clander giữ chặt kiếm, ghì chặt vào đối phương.

- Trận chiến này không chỉ có em với anh thôi đâu. Nhìn xung quanh đi.

Clander giật mình nhìn xung quanh, binh sĩ của Andrea đang mất dần ưu thế là thông thạo địa hình mà dần dang bị lấn át bởi sự tinh nhuệ của quân Franis. Cậu lùi lại một bước, nhưng ngay phía sau Leonardo, một thanh kiếm lao đến. Hắn giật mình né nhanh. Waries nắm lấy tay Clander :

- Không cần phải lo lắng đâu ! Hãy tin vào mọi người, đây là  đất nước của họ, không một ai lại để xương máu cha ôn mình bị dẫm lên bởi những kẻ cướp đi nhà họ đâu. Cứ tiến lên !

Waries lùi lại, tiếp tục tấn công những kẻ định xung quanh để Clander được tập trung. Cậu nhìn người đấy đang không ngừng chiến đấu, nghiêng đầu cười nhẹ :

- Trông em như đang nhảy múa cùng niềm hy vọng của anh vậy.

Clander quay lại nhìn trực diện với Leonardo. Cậu không nói gì tiếp tục tiến lên.

Trận chiến tiếp tục tiếp diễn, nhưng khi Clander đã đuối sức dần thì mỗi bước đi của Leonardo vẫn chính xác. Waries hét lên :

- Che mắt vào !

Clander không hiểu chuyện gì những vẫn che mắt lại, Leonardo chớp thời cơ lao đến. Nhưng chợt một âm vang nhỏ lạc ra khỏi tiếng gươm kiếm chạm nhau, làn khói đỏ tràn đến những khu vực cách đó 3-4 feet. Clander sau khi nghe âm thanh thì đã mở mắt ra, Leonardo choáng váng, mắt hắn giảm thị lực đi. Cậu vội tiến lên, Leonardo tuy không còn minh mẫn nhưng vẫn chống cự, hắn lùi vài bước rồi chợt trượt chân ngã xuống.

Khói dần tan đi, nắng nhạt chiếu trên nền đất vương đầy máu tanh. Thanh kiếm nhọn, lạnh lẽo đặt ngay trên ngực trái của Leonardo. Hắn nắm chặt thanh kiếm :

- Anh đã sai ở đâu !

- ... Vậy Katherina, Kalice, Truye đã sai ở đâu ?

- Trên con đường này không thể có những người không đủ khả năng.

- ... Vậy sao ... gia đình và mọi người với anh là vậy à ... thật buồn vì đến tận lúc này anh không thể cảm nhận được thứ tình cảm thuần túy thật sự.

Elliana giật mình, cô vươn tay, vuốt ve cây Lumis. Phía bên kia, Robert không ngần ngại ném mạnh Tịnh Liên xuống, tiện thể dùng thanh kiếm trong tay vung mạnh xuống.

.

.

...

Với sự giúp đỡ bất ngỡ của tộc Lông Vũ vào những phút cuối, đội quân của Solanueva von Lenardo được bắt giữ sống phần lớn còn lại. Những tù nhân này sau khi xây dựng lại thành, và lao động khổ sai 10 năm sẽ được thả tự do với lời hứa sẽ không làm hại ai khác. 

Tộc Tinh Linh lại một lần nữa được quay về bên nhau. Kinh đô dời về thành Franis.

Một cuộc họp kín giữa những người lãnh đạo đã được diễn ra trên hội nghị bàn tròn để quyết định xem ai sẽ là người lãnh đạo đất nước.

Solanueva von Clander và Solanueva Roberto dìu người tiểu thư vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ dài, Solanueva von Katherina. Một bức thư ngắn đã lăn ra khi Tịnh Liên vỡ, đó là lá thư của Leonardo, trong đấy có một đoạn nói về thuốc giải của Katherina, gồm 3 quả táo nấu chín và ngâm trong 3 ngày. Làn da của công chúa Katherina nhợt nhạt nhưng nụ cười cô rạng rỡ hơn bao giờ hết sau khi nghe hết mọi chuyện.

Nữ vương Edwards de Lucasta, song hành cùng vị hoàng tử Edwards de Waries. Phía sau là người đã rút khỏi chính trị và từ bỏ quyền lực bao lâu nay, Edwards Elliana. Cô bước đi chậm chạp với tấm mạng che mặt, tay bưng ấn.

4 người, nữ vương Lucasta, hoàng tử Waries và hoàng tử Clander, công chúa Katherina ngồi vào bàn. Elliana và Roberto để vật phẩm của người đứng đầu gồm ấn và vương miện lên bàn. Cuộc họp diễn ra khá dài. 

Khi nắng gắt đã xâm chiếm quảng trường, một thông báo được phát ra : 

"Chính thức đổi tên nước thành Frarea, kinh đô đặt tại thành Franis cũ, hai vị hoàng đế Solanueva von Clander và Edward de Waries sẽ tiếp tục cai trị đất nước này"

Tiếng vỗ tay reo mừng khắp nơi, âm thanh chim chóc ngân vang không ngừng như lòng nhân dân nơi đây.

Hai người đã thể hiện tài năng chính trị của mình khi sớm đưa đất nước vào quy củ, đặt ra đạo luật và vỗ về dân chúng ở cả hai bên. Bằng những biện pháo vừa cứng vừa mềm, họ đã đưa đất nước không chỉ ổn định mà còn phát triển mạnh với những thế mạnh vốn có là phép thuật, và bằng cách vận dụng lợi thế địa hình, đất nước Frarea đã nhận bảo vệ tộc Người lùn, và qua việc thu phí những người đi vào, đi ra, đồng thời nhận lời khi bảo vệ tộc người này. Đất nước Frarea dần mở rộng với nhiều tiềm lực kinh tế khác nhau.

Sau 15 năm, như những gì thỏa thuận ở bàn tròn năm xưa, Solanueva Roberto đã lên làm hoàng đế, tiếp tục đưa đất nước tiếp tục phát triển. Với lý do là sức đã yếu đi, Solanueva von Clander và Edward de Waries rút khỏi chuyện thế sự. Chuyện về họ chỉ còn lại trong câu chuyện của những người bô lão.

-------------------------------------HOÀN--------------------------------------



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net