Lá Thư Thứ Tư:...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-Con (...) càng ngày càng mập,chắc nó sắp lăn rồi

-Suốt ngày ôm mãi cái điện thoại chả biết nó coi cái gì ở trỏng nữa

-Mày nằm trong phòng riết rồi mày tự kỉ luôn

-Mấy kí rồi (...),100 kí chưa?

-Chết rồi,sao con gái càng lớn mặt càng xấu vậy,hahaha

......

------------------------------------------

Hồi còn bé,cứ hễ ngồi gần người lớn,ngồi gần họ hàng,nghe họ nói về những câu chuyện mà con nít chẳng hiểu,chỉ ngồi im đó nghịch điện thoại,thế là cứ y như rằng,ngồi chưa nóng ghế thì bản thân lại thành chủ đề nói chuyện của cả gia đình khi nào không biết,những câu nói kia là những câu mà tớ đã nghe đi nghe lại cả vạn lần từ nhỏ đến lớn.Và vô vàn những câu trêu chọc khác,người nhà hay trách tớ sao cứ trốn mãi trong phòng...tại vì tớ sợ,tớ ám ảnh,cứ mỗi lần ngồi cùng người nhà thì lại phải nghe những lời trêu chọc này,có vẻ bọn họ vui lắm cứ cười miết thôi,chỉ riêng tớ im lặng cuối đầu nhìn vào điện thoại giả vờ như không nghe,không biết gì cả...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net