Đừng oán trách hiện thực tàn nhẫn với mình
Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Đừng oán trách hiện thực tàn nhẫn thế
Đời buồn vui phúc họa cũng vô thường
Chỉ cần mình biết chấp nhận bỏ buông
Thì cuộc sống mới bình yên tự tại
Đừng oán trách lòng người sâu không đáy
Chỉ do mình quá ngốc dại mà thôi
Làm điều chi hãy giữ lấy đường lùi
Để mai đây khi người ta thất hứa
Chẳng bất ngờ và cũng chẳng buồn lâu
Nếu như ta không hy vọng quá nhiều
Biết sống tỉnh bằng cái đầu lý trí
Đừng oán trách hiện thực tàn nhẫn thế
Đời ra sao do lựa chọn của mình
Vạn gông cùm nghịch cảnh chỉ làm nên
Một con người với trái tim sắt đá
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net