Review:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 vài tâm sự nhỏ của tôi sau khi đọc xong:

Chuyện của Tano thì gần như truyện nào tôi cũng đọc. Đặc biệt là truyện với nhân vật chính là Earthquake/Gempa thì tôi càng yêu. Bởi có lẽ tôi quá yêu cách mà cô xây dựng nhân vật Earthquake quá rồi. Thứ lỗi cho con nghiện ngập này.

Nhưng "Tán ô tựa hoa vàng bung nở" trong "Bloody Gold" thì có lẽ là truyện khiến tôi bấn loạn nhất và nhiều cảm xúc thăng trầm nhất. Lúc thì cười với những khoảnh khác ngớ ngẩn của 6 con người nặc nô hoặc lúc họ cúng cho Earthquake giữa thanh thiên bạch nhật mặc cho ánh mắt kì thị của vài người xung quanh. Đến đoạn khi biết được nguyên nhân cái chết của Earthquake thì tôi đã phải đọc lại 2 lần chỗ này do não tôi load khá chậm hoặc có thể do nó quá shock khiến tôi không tin được? Rồi sau khi Quake biết được thì thay vì chửi bới hay ám luôn Thunderstorm, cậu chọn cách né tránh. Có thể cậu tức thật, bức xúc khi chỉ vì 1 ai đó mình ko quen biết rồi mình lại phải đổi mạng với họ? Rồi đến cuối lúc cậu nhận ra rằng dù bây giờ có oán hận gì đi chăng nữa, cậu đã chết và Thunderstorm vẫn còn sống nên cậu chọn cách buông bỏ và mong Thunderstorm có thể sống thay cuộc đời của mình.

Earthquake, một nhân vật tôi đánh giá là lương thiện đến mức mà chắc ai đọc xong cũng phải cảm phục mà trân trọng và yêu cậu hơn. Cậu siêu thoát vì cậu hiểu rằng mình đã chết còn Thunderstorm vẫn còn sống, vẫn còn những người bạn xung quanh và vẫn còn nhiều thứ để tận hưởng những thứ mà cậu không thể làm được nữa.

Về phần Thunderstorm, từ một con người nhát ma thành một người làm bạn với ma. Hắn luôn quan tâm đến cậu và để ý đến mọi thứ cậu làm. Có một chi tiết đắt giá trong truyện của Thunderstorm mà đã được nhắc đến vài lần: "Nếu cậu ấy còn sống...". Mỗi khi nhắc đến câu này lòng tôi lại chạnh lại. Rồi lúc cao trào nhất khi Thunderstorm nhận ra lí do gây nên cái chết của Earthquake là vì hắn và lần anh chết hụt ở chỗ bể bơi chẳng khác gì Earthquake nhưng sự khác biệt là anh vẫn còn sống còn cậu thì không. Anh thậm chí còn để cậu "ám" anh. Một điều gần như chưa ai dám làm và bản thân Thorn còn ngạc nhiên khi nghe thấy.

Đọc xong đoạn cuối, mọi thứ đối với tôi nó lạ lắm. Hình ảnh Earthquake lần cuối trước khi đi nó đẹp lắm. Rồi chiếc ô mở ra "Tựa một đóa hao vàng bung nở" đọng lại trong tôi một sự luyến tiếc, sự xao xuyến. Vui vì ít nhất cậu ấy có thể đầu thai sau bao năm luẩn quẩn dưới hình bóng của một con ma không biết nguyên do cái chết của mình. Luyến tiếc khi chuyện kết thúc kể cả khi biết đấy cũng là HE và đấy là một cái kết đẹp nhưng rồi tôi cũng tự hỏi liệu sau khi cậu đi thì mọi thứ sẽ tiếp tục như nào? Có lẽ họ cũng sẽ chỉ tiếp tục một cuộc sống như bình thường nhưng trong tâm trí họ thì có lẽ người bạn "vô hình" ấy sẽ là một kí ức khó mà pahi nhòa được. Với Thunderstorm thì hắn sẽ thực hiện điều mà Earthquake mong muốn là sống nốt phần đơi của cậu.

Cảm ơn cô-TanoCao vì đã viết tác phẩm này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC