27. [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từng ngón tay của Đới Manh đang lả lướt trên lưng Dụ Ngôn, chầm chậm từng chút một.

"Chị... Làm gì vậy?"

Dụ Ngôn cũng không biết Đới Manh đang làm gì, ngón tay chị ấy như đang vẽ gì đó trên lưng nàng.

"Phượng hoàng đẹp quá."

Đới Manh không nhịn nổi mà khen hình xăm của nàng ấy một câu.

Dụ Ngôn biết Đới Manh đang ngắm hình xăm của nàng, chị ấy không ghét bỏ mà còn yêu thích nó, nàng vô cùng hạnh phúc.

Nhưng... Tình thế này dừng lại để ngắm hình xăm thì không phải là quá kỳ quặc rồi đi?

"Chị... Ngắm sau đi..."

Dụ Ngôn ngượng ngùng mà nói với Đới Manh, chị ấy thích thì ngắm lúc nào chả được chứ, chỉ cần nói với nàng một tiếng, nhưng bây giờ không phải là lúc mà!

Đới Manh nghe vậy liền bật cười, mặt vùi vào phía sau Dụ Ngôn mà hôn lấy. Mùi hương cơ thể của Dụ Ngôn cộng thêm mùi sữa tắm làm Đới Manh hưng phấn phát điên.

Hai tay Đới Manh vòng ra trước bóp lấy hai bên ngực của Dụ Ngôn, được đáp ứng, Dụ Ngôn liền sung sướng mà ưỡn người ra.

"Còn muốn xem phim nữa không?"

Đới Manh thấy Dụ Ngôn chắc cũng xem đủ rồi, nàng ấy hiện tại muốn thực hành hơn là xem.

Dụ Ngôn lắc nhẹ đầu, xem gì nữa chứ, nàng chỉ mong chị ấy mau đến mà chiếm lấy nàng thôi. Hiền thục gì chứ, trong sáng gì chứ, nàng không cần nữa!

Đới Manh đặt Dụ Ngôn nằm xuống sofa, đứng lên đi đến tivi bấm công tắc phía sau để tắt đi. Biết vậy lúc nãy không quăng remote đi.

Dụ Ngôn nằm im trên sofa đợi Đới Manh, chị ấy tiến đến nằm lên người nàng, đưa nàng vào một nụ hôn sâu.

Dụ Ngôn đưa tay lên kéo Đới Manh lại gần mình hơn, kéo chị ấy vào nụ hôn mãnh liệt sau thời gian dài xa cách.

Đới Manh tất nhiên là người làm chủ cuộc chơi, cô đưa lưỡi vào trong miệng Dụ Ngôn mà trêu đùa, mút lấy đôi môi mọng của nàng rồi khuấy đảo bên trong. Môi lưỡi quấn lấy nhau, âm thanh chân thực vang khắp căn phòng, kích thích đến từng dây thần kinh của hai người đang hôn nhau.

Đới Manh dứt nụ hôn ra, đưa lưỡi liếm lấy lỗ tai của Dụ Ngôn, nàng ấy bị kích thích liền rụt cổ lại, Đới Manh tay giữ mặt nàng ấy lại, kéo đến gần mình hơn.

Đới Manh đưa lưỡi vào trong tai Dụ Ngôn mà liếm, Dụ Ngôn không kìm được mà rên lên một tiếng.

Đới Manh chuyển lưỡi xuống cổ Dụ Ngôn liếm từng chút một, vì Dụ Ngôn là người của công chúng nên cô không thể để lại dấu trên người nàng ấy được, mọi việc làm Đới Manh đều làm vô cùng nhẹ nhàng.

Lưỡi ấm nóng của Đới Manh đi tới đâu, nơi đó của Dụ Ngôn như có dòng điện chạy vào, nàng ấy sung sướng mà ngước cổ lên để Đới Manh dễ dàng di chuyển hơn.

Đới Manh liếm lấy xương quai xanh của Dụ Ngôn, vô cùng từ tốn và chậm rãi. Tay cũng đưa đi bóp cặp ngực đang nhảy múa dưới ánh nến của Dụ Ngôn.

Dụ Ngôn ưỡn người lên, đưa ngực mình đến gần với tầm tay của Đới Manh hơn mà hưởng thụ những gì chị ấy mang lại.

"Ư... Manh... Mạnh một chút..."

"Mạnh sẽ để lại dấu."

Đới Manh bật cười, nàng ngốc này không biết mình là ai hay sao.

"Không quan tâm!"

Dụ Ngôn như đã đắm chìm vào dục vọng rồi, nàng ấy không quan tâm đến gì nữa, dù gì mấy ngày còn lại đều trống lịch, kiêng cử cái gì chứ.

"Không chịu đâu! Em muốn mà, em muốn mà!"

Dụ Ngôn liền làm nũng mà lắc đầu qua lại, môi chu lên bất mãn, đôi mắt long lanh mà nhìn Đới Manh.

"Rồi rồi, mạnh thêm một chút nữa thôi đó, chị không để lại dấu đâu."

Đới Manh bật cười, hôn nhẹ lên đôi môi đang chu ra của Dụ Ngôn một cái.

Nói là làm, Đới Manh chỉ mạnh thêm một chút so với ban nãy, miệng đưa xuống ngực trắng muốt của Dụ Ngôn mà ngậm lấy. Trắng thế này, đụng một chút liền sẽ đỏ lên, ai mà làm mạnh được chứ?

Đới Manh rải từng nụ hôn lên ngực Dụ Ngôn, lên xương quai xanh, lên cổ rồi lên môi nàng ấy, mỗi một nơi đi qua đều vô cùng trân trọng và nâng niu.

"Dụ Ngôn thơm quá."

Đới Manh luôn thích vùi đầu vào hõm cổ Dụ Ngôn, lúc nào nàng ấy cũng vô cùng thơm và quyến rũ.

Tay Đới Manh lả lướt trên chiếc eo thon gọn của Dụ Ngôn, sờ từng chút từng chút một. Dụ Ngôn khó chịu vặn vẹo người.

"Sao vậy?" Đới Manh dừng lại hỏi Dụ Ngôn.

"Chị... Làm đi..."

Trong phim người ta cuồng nhiệt bao nhiêu, bây giờ Đới Manh từ tốn bấy nhiêu, cảm giác này thật sự không chịu nổi.

"Vì cái gì lại vội như vậy?"

Đới Manh bật cười, sủng nịnh mà nhéo lấy mũi Dụ Ngôn một cái, bộ dáng này gấp rút không chịu nổi nữa rồi.

Dụ Ngôn trực tiếp cầm tay Đới Manh đặt lên ngực mình, nàng tự tin là cơ thể nàng hoàn hảo để quyến rũ người yêu nàng.

Đới Manh đưa lưỡi liếm lấy môi Dụ Ngôn một cái rồi di chuyển xuống mút lấy cặp ngực đang mời gọi cô của Dụ Ngôn.

Dụ Ngôn sung sướng ưỡn mình, miệng rên những từ vô nghĩa.

"A... Mạnh một chút..."

Đới Manh nghe liền mút mạnh thêm một chút, nhưng vẫn giữ an toàn cho nàng ấy. Tay Đới Manh đưa xuống lột bỏ chiếc quần đùi bó sát của Dụ Ngôn ra, hiện tại trên người Dụ Ngôn chỉ còn vỏn vẹn chiếc quần lót ren sẫm màu.

Tay Đới Manh chuyển xuống vuốt ve lấy cặp đùi của Dụ Ngôn, miệng phía trên vẫn mút đều đều. Quần lót của Dụ Ngôn đã ướt đẫm từ khi xem phim đến giờ, dù là nàng chưa bao giờ xem thể loại phim đó, nhưng dường như có gì đó kích thích tinh thần, phía dưới cũng tuôn ra mật dịch không ít.

Đới Manh đưa tay luồn vào phía trong quần lót mà chạm đến nơi nhạy cảm của Dụ Ngôn, tay Đới Manh mát lạnh làm Dụ Ngôn giật bắn mình lên.

"A... Không được..."

Nàng ngượng lắm, nàng tự nhận thấy là bản thân ra mật dịch rất nhiều kể từ khi xem hai người kia ân ái nhau, Đới Manh mà biết thì sẽ ngượng lắm.

"Ướt thế này, muốn mà còn ngại sao?"

Một câu nói chọc thủng tâm tư của Dụ Ngôn, điều nàng lo sợ nhất cũng bị phơi bày ra rồi.

"Không phải... Lúc nãy xem phim... Ưm..."

Đới Manh bắt đầu xoa lấy hạt đậu nhỏ của Dụ Ngôn, còn không thèm cho nàng nói hết câu nữa, đáng ghét.

"Ư..."

Dụ Ngôn sung sướng vô cùng, chị ấy chỉ làm vài hành động nhỏ thôi cũng đủ để kéo nàng vào sự đê mê không lối thoát.

Đới Manh mạnh tay xé chiếc quần lót của Dụ Ngôn ra quăng xuống đất, được giải thoát nơi đó làm Dụ Ngôn có chút ngượng, chân khép lại nhưng Đới Manh mạnh bạo mà tách hai chân nàng ra, cúi xuống nhìn ngắm nơi đó thật kỹ càng.

"Đừng nhìn..."

"Đẹp quá"

Đới Manh dường như cuồng Dụ Ngôn mất rồi, mỗi một nơi trên cơ thể của nàng ấy đều làm cho cô thích thú đến lạ thường.

"Đừng mà..."

Đới Manh đưa lưỡi đánh một đường lên hạt đậu nhỏ, ấm nóng bất ngờ làm Dụ Ngôn la lên.

Đới Manh bắt đầu mút lấy hạt đậu nhỏ, mút rồi lại liếm, đánh lưỡi qua lại.

"Manh..."

Dụ Ngôn kêu tên cô một lần, cô càng mút mạnh hơn, mút đến khi hạt đậu nhỏ từ hồng hào chuyển sang màu đỏ thẫm mới hài lòng mà chuyển xuống dưới lỗ nhỏ hư hỏng đang rỉ nước.

"Ư... Manh.. Thích quá..."

Dụ Ngôn lần đầu tận hưởng cảm giác này, thật sự rất khác lạ, rất kích thích.

Đới Manh miết từ trên miết xuống vách thịt hồng hào phía dưới của Dụ Ngôn, từng đường mà chị ấy đi qua đều mang đến cho nàng cảm giác vô cùng sung sướng.

Nuốt hết từng dòng nước tuôn ra của Dụ Ngôn vào trong, Đới Manh cật lực mà thoả mãn tiểu tình nhân của cô.

"Ưm... Chết mất..."

Chợt Đới Manh đẩy lưỡi vào sâu bên trong, Dụ Ngôn cảm nhận được từng hành động mà chị ấy làm cho nàng, càng kích thích hơn.

"Đới Manh..."

Dụ Ngôn giật mình la lên, cũng biết là mình vừa rên rất to nên tự cắn một bên vai để kìm hãm tiếng rên rỉ thất thố của mình lại, dù đang ở trong phòng riêng nhưng trong nhà còn có Lục Kha Nhiên và Hứa Giai Kỳ nữa, lỡ đâu ai mà nghe thấy thì giấu mặt đi đâu.

"Ưm..."

Âm thanh rên rỉ của Dụ Ngôn được nàng ấy kìm hãm lại, chỉ còn tiếng nho nhỏ thoát ra làm Đới Manh bên dưới không hài lòng, đưa lưỡi sâu vào rồi cuộn lại, cô phải bức nàng ấy rên mới được.

Dụ Ngôn sung sướng đến cong người lại, đưa nơi đó hướng đến Đới Manh mà đòi hỏi nhiều hơn.

Lưỡi Đới Manh cứ ra ra vào vào bên dưới liên tục, tiếng va chạm nước vang vọng cùng với ánh sáng của ngọn nến đang chiếu rọi đến hai người, khung cảnh hết sức lãng mạn cũng hết sức dâm mỹ.

"Manh ơi..."

Đới Manh đánh lưỡi qua lại bên ngoài rồi lại xâm nhập vào bên trong ra vào liên tục, mang đến cho Dụ Ngôn cảm giác thăng hoa vô cùng.

"Chết mất..."

Dụ Ngôn ngăn cản tiếng rên không nổi nữa, nàng sắp phát điên vì những gì mà chị ấy mang lại rồi, thật sự quá bức người.

Đới Manh bên dưới để ý nét mặt Dụ Ngôn mà điều chỉnh cho nàng ấy thoả mãn, mỗi khi Đới Manh đưa lưỡi vào, Dụ Ngôn sẽ cắn môi lại, đến khi Đới Manh ra, nàng ấy sẽ bật lên tiếng rên kiều mị.

"Không được... Em không được rồi... Dừng một chút..."

Bụng Dụ Ngôn bắt đầu co rút lại, bên trong cũng bắt đầu hút lấy lưỡi Đới Manh làm cô khó di chuyển hơn, Đới Manh biết nàng ấy sắp ra rồi, lần đầu lại ngốc nghếch thế này, dừng lại lúc này không phải nàng ấy sẽ bật khóc luôn đi?

Đới Manh dù gì cũng là người từng trải, với thể loại phim lúc nãy cũng không phải là lần đầu xem qua, đó là lý do lúc nãy mặt Đới Manh không chút biểu tình. Ngay từ phần giới thiệu lúc đầu cô đã biết đây là phim người lớn rồi, chỉ có nàng ngốc này mới không biết có mác "18+" trên đó thôi.

Đới Manh tất nhiên cũng biết Dụ Ngôn sắp lên đỉnh lần đầu, vì vậy cô vô cùng trân trọng cũng như cho nàng ấy tận hưởng.

"Đới Manh... Em không được..."

Dụ Ngôn không chịu nổi cảm giác này nữa, bên trong nàng chuẩn bị tiết ra thứ gì đó, phải nói để chị ấy dừng lại, nhưng Đới Manh vẫn cật lực ra vào bên trong nàng.

"Ưm..."

Đới Manh mạnh bạo rút lưỡi ra lần cuối cũng là lúc Dụ Ngôn bắn ra một dòng nước trắng. Khỏi phải nói, Dụ Ngôn vô cùng ngượng ngùng, chỉ muốn độn thổ ngay bây giờ.

"Đừng ngại, đây là chuyện bình thường khi em sung sướng đến cực hạn."

Đới Manh chồm người lên ôm lấy nàng ngốc của cô, không quên hôn lên má nàng ấy một cái cho sự ngốc nghếch này.

"Gì chứ..."

Mặt Dụ Ngôn đỏ lên, mắt cũng không dám nhìn Đới Manh.

Đới Manh bật cười, áp lấy môi Dụ Ngôn mà kéo nàng ấy vào một nụ hôn. Dụ Ngôn choàng tay kéo Đới Manh xuống mới phát hiện ra từ nãy đến giờ chị ấy vẫn còn mặc đồ, quá bất công!

Dụ Ngôn chủ động dứt nụ hôn ra, cau mày mà nhìn Đới Manh.

"Sao vậy?"

"Vì cái gì chị còn chưa cởi đồ?"

"Chị..."

Đới Manh có chút ngượng.

"Đi diễn thì mặc đồ hở cơ bụng không sao, bây giờ em muốn nhìn thấy cũng không được sao? Cởi ra mau lên!"

Dụ Ngôn thấy Đới Manh ngượng ngùng liền tức giận, đẩy Đới Manh ra rồi ngồi dậy, trực tiếp cầm áo Đới Manh cởi ra.

Bắt Đới Manh đứng dậy, Dụ Ngôn tinh nghịch mà nhảy lên người chị ấy, hai chân bám hai bên hông Đới Manh. Bây giờ mới được chạm vào da thịt chị ấy, cảm giác thật chân thật.

"Bế em đến giường."

Dụ Ngôn nhỏ giọng mà ra lệnh cho Đới Manh, Đới Manh cũng ngoan ngoãn mà nghe lời nàng ấy.

"Em nghịch quá đi."

Đới Manh lấy tay đánh lên cặp mông của nàng ấy một cái nhẹ, chân cũng bắt đầu đi đến giường rồi ngồi xuống. Dụ Ngôn thuận theo mà đẩy Đới Manh nằm xuống, nàng ngồi trên người chị ấy mà chiếm thế thượng phong.

"Tuy ai cũng có thể nhìn thấy cơ bụng này của chị, nhưng chỉ duy nhất một mình em được đụng vào."

Dụ Ngôn đưa tay sờ bụng của Đới Manh, hồi xưa cũng cái cơ bụng này mà nàng đổ chị ấy cái rầm, chuyện này không có gì bàn cãi nữa.

Tay cởi chiếc áo ngực bó sát của chị ấy lại, giải phóng cho cặp ngực của Đới Manh.

"Chị nhìn xem, sao chị nỡ buộc chặt nó lại như vậy."

"Dụ Ngôn... Đừng nghịch nữa, ngủ đi..."

Đới Manh hiện tại vô cùng ngượng ngùng, đợt trước Dụ Ngôn có mút ngực cô một lần rồi, nhưng lần đó không có đèn, tất nhiên sẽ không nhìn thấy. Còn bây giờ mọi thứ đều bị phơi bày ra, không ngượng cũng lạ.

"Ngủ cái gì? Chị bị điên sao? Hôm nay em sẽ thức sáng đêm với chị. Bốn ngày nữa chị mới có lịch, em đến hết tháng mới có lịch, vì cái gì phải đi ngủ giờ này?"

Lịch trình của chị ấy nàng nắm hết trong lòng bàn tay, dù hôm nay có liệt giường nàng cũng sẽ không từ chối.

--------------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net